Dùng Kỹ Năng Sinh Tồn Thời Mạt Thế, Ta Huấn Luyện Đỉnh Lưu Hot Toàn Mạng

Chương 997

Chương 997 

"Không không không, chắc chắn không phải, chẳng phải chúng tôi hôm qua đã bị cô bắt lại rồi sao? Làm gì có thời gian viết thư..." 

  

Vừa nói đến đây, mấy người như bỗng nhớ ra điều gì đó, mặt co rúm lại. 

  

Tiêu Hòa lập tức hỏi: "Nhớ ra rồi đúng không?" 

  

Chúng do dự một lúc mới miễn cưỡng mở lời: 

"Giang Tại Châu bình thường chỉ ở nhà và công ty, không đi lung tung, vì thế lúc đầu chúng tôi không định bắt anh ta, mà định bắt một minh tinh khác của công ty các cô, nhưng sau khi đưa người về thì gã đó nói không có tiền, bảo chúng tôi bắt Giang Tại Châu, rồi còn cung cấp cả lịch trình của Giang Tại Châu, giúp chúng tôi sắp xếp thời gian, cho nên chúng tôi mới ra tay." 

  

Bây giờ thì chúng hối hận lắm rồi, giá như hồi trước không nhắm vào Giang Tại Châu thì bây giờ cũng không ra nông nỗi này. 

  

"Trước đó đã bàn với nhau rồi, chúng tôi bắt người, còn gã thì gửi thư tống tiền, chúng tôi trong ứng ngoài hợp..." 

  

Nhưng hôm qua Giang Diệp bị Tiêu Hòa cứu đi, còn bọn chúng cũng bị bắt nên không kịp liên lạc, đối phương không biết chuyện, cứ thế thực hiện theo kế hoạch ban đầu mà gửi thư đi. 

  

Tiêu Hòa lại thấy có gì đó kỳ lạ. 

  

Trước Giang Diệp, ở Giải Trí Lam Tinh còn có người bị bắt cóc khác? 

  

Sao cô chưa từng nghe nói tới? 

  

"Hợp tác với các người là tên nào?" 

  

Bọn bắt cóc vội nói: "Nghiêm Tu Quần, người đầu tiên chúng tôi bắt cóc là hắn." 

  

Nghe thấy cái tên này, Tiêu Hòa sửng sốt. 

  

Nam chính của "Thời Đại Giải Trí", từ sau khi Phan Hồng vào tù thì cậu ta dường như rút khỏi sân khấu, bình thường Tiêu Hòa hầu như không nhìn thấy cậu ta, sắp quên mất người này rồi. 

  

"Cậu ta chủ động giúp các người? Vì sao?" 

  

Nhất định phải có mục đích gì đó chứ? 

  

Mấy tên bắt cóc căng thẳng nhìn Tiêu Hòa: "Lúc đó, hắn nói nếu chúng tôi bắt Giang Tại Châu, cô sẽ chịu đả kích rất lớn." 

  

"Cậu ta vì báo thù tôi?" 

  

Tiêu Hòa vẫn đang suy tư, mấy tên bắt cóc lại bắt đầu cầu xin tha thứ. 

  

"Chúng tôi đều bị hắn lừa, cô tha cho chúng tôi đi, sau này chúng tôi tuyệt đối không dám nữa." 

  

Tiêu Hòa lạnh lùng. 

"Bị lừa? Vừa rồi các người nói, trước kia các người cũng đã từng bắt cóc người khác mà? Có gì mà vô tội thế? Tôi sẽ lập tức đưa các người đến đồn cảnh sát." 

  

Nói xong, cô trói chặt mấy tên đó lại rồi đến công ty. 

  

Việc "Giang Diệp bị bắt cóc", anh Kiếm và tổng giám đốc không nói với nhiều người, toàn bộ công ty vẫn như bình thường. 

  

Với sức ảnh hưởng của Giang Diệp bây giờ, nếu để tin tức này tiết lộ ra ngoài tuyệt đối sẽ gây chấn động lớn. 

  

Tiêu Hòa đến văn phòng ở tầng cao nhất. 

Việc lớn như vậy, ngoài anh Kiếm ra, tổng giám đốc và những cao tầng khác trong công ty đều đến, đang bàn bạc nên giải quyết như thế nào. 

  

Nhìn thấy Tiêu Hòa đến muộn, anh Kiếm nóng lòng nói: "Không phải bảo em đến ngay sao? Sao giờ mới đến!" 

  

Những người này đều rất lo lắng, toàn bộ văn phòng cũng chìm trong bầu không khí nặng nề, thậm chí ngay cả chủ tịch của công ty cũng đến, bọn họ bình thường mặt lạnh như tiền, giờ đây lại hiếm hoi lộ ra vẻ buồn rầu. 

  

Chỉ có Tiêu Hòa là người đại diện của Giang Diệp, đáng ra phải là người sốt ruột nhất, bây giờ lại bình tĩnh như không có chuyện gì. 

  

"Trên đường đến đây em đã gặp mấy người." 

  

Nghe thấy câu trả lời này, mọi người trợn mắt. 

  

"Chuyện lớn như vậy, sao em lại chẳng sốt ruột gì thế?" 

  

  

  

  

  

  

  

  

  

  

  

  

  

  

  

  

  

Bạn cần đăng nhập để bình luận