Dùng Kỹ Năng Sinh Tồn Thời Mạt Thế, Ta Huấn Luyện Đỉnh Lưu Hot Toàn Mạng

Chương 144

Chương 144 

Ôn Khả Khả vung vẩy nắm đấm mềm mại, khóe miệng cong lên, vẫn là cô gái dễ thương đáng yêu, nhưng bây giờ không một ai dám nghi ngờ lời cô ấy nói. 

  

Gã đàn ông vũ phu bị đánh chạy, ba khách mời nữ hòa thuận, không khí tại hiện trường vui vẻ hòa hợp, nhưng đạo diễn lại có chút ngơ ngác. 

  

Mặc dù đã đoán trước Ôn Khả Khả không đơn giản, nhưng dù có nghĩ thế nào, anh ta cũng không ngờ khách mời nam lại bị đánh đến mức khóc lóc bỏ chạy. 

  

Ban đầu là muốn bồi dưỡng sự thân mật giữa khách mời nam và nữ, kết quả là không bồi dưỡng được tình cảm nam nữ, ngược lại tình cảm giữa các khách mời nữ lại càng ngày càng thân thiết. 

  

Anh ta thở dài, nâng cao giọng tuyên bố: 

  

"Theo luật chơi, đội chiến thắng sẽ có cơ hội dùng bữa tối dưới ánh nến. Bây giờ là các khách mời nữ chiến thắng, các cô muốn dùng cơm cùng ai?" 

  

Nói là lựa chọn, nhưng thực ra hiện tại trên sân chỉ còn một khách mời nam, căn bản không có gì để chọn. 

  

Thôi, ghép được một đôi thì ghép. 

  

Đạo diễn tự an ủi mình trong lòng. 

  

Nhưng không ngờ ba khách mời nữ quay đầu nhìn một vòng trên sân, cuối cùng thu hồi ánh mắt. 

  

"Đạo diễn, chúng tôi có thể tự đi dùng bữa tối dưới ánh nến không?" 

  

"Tự đi sao?" 

  

Khách mời nữ nói: "Đúng vậy, không mời bất kỳ ai, ba chúng tôi ăn. Ai nói bữa tối dưới ánh nến nhất định phải ăn với con trai? Con gái tự ăn còn ngon hơn!" 

  

Ba khách mời nam này đức hạnh thế nào, bọn họ đã nhìn rõ hết rồi, không ai muốn mời. 

  

Đạo diễn nhìn ba khách mời nữ tay trong tay, trên mặt hiện lên vẻ đau khổ. 

  

"Theo lý mà nói, không có quy định như vậy......" 

  

"Tốt!" 

  

Ôn Khả Khả lập tức tiếp lời: "Vậy tối nay ba chúng ta tự ăn!" 

  

Nói xong, cùng nhau vui vẻ rời đi. 

  

Hai khách mời nữ một trái một phải khoác tay cô ấy, rõ ràng Ôn Khả Khả nhỏ nhắn hơn, nhưng khí thế không hề giảm, trong nháy mắt lại khiến người ta có một loại ảo giác vô cùng cao lớn, khí thế ngút trời. 

  

Nhưng khi cô ấy đi đến trước mặt Tiêu Hòa, khí thế vừa rồi lập tức yếu đi, trở nên dịu dàng như chim nhỏ nép vào người. 

  

Ôn Khả Khả tiến lại gần, hai mắt cong cong bắt đầu làm nũng. 

  

"Đội trưởng, em không khiến anh ta nhận thua trong vòng mười giây, chị đừng đuổi em mà." 

  

Đã nói mười giây đánh bại, nhưng khách mời nam bị đánh khóc cũng không chịu nhận thua, cuối cùng còn trực tiếp bỏ chay, cô ấy có chút lo lắng, Tiêu Hòa vẫn luôn nói được làm được, sẽ không thật sự không cho mình về chứ? 

  

Tiêu Hòa bình tĩnh cười một tiếng, đặt đồng hồ bấm giờ trong tay xuống. 

  

"Mặc dù không nhận thua, nhưng từ lúc anh ta ngã xuống đất, cô đã thắng rồi." 

  

Nghe vậy, Ôn Khả Khả lập tức vui mừng, mắt cũng sáng lên, xông tới ôm chầm lấy cô. 

  

Ôn Khả Khả nhỏ nhắn, đứng trước Tiêu Hòa cao ráo cũng thấp hơn nửa cái đầu, tay chân giống như bạch tuộc treo trên người cô, ôm cô cọ tới cọ lui. 

  

"Đội trưởng, cảm ơn chị, nếu không phải chị dạy em, em chắc chắn không thắng được." 

  

Tiêu Hòa "ừ" một tiếng, giọng điệu bình tĩnh nói: "Cô buông tôi ra trước đã." 

  

Ôn Khả Khả ngược lại ôm chặt hơn, má áp lên vai Tiêu Hòa, giọng nói mềm mại làm nũng. 

  

"Đội trưởng, bây giờ em mới phát hiện, chị đối xử với em thật tốt." 

  

Từ buổi huấn luyện đặc biệt trước đó, đến sau này chống lưng cho cô ấy, chỗ nào cũng rất tốt. 

  

Ôn Khả Khả lúc đánh người ra tay tàn nhẫn, một mình địch vạn người, nhưng lúc làm nũng vẫn thuần thục như trước, khuôn mặt đáng yêu, giọng nói mềm mại, rất khó có người nỡ từ chối. 

  

  

  

  

  

  

  

  

  

  

Bạn cần đăng nhập để bình luận