Dùng Kỹ Năng Sinh Tồn Thời Mạt Thế, Ta Huấn Luyện Đỉnh Lưu Hot Toàn Mạng

Chương 48

Chương 48 

Cốt truyện hợp lý, vừa có tiếng cười vừa có nước mắt, Tiêu Hòa gần như có thể khẳng định, không cần bao lâu nữa chương trình này sẽ nổi đình nổi đám trên mạng. 

  

Trong chương trình lần này sẽ xuất hiện tám con quái vật NPC, người đến phỏng vấn tại hiện trường không nhiều, cộng thêm Từ Nhất Chu vừa đủ tám người. 

  

Hơn nữa công việc này không yêu cầu diễn xuất cao, đạo diễn xem sơ qua đã đồng ý. 

  

Khi nhìn thấy ngũ quan của Từ Nhất Chu, mắt ông ta sáng lên, gật đầu hài lòng. 

  

"Đi chọn vai đi, tổng cộng có tám vai, mấy người tự do lựa chọn." 

  

Từ Nhất Chu vừa nghe đã có chút chờ mong, nhưng vừa mới đứng dậy đã bị Tiêu Hòa giữ lại. 

  

"Tôi đi xem giúp cậu." 

  

Nếu để Từ Nhất Chu đi, với phong cách của cậu ta, ước chừng thấy vai nào cũng muốn diễn, vậy thì chẳng phải công sức huấn luyện trước đó đều uổng phí sao? 

  

Tiêu Hòa nói rõ thân phận của mình, đi theo những người khác vào bên trong. 

  

Tám thẻ vai được đặt ngay ngắn trên bàn, trên đó chỉ ghi rõ trang phục, đạo cụ và phạm vi hoạt động. 

  

Mặc dù đạo diễn đã nói những NPC này đều là quái vật, nhưng từ thẻ vai có thể nhận ra mỗi con đều khác nhau. 

  

Đặc biệt là hai vai trong số đó, dù là đạo cụ hay công việc đều nhẹ nhàng hơn những vai khác một chút, ngay cả tạo hình quái vật cũng rất bảo thủ. 

  

Còn những con quái vật khác thì xấu xí đủ kiểu, không thể diễn tả hết bằng lời. 

  

Rất nhanh, hai vai này đã bị mọi người tranh giành. 

  

Tiêu Hòa cẩn thận lật xem những thẻ vai còn lại, phân tích thông tin trên đó, sau khi suy nghĩ kỹ lưỡng bèn cầm lấy một thẻ màu xanh lá cây không ai hỏi đến, đưa cho đạo diễn. 

  

"Tôi chọn vai này." 

  

Trên mặt đạo diễn thoáng hiện lên một tia kinh ngạc. 

  

"Đây chính là vai xấu xí và vất vả nhất trong số tất cả các NPC, cô chắc chứ?" 

  

Chỉ thấy trên thẻ vai ghi rõ ràng, con quái vật NPC này toàn thân lông xanh, thân hình sồ sề, lại còn thè cái lưỡi dài, mặt mũi xấu xí đáng sợ. 

  

Ngoài ngoại hình, đạo cụ nó mang theo nặng tới hai mươi cân, phạm vi hoạt động là toàn bộ bản đồ, diễn một cảnh như vậy chắc chắn sẽ mệt đến tróc da. 

  

Nhưng Tiêu Hòa lại chú ý đến một điểm. 

  

Phạm vi hoạt động của những NPC khác đều là một vùng nhỏ cố định, chỉ có vai này có thể hoạt động trong toàn bộ bản đồ. 

  

Chắc chắn có gì đó đặc biệt. 

  

"Xác định." 

  

"Được!" 

  

Đạo diễn đột nhiên cười, nhét cho cô một bản thiết lập vai diễn: "Thực ra vừa nhìn thấy Từ Nhất Chu, tôi đã thấy cậu ta diễn vai này là hợp nhất. Mang về chuẩn bị cho tốt, đừng phụ lòng mong đợi của tôi." 

  

Tiêu Hòa mở bản thiết lập ra, nhìn thấy nội dung bên trên, trên mặt thoáng hiện lên một tia kinh ngạc. 

  

Cược! Đúng! Rồi! 

  

Ngoài phòng, Từ Nhất Chu buồn chán nghe lén, tai áp vào cửa nhưng chẳng nghe được gì. 

  

Đợi Tiêu Hòa đi ra, cậu ta đã vội vàng nghênh đón, vẻ mặt đầy mong đợi. 

  

"Đội trưởng, chị nói chuyện với đạo diễn xong rồi ạ? Em diễn vai gì?" 

  

Tiêu Hòa bình tĩnh khẽ gật đầu. 

  

"Nói xong rồi, cậu diễn tiết mục đập đá trên ngực." 

  

Nghe vậy Từ Nhất Chu nhíu mày, có chút khổ sở nói: "Không được, em không vung nổi búa đâu." 

  

Tiêu Hòa liếc cậu ta. 

  

"Nghĩ gì thế? Cậu diễn vai tảng đá." 

  

Lúc ra ngoài, Tiêu Hòa đã xem kỹ kịch bản mà đạo diễn đưa. 

  

NPC trên tấm thẻ xanh lá cây tên là Văn Ninh, sau khi bị tảng đá lớn đập trúng ngực chết đi, vì oán niệm quá sâu nên biến thành quái vật. 

  

  

  

  

Bạn cần đăng nhập để bình luận