Dùng Kỹ Năng Sinh Tồn Thời Mạt Thế, Ta Huấn Luyện Đỉnh Lưu Hot Toàn Mạng

Chương 638

Chương 638 

Lượng khách du lịch đến tham dự vượt xa dự kiến của công ty du lịch. 

  

Hướng dẫn viên do công ty cử đến đứng ở lối vào, tươi cười giới thiệu các điểm tham quan của khu du lịch. 

  

Sau khi kết thúc hoạt động cắt băng khánh thành, Chung Tử Xuyên không rời đi ngay mà đi một vòng quanh đó, ngó nghiêng khắp nơi, trong mắt mang theo một tia hy vọng, dường như đang tìm kiếm gì đó. 

  

Khách du lịch xung quanh vừa chụp ảnh check-in vừa kinh ngạc thốt lên: 

  

"Đây chính là nơi Chung Tử Xuyên đấu tranh với bọn săn trộm, cứu chú gấu trúc sao?" 

  

"Tôi đã xem phim tài liệu rồi, chú gấu trúc trong đó đáng yêu thật, chúng ta đi dạo quanh đây, biết đâu lại gặp được chúng thì sao." 

  

"Không thể nào, gần đây không có gấu trúc, thậm chí còn không có một cây tre nào. Hơn nữa, phim tài liệu không phải nói rằng ngày gấu trúc con được cứu, đã được gấu trúc mẹ mang đi rồi sao? Bọn nó đã trở về khu bảo tồn ban đầu rồi." 

  

"Thật đáng tiếc, giá mà được tận mắt nhìn thấy Bánh Trôi thì tốt biết mấy." 

  

...... 

  

Nghe thấy cuộc đối thoại này, trong mắt Chung Tử Xuyên lộ ra vẻ thất vọng. 

  

Đội trưởng đã nói, Bánh Trôi và mẹ nó đã rời đi từ lâu rồi. 

  

Môi trường ở đây không thích hợp với cuộc sống của chúng, nếu không phải vì những kẻ săn trộm đó, có lẽ cả đời chúng cũng sẽ không đặt chân đến khu vực này. 

  

Thực ra, trở về khu bảo tồn mới là kết quả tốt nhất đối với gấu trúc. 

  

Chung Tử Xuyên hiểu rõ điều này nhưng vẫn cảm thấy hơi buồn, thậm chí còn chưa kịp tạm biệt nó tử tế. 

  

Lần sau đến khu bảo tồn vậy. 

  

Chỉ không biết khu bảo tồn rộng lớn như vthế đến lúc đó có tìm được Bánh Trôi không. 

  

Cậu vừa nghĩ vừa chuẩn bị quay về ghi hình chương trình. 

  

"Ư!" 

  

Vừa quay người, một âm thanh trong trẻo vô cùng quen thuộc vang lên. 

  

Xung quanh rất ồn ào nhưng âm thanh này vẫn lọt vào tai Chung Tử Xuyên, cậu ta chấn động, vội vã quay đầu nhìn lại. 

  

Ở chỗ ngược sáng trên sườn đồi, xuất hiện một bóng hình tròn vo, thân hình lông lá, hai lỗ tai cũng bụ bẫm tròn xoe. 

  

Chỉ riêng cái bóng này cũng khiến Chung Tử Xuyên kinh ngạc mở to mắt. 

  

"Ư!" 

  

Lại là một tiếng kêu trong trẻo. 

  

Những người đã xem phim tài liệu đều nhận ra. 

  

Đây là tiếng kêu của gấu trúc con! 

  

Đám đông vốn ồn ào bỗng im lặng, lần lượt nhìn về phía sườn đồi, phát hiện ra Bánh Trôi tròn vo. 

  

Trong lúc mọi người kinh ngạc thì Bánh Trôi đã nhảy xuống sườn đồi, từng bước đi tới đây. 

  

Bộ lông đen trắng độc đáo dần hiện ra trước mắt du khách, đôi mắt tròn xoe ngây thơ đáng yêu, còn có bước chân thỉnh thoảng nâng cao như nhảy nhót, gần như mỗi bước đều giẫm lên trái tim của mọi người. 

  

"Trời ơi! Là Bánh Trôi!" 

  

"Nơi này thực sự có gấu trúc!" 

  

"Nhìn gần mới thấy nó còn đáng yêu hơn trên tivi!" 

  

"Nó không phải đã về nhà rồi sao?" 

  

...... 

  

Họ vừa kinh ngạc vừa vui mừng, tầm mắt dán chặt vào người Bánh Trôi, nhìn theo hướng nó đi tới. 

  

Chung Tử Xuyên đang đứng giữa đám đông. 

Khoảnh khắc này, tất cả mọi người đều hiểu ra. 

  

Khách du lịch lần lượt tản ra, chủ động nhường một con đường. 

  

Ở cuối con đường, chính là Chung Tử Xuyên. 

Bánh Trôi vừa nhìn thấy cậu ta thì mừng rỡ, bốn chân ngắn ngủn quẫy nhanh, vì quá vội vàng, còn vô tình vấp phải chính mình, lăn một vòng trên mặt đất. 

  

Nó ngồi trên đất với đống cỏ dại trên đầu, bắt đầu ngẩng đầu lên kêu ư ử. 

  

Tất cả những người có mặt đều lo lắng cho nó, lần lượt nhìn về phía Chung Tử Xuyên, nhưng phát hiện cậu ta vẫn đứng im không nhúc nhích. 

  

Có thể nhịn được sao?! 

  

Cậu không ôm, chúng tôi sẽ ôm! 

  

  

  

  

  

  

  

  

  

  

  

  

  

  

  

  

  

  

Bạn cần đăng nhập để bình luận