Dùng Kỹ Năng Sinh Tồn Thời Mạt Thế, Ta Huấn Luyện Đỉnh Lưu Hot Toàn Mạng

Chương 689

Chương 689 

"Chuyện này giao cho tôi xử lý, các người chăm sóc tốt cho Triều Nhan là được." Nói xong, cô vội vã rời đi. 

  

Mặc dù Tiêu Hòa nói vậy nhưng mọi người vẫn không cam lòng. 

  

Triều Nhan là người nhỏ tuổi nhất trong số họ, lại là sư muội mới ký hợp đồng của Tiêu Hòa, xảy ra chuyện lớn như vậy mà thủ phạm vẫn nhởn nhơ ngoài vòng pháp luật, nghĩ đến là không kìm được cơn giận. 

  

Lúc này Triều Nhan nằm trên giường bệnh vẫn còn sợ hãi, sắc mặt tái nhợt. 

  

Thấy mọi người tức giận, cô ấy an ủi: "Mọi người đừng lo lắng, đội trưởng nhất định sẽ giải quyết được mà." 

  

Chỉ là, nếu chỉ bắt người rồi nhốt vào tù thì quá nương tay với ông ta rồi. 

  

Mọi người nhìn nhau, dường như nhìn thấy ý nghĩ tương tự trong mắt đối phương, lần lượt nói với Triều Nhan: "Chuyện này cô không cần quan tâm nữa, nghỉ ngơi cho tốt, đừng ảnh hưởng đến cuộc thi." 

  

"Hoắc An, cậu ở lại chăm sóc Triều Nhan, chúng tôi ra ngoài hỏi bác sĩ tình hình." 

  

Nói xong, để Hoắc An ở lại phòng bệnh, ba người còn lại cùng nhau rời khỏi phòng bệnh, đến cuối hành lang tụ tập thì thầm to nhỏ. 

  

"Đội trưởng chắc chắn có thể tìm được bằng chứng đưa tên họ Khổng kia vào tù, nhưng như vậy thì quá nương tay với ông ta rồi!" 

  

"Ông ta dám bắt nạt Triều Nhan, lúc nãy nghe thấy chuyện này, nắm đấm của tôi đã cứng rồi, tôi muốn đấm vỡ ngực ông ta!" 

  

"Nhưng như vậy có được không? Lỡ bị phát hiện thì sao?" 

  

"Chúng ta cẩn thận một chút là được, tìm một nơi không có người, tránh xa camera thì sẽ không ai biết. Đội trưởng đã huấn luyện chúng ta lâu vậy rồi, chút bản lĩnh này vẫn có, nếu cậu không dám thì tôi và Ôn Khả Khả đi." 

  

"Đừng, tôi đi cùng các cậu, tôi cũng rất tức giận." 

  

"Được, vậy chúng ta..." 

  

Đang bàn bạc, Hoắc An từ trong phòng bệnh đi ra, nhìn thấy ba người lén lút tụ tập với nhau. 

  

"Vừa nãy các cậu bàn bạc gì vậy?" 

  

Ba người nhìn quanh quất, không ai chịu nói. 

  

Hoắc An vì nghề nghiệp của người nhà, lòng chính nghĩa bùng nổ, làm người vốn luôn ngay thẳng tuân thủ quy củ, cho nên bọn họ mới cố ý giấu cậu ta. 

  

Nếu chuyện này để cậu ta biết được, chắc chắn sẽ không đồng ý. 

  

Nhưng Hoắc An thấy vậy cũng không ép buộc, chỉ nói: "Không nói thì tôi đi tìm đội trưởng." 

  

Ba người kia bị đe dọa, sợ hết hồn vội kéo cậu ta lại, nhỏ giọng kể lại kế hoạch vừa rồi. 

  

Hoắc An nghe xong nhíu chặt mày, nghiêm mặt nhìn bọn họ. 

  

"Sao các cậu có thể làm chuyện như vậy?" 

Ba người cúi đầu, ngoan ngoãn chờ bị phê bình. 

  

Không ngờ Hoắc An lại nói: "Chuyện như vậy, sao không kéo tôi vào?" 

  

Làm người ngay thẳng là một chuyện, nhưng người nhà bị bắt nạt lại là chuyện khác. 

  

Cậu ta nắm chặt nắm đấm to bằng quả bưởi của mình: "Tôi cũng nhịn ông ta lâu lắm rồi!" 

  

Tiêu Hòa rời khỏi bệnh viện, trước tiên là về nhà một chuyến, lấy ra một tập tài liệu từ trong không gian. 

  

Trên chiếc túi giấy màu nâu, viết to rõ dòng chữ "Bản gốc báo cáo tài chính khu nghỉ dưỡng Thiên Thượng Nhân Gian". 

  

Lần trước đi nghỉ ở khu nghỉ dưỡng, Tiêu Hòa cố ý mang theo William, lúc đó mọi người đều bị sự hoạt bát của nó thu hút, không ai chú ý đến động tĩnh của nó. 

  

Vì dù sao cũng sẽ không có ai cố ý đề phòng một con chó. 

  

Tiêu Hòa cố ý dặn William tìm kiếm những thứ khả nghi trong khu nghỉ dưỡng. 

  

Tìm suốt hai ngày, cuối cùng cũng có thu hoạch. 

  

Cô vốn định đợi đến thời cơ thích hợp sẽ gửi bản báo cáo tài chính này đến cục thuế, nhưng không ngờ ông chủ Khổng lại ra tay trước, ông ta lòng dạ đen tối, thế mà lại nhắm vào Triều Nhan. 

  

  

  

  

  

  

  

  

Bạn cần đăng nhập để bình luận