Dùng Kỹ Năng Sinh Tồn Thời Mạt Thế, Ta Huấn Luyện Đỉnh Lưu Hot Toàn Mạng

Chương 833

Chương 833 

Tiêu Hòa đi vào, Tần Thắng Phong vội vã vẫy tay với cô, nhỏ giọng nói: "Lát nữa ở đây có thể sẽ nổ ra một cuộc đại chiến, cô chuẩn bị sẵn sàng chưa?" 

  

Tiêu Hòa khẽ gật đầu, ra hiệu ông ta yên tâm. 

  

"Chuẩn bị xong rồi." 

  

Vừa nói, vừa lấy ra một túi hạt dưa lớn từ trong cặp đặt lên bàn. 

  

Tần Thắng Phong nhìn thấy, lập tức trợn tròn mắt. 

  

"Bảo cô đến khuyên can, sao cô lại mang cái này tới đây? 

  

Tiêu Hòa: "Xem kịch." 

  

Hôm qua Tần Thắng Phong bảo cô đến khuyên can, Tiêu Hòa về suy nghĩ mãi, mặc dù không biết có chuyện gì, nhưng khuyên thì chắc chắn là không thể khuyên. 

  

Xem kịch thì còn tạm được. 

  

Hơn nữa từ giọng điệu của Tần Thắng Phong, có thể thấy chủ của Hôi Hôi không đơn giản, cũng không phải là người dễ chọc, cuộc gặp mặt ngày hôm nay chắc chắn sẽ rất thú vị. 

  

Vậy thì không thể không mang theo một túi hạt dưa thơm ngon đến xem kịch rồi? 

  

Tần Thắng Phong không nói nên lời. 

  

Ông ta là vì Tiêu Hòa khỏe mạnh, chỉ số sức mạnh cao nên mới tìm cô đến hòa giải, nhưng nhìn dáng vẻ của Tiêu Hòa, lại giống như đến để châm ngòi đổ dầu vào lửa hơn. 

  

Một cuộc cãi vã nhỏ cũng có thể bị cô thổi bùng thành Thế chiến thứ ba. 

  

Ông ta đang nghi ngờ không biết mình có tìm nhầm người hay không thì Nghiêm Tu Quần đột nhiên lên tiếng: "Đạo diễn, ông yên tâm, chuyện con chó tôi có thể giải quyết." 

  

Tần Thắng Phong quay đầu nhìn cậu ta, hừ lạnh. 

  

"Cậu định giải quyết thế nào?" 

  

Ánh mắt Nghiêm Tu Quần kiêu ngạo, trực tiếp nói: "Chi phí thuốc men, tiền ăn, tiền bồi dưỡng, tôi sẽ đưa ra một mức giá mà đối phương không thể từ chối, vượt xa mong đợi của anh ta." 

  

Trên đời này, không có thứ gì mà tiền không mua được. 

  

Nghe vậy, Tần Thắng Phong muốn trợn trắng mắt. 

  

Cười chết. 

  

Nói như thể người ta thiếu tiền lắm vậy. 

Nếu tiền có thể giải quyết được, ông ta cần gì phải buồn phiền như vậy? 

  

"Hy vọng lát nữa người đó đến, cậu vẫn có thể dũng cảm như bây giờ." Ông ta chỉ nói một câu. 

  

Vừa dứt lời, cửa phòng họp bất ngờ được mở ra. 

  

Tiêu Hòa cầm hạt dưa, vui vẻ nhìn ra cửa, nhưng lại thấy người đứng ở cửa chính là tổng giám đốc Giải Trí Lam Tinh. 

  

Mặt ông ta lạnh như băng, bước nhanh đi vào, giọng nói xen lẫn tức giận vang lên như chuông đồng. 

  

"Rốt cuộc là chuyện gì?" 

  

"Chúng tôi..." 

  

Tần Thắng Phong vừa định trả lời đã bị tổng giám đốc giơ tay ngăn lại. 

  

Ông ta chỉ vào Nghiêm Tu Quần. 

  

"Cậu nói." 

  

Nghiêm Tu Quần không ngờ tổng giám đốc lại đến, nghĩ đến những chuyện xảy ra trong thời gian này, cậu ta vội vã giải thích: "Tổng giám đốc, những chuyện này tôi có thể giải quyết." 

  

Tổng giám đốc nheo mắt. 

  

"Cậu định giải quyết thế nào?" 

  

Giọng điệu của Nghiêm Tu Quần bình tĩnh đến mức gần như lạnh lùng. 

  

"Tôi sẽ dùng tiền chặn miệng anh ta, đối phương đưa một con chó nhỏ như vậy đến đoàn phim, cũng chỉ vì tiền mà thôi. Huống hồ con chó đó bây giờ không có vấn đề gì lớn, là do mọi người căng thẳng quá thôi." 

  

Cậu ta mới nói nửa câu đầu thì sắc mặt của tổng giám đốc đã trở nên âm u khó coi, như đang cố nén cơn giận. 

  

Nhưng đến khi nghe nửa câu sau, cơ thể ông ta đột nhiên run lên, tức giận cười lạnh một tiếng. 

  

"Vậy cậu định bỏ ra bao nhiêu tiền để chặn miệng tôi?" 

  

Nghiêm Tu Quần sững sờ, trừng to mắt, không biết là không kịp phản ứng hay là đã chết lặng. 

  

  

Bạn cần đăng nhập để bình luận