Dùng Kỹ Năng Sinh Tồn Thời Mạt Thế, Ta Huấn Luyện Đỉnh Lưu Hot Toàn Mạng

Chương 406

Chương 406 

Lúc Hàn Thành có ý định gây chia rẽ, thấy người trong ảnh là nghệ sĩ nam liền chủ động loại cô ấy ra ngoài. 

  

Vì vậy cho đến bây giờ, Ôn Khả Khả mới được nghe chuyện này từ miệng người khác. 

  

Cô ấy đang tẩy trang dở, liền vội vã đi tìm Tiêu Hòa để xác minh. 

  

Vừa xông vào đã trực tiếp mở miệng hỏi: 

"Đội trưởng! Họ nói dạo này chị vẫn luôn lén xem ảnh khỏa thân của đàn ông!" 

  

Ôn Khả Khả bình thường trong chương trình có thể ép hỏi tra nam đến mức liên tục lùi bước, lúc này giọng nói phát huy 1000% thực lực, trực tiếp hét ra tiếng vang, không ngừng vang vọng trong không khí, quanh quẩn ba ngày không dứt. 

  

Tiêu Hòa vừa mở hộp, bánh kem còn chưa kịp đưa vào miệng, sét đánh ngang tai. 

  

Phía sau vốn đang ồn ào, lập tức bị tiếng hét của Ôn Khả Khả nhấn nút tắt tiếng, im phăng phắc. 

  

Tất cả mọi người đều trợn tròn mắt, đồng loạt nhìn về phía Tiêu Hòa. 

  

Tiêu Hòa: "...." 

  

Giang Diệp rót nước về, đứng ở cửa: "...." 

  

Sáng sớm Tiêu Hòa còn nghĩ chuyện này tuyệt đối không thể để Giang Diệp biết được, kết quả vừa quay mặt đi, chưa đến nửa ngày, cả ê-kíp chương trình đều biết. 

  

Bước tiếp theo, truyền khắp giới giải trí cũng không phải không có khả năng. 

  

Cảm ơn Ôn Khả Khả đã tặng cô một cú bẽ mặt. 

  

Lúc này Giang Diệp đã quay lại, đang đứng ở cửa nhìn bọn họ, vẻ mặt kinh ngạc, biểu cảm như bị sét đánh. 

  

Mấy nhân viên công tác khác đều kinh ngạc nhìn Tiêu Hòa, mấy người còn lại chưa biết tin gì cũng dựng tai lên, lộ ra vẻ mặt hóng hớt. 

  

Ở hậu trường phòng thu, thứ không thiếu nhất chính là chuyện hóng hớt. 

  

Nhưng Tiêu Hòa chưa bao giờ nghĩ, có một ngày mình cũng sẽ trở thành tâm điểm của chuyện hóng hớt. 

  

Tay cầm bánh kem của cô khựng lại, hoảng hốt 0.1 giây, sau đó bình tĩnh đưa vào miệng, dưới sự chú ý của mọi người, gật đầu một cái. 

  

"Đúng vậy." 

  

Biểu cảm rất bình tĩnh, thậm chí còn có chút ngang ngược. 

  

Chỉ cần tôi không xấu hổ, người xấu hổ chính là người khác. 

  

Tất cả mọi người đều bị thái độ của cô làm cho chấn động. 

  

Quá... quá trơ tráo! 

  

Ôn Khả Khả lập tức mở to mắt hỏi: "Là ai? Không phải là..." 

  

Người có liên quan đến bức ảnh, chỉ có thể là một người. 

  

Cô ấy vừa định nói ra cái tên đó, đột nhiên nhìn thấy Giang Diệp đang đứng không xa, mới chậm chạp nhận ra rằng giọng nói của mình vừa nãy hơi lớn, mọi người đều đang nhìn về phía này, lập tức ngượng ngùng. 

  

"Cô nghe ai nói vậy?" Lúc này Tiêu Hòa hỏi. 

  

Ôn Khả Khả cười ngượng ngùng: "Từ Nhất Chu nói, hình như cậu ấy nghe Hàn Thành nói." 

  

Nghe vậy, Tiêu Hòa hơi nhíu mày, nhớ lại lúc ăn sáng hôm nay, Hàn Thành lén lút đứng bên cạnh chỗ mình, lúc đó điện thoại để trên bàn. 

  

Chẳng lẽ là lúc đó bị nhìn thấy? 

  

Vậy thì anh ta nói chuyện này cho Từ Nhất Chu nghe có ý gì? 

  

Gây chia rẽ? 

  

Anh ta xem thường mối quan hệ của bọn họ quá rồi. 

  

Ôn Khả Khả nhỏ giọng nói: "Em vừa nghe nói nên mới chạy đến hỏi chị nè.” 

  

Tiêu Hòa nhướng mày: "Cô gọi cái này là hỏi sao?" 

  

Chỉ thiếu cầm loa lên hét cả làng biết. 

  

"Em kích động mà..." Ôn Khả Khả cười ngượng ngùng, chuyện thú vị như vậy, cô ấy làm sao nhịn được? 

  

Đang nói, đột nhiên nhìn thấy Giang Diệp đi về phía này, chắc chắn là lời vừa nãy anh cũng nghe thấy, Ôn Khả Khả có chút chột dạ, vội vàng quay người bỏ chạy một mạch không thấy bóng dáng. 

  

  

  

  

Bạn cần đăng nhập để bình luận