Dùng Kỹ Năng Sinh Tồn Thời Mạt Thế, Ta Huấn Luyện Đỉnh Lưu Hot Toàn Mạng

Chương 672

Chương 672 

Tiêu Hòa bước nhanh tới, vừa vặn nghe thấy người đàn ông trung niên kia nói chuyện. 

  

Giọng nói khàn khàn của đối phương mang theo ý cười, giống như cái máy hút mùi lâu ngày không được vệ sinh. 

  

"Triều Nhan, tôi đã xem cô múa rồi, thật sự rất đẹp, gần đây tôi đang chuẩn bị một bộ phim, cô chính là nữ chính trong tưởng tượng của tôi, kịch bản tôi đã bảo người gửi rồi, cô đã xem chưa? Thấy thế nào?" 

  

Triều Nhan mím chặt môi, lắc đầu. 

  

"Chưa xem, làm phiền ông tránh ra một chút, tôi phải đi rồi." 

  

"Đi ăn cơm không? Tôi mời nhé, đi nào đi nào." 

  

Vừa nói, vừa đưa tay định kéo cô ấy. 

  

Triều Nhan cau mày định né tránh, Tiêu Hòa đã nhanh như chớp tiến lên chắn giữa hai người. 

  

"Tôi là người đại diện của Triều Nhan, có chuyện gì có thể nói với tôi." 

  

Tay đối phương chụp hụt, trên mặt lập tức lộ vẻ không vui, chỉnh lại quần áo nói: "Tôi là ông chủ của khu nghỉ dưỡng Thiên Thượng Nhân Gian, trước đó cô đã nhận được kịch bản tôi gửi rồi chứ?" 

  

Nghe vậy, Tiêu Hòa nhanh chóng hiểu ra. 

"Nhận rồi. Nhưng ông Khổng, tôi hình như đã từ chối lời mời của ông rồi." 

  

Ông Khổng cao giọng chất vấn: "Là vấn đề tiền bạc sao? Chỉ cần Triều Nhan đồng ý đóng vai nữ chính, tôi sẵn sàng trả bao nhiêu tiền cũng được! Bây giờ bộ phim này đã chuẩn bị xong rồi, chỉ cần Triều Nhan vào đoàn là có thể khai máy bất cứ lúc nào!" 

  

Tiêu Hòa rất nghi ngờ. 

  

Kịch bản tệ như vậy, thật sự sẽ có diễn viên đồng ý nhận sao? 

  

"Đã tìm được hết rồi sao? Vậy ai đóng vai nam chính?" 

  

Ông Khổng đắc ý ngẩng đầu, ưỡn bụng bia. 

"Tôi." 

  

Tiêu Hòa: "..." 

  

Trước đó cô từng nghe nói có một số ông chủ công ty sẽ đặc biệt để mắt đến những nghệ sĩ nhỏ chưa nổi tiếng, sẽ mượn cớ đóng phim để tiếp cận, sau đó bao nuôi họ. 

  

Không ngờ Triều Nhan mới vừa lên một tập chương trình đã bị để mắt tới. 

  

Thảo nào lại viết ra một kịch bản như vậy. 

Rõ ràng là viết riêng cho bản thân mình. 

  

Tiêu Hòa đang định từ chối, đột nhiên phát hiện Triều Nhan vẫn luôn nắm chặt quần áo của cô, vẻ mặt hoảng hốt, chỉ cần nói đến chuyện đóng phim là vô cùng căng thẳng. 

  

Triều Nhan trước đây đã từng đóng phim. 

  

Sau khi ký hợp đồng với Phan Hồng, cô ấy đã được sắp xếp đóng hai bộ phim ngay lập tức. 

  

Ngoại hình của Triều Nhan rất ăn ảnh nhưng diễn xuất lại rất đơ, sau khi đóng phim xong, độ nổi tiếng không tăng mà còn giảm, thậm chí còn bị nhiều người mắng chửi, nói cô ấy là bình hoa di động. 

  

Tiêu Hòa nhớ lại những trải nghiệm trước đây của Triều Nhan, hỏi: "Cô muốn đóng phim không?" 

  

Triều Nhan trong lòng lo lắng. 

  

Mọi người đều nói, chỉ cần vào giới giải trí thì không thể tránh khỏi việc đóng phim, người đại diện vì lợi ích tối đa, nhất định sẽ giúp nghệ sĩ sắp xếp phim ảnh, sau đó trích phần trăm từ hợp đồng. 

  

Nhưng mà, thật ra cô ấy không thích đóng phim. 

  

Cô ấy chỉ thích nhảy múa. 

  

Trước đây khi lượng fan tăng mạnh, cô ấy đã lo sợ Tiêu Hòa và Phan Hồng giống nhau, cũng sẽ bắt mình đi đóng phim. 

  

Không ngờ, nhanh như vậy đã có người tìm đến. 

  

Lúc này, mọi người đều nhìn về phía Triều Nhan. 

  

Cô ấy do dự, nhỏ giọng nói: "Em... có thể không đi không?" 

  

Vừa dứt lời đã nhắm chặt mắt vì căng thẳng, sợ bị từ chối. 

  

Không ngờ Tiêu Hòa lại gật đầu. 

  

"Được." 

  

Tiếp đó quay đầu nhìn về ông chú trung niên kia. 

  

"Ông Khổng, ông cũng nghe thấy rồi đấy, Triều Nhan hiện tại không muốn đóng phim, ông về đi." 

Bạn cần đăng nhập để bình luận