Dùng Kỹ Năng Sinh Tồn Thời Mạt Thế, Ta Huấn Luyện Đỉnh Lưu Hot Toàn Mạng

Chương 587

Chương 587 

[Vậy nên những gì Hà Vân Thư nói trước đó đều là giả sao? Chẳng trách khi cô ta vừa đăng tuyên bố, tôi đã cảm thấy không ổn, những bức ảnh được đăng đều là ảnh đơn của Từ Nhất Chu, không có lấy một bức ảnh chụp chung của mẹ con.] 

  

[Nếu Hà Vân Thư thực sự muốn giúp Từ Nhất Chu thì trước đó khi có tin đồn bao nuôi, cô ta đã sớm làm rõ rồi, Từ Nhất Chu có cần phải đi chạy tuyên truyền không? Lúc đó cậu ta mệt đến nỗi đứng không vững!] 

  

[Đừng quên, Từ Nhất Chu trước đó đã đóng vai quần chúng trong hai năm, thậm chí còn không được lộ mặt, đây chính là phúc lợi của việc có một người mẹ là ảnh hậu sao?] 

  

[Chu bảo thảm quá rồi? Khi xảy ra chuyện, người mẹ không hỏi han gì, bây giờ còn bị lôi ra để hút máu, nghệ sĩ thảm nhất năm.] 

  

[Trước hôm nay, Hà Vân Thư chỉ sập phòng vì sinh con, bây giờ đến nhân phẩm cũng sập.] 

  

[Từ Nhất Chu, anh phải cứng rắn lên, đừng trốn đi khóc lén!] 

  

[Cô ta không coi cậu là con trai, cậu cũng không cần coi cô ta là mẹ!] 

  

...... 

  

Không ai ngờ rằng lần này Từ Nhất Chu lại có thể dứt khoát như vậy, một hơi phủ nhận hết những nguyện vọng trong hai mươi năm qua của mình. 

  

Bên phía Hà Vân Thư liên tục trục trặc, trực tiếp bị ngọn lửa này thiêu rụi sạch sẽ. 

  

Kể từ đó, cô ta không còn đăng bất kỳ tin tức nào nữa, cũng không đến tìm Tiêu Hòa và Từ Nhất Chu. 

  

[Nghe nói Hà Vân Thư sắp giải nghệ rồi.] 

  

Khi biết được tin này, Tiêu Hòa đang dẫn theo các nghệ sĩ dưới trướng tụ tập ở nhà Giang Diệp ăn lẩu. 

  

Nước lẩu sôi ùng ục tỏa ra mùi thơm nức mũi, mọi người tranh nhau ăn đến nỗi mặt đỏ tía tai. 

  

Anh Kiếm gửi tin nhắn đến, Tiêu Hòa liếc nhìn, trả lời: [Lại là tin đồn vỉa hè à?] 

  

Anh Kiếm: [Lần này là thật. Trong giới giải trí có câu, nhân thiết sụp đổ là chuyện nhỏ, đạo đức sụp đổ mới là vấn đề lớn, bây giờ không còn công ty quan hệ công chúng nào muốn nhận công việc này nữa. Nếu bây giờ giải nghệ, còn có thể giữ lại chút hình tượng cuối cùng, hôm nay người đại diện của cô ta vừa nói với anh, còn bảo anh báo cho em một tiếng.] 

  

Tiêu Hòa: [Báo cho em làm gì? Để em like cho cô ta à?] 

  

Anh Kiếm: [Em nói chuyện thật là... vừa độc vừa sướng, anh làm sao biết là mục đích gì? Dù sao thì thái độ của công ty là mặc kệ cô ta có giải nghệ hay không, chúng ta chỉ cần bảo vệ Từ Nhất Chu là được. Chuyện này cuối cùng cũng kết thúc rồi, chúng ta phải tìm thời gian ăn mừng cho ra trò.] 

  

Tiêu Hòa: [Bọn em đang ăn mừng rồi này.] 

  

Anh Kiếm: [?] 

  

Tiêu Hòa: [Ở nhà Giang Diệp, đến nhanh lên, mang nhiều thịt một chút.] 

  

Gửi xong tin nhắn này, Tiêu Hòa mới buông điện thoại, ngẩng đầu lên nhìn, thấy đĩa thịt trong nồi đã bị ăn sạch. 

  

Hoắc An và những người khác từ khi bắt đầu tập luyện, lượng ăn tăng vọt, mỗi người ăn như xe ủi đất, hai cân thịt mang đến hôm nay căn bản không đủ nhét kẽ răng. 

  

Lúc này đang nhìn Tiêu Hòa với vẻ mặt thèm thuồng. 

  

"Đội trưởng, chúng em chưa no." 

  

Tiêu Hòa nhướng mày, sớm đoán được sẽ như vậy: "Trong tủ lạnh nhà tôi còn hai hộp..." 

  

Lời còn chưa dứt, Từ Nhất Chu đã giơ tay rất tích cực. 

  

"Em đi lấy!" 

  

Nói xong, vội vã chạy ra khỏi cửa, đi đến dưới lầu, thành thạo nhập mật khẩu khóa cửa, nhanh chân đi vào. 

  

Vừa định vào bếp, khóe mắt đột nhiên liếc thấy cửa bếp hé mở, ánh sáng phòng khách chiếu vào giống như một cột sáng, chiếu sáng bức tranh treo trên tường. 

  

Bức tranh sơn dầu ghép từ những đường nét hình tam giác và hình vuông, nhờ bố cục và độ tương phản màu sắc đặc biệt, xấu đến mức khiến người ta không thể nào quên được. 

  

Chỉ liếc nhìn, Từ Nhất Chu đã nhận ra. 

  

Cậu kinh ngạc dừng bước. 

  

Bức tranh đó đã bị Hà Vân Thư mua được trong đêm từ thiện Tinh Quang. 

  

Từ Nhất Chu suy nghĩ rồi nhanh chân đi tới, nhẹ nhàng đẩy cửa ra, bức chân dung tự họa đủ màu sắc lập tức đập vào mắt. 

  

  

Bạn cần đăng nhập để bình luận