Dùng Kỹ Năng Sinh Tồn Thời Mạt Thế, Ta Huấn Luyện Đỉnh Lưu Hot Toàn Mạng

Chương 495

Chương 495 

Từ Nhất Chu vừa đi, Ôn Khả Khả lại đến. 

  

Cô gái nhỏ mặc váy công chúa trông rất đáng yêu, nhưng lời nói ra lại rất không ổn. 

  

"Đội trưởng không cho em biểu diễn lực sĩ, em vốn định tùy ý chọn vài khán giả may mắn, cõng họ đi một vòng quanh sân khấu, đáng tiếc quá." 

  

Anh Kiếm tưởng tượng cảnh tượng đó, mặt lập tức nứt ra. 

  

Chung Tử Xuyên là người đến cuối cùng, phiền não đơn giản hơn ba người kia. 

"Nhất định phải tham gia sao ạ? Ngày đó có lẽ em sẽ bị đau bụng, muốn xin nghỉ trước." 

  

Thậm chí ngay cả William cũng đẩy cửa đi vào, ngồi trước ghế sofa, sủa vào mặt anh ta một phút. 

  

Anh Kiếm tuy muốn giúp nhưng lực bất tòng tâm, chỉ có thể trừng mắt nhìn nó. 

  

Than thở một lúc, William thấy anh ta không hiểu mình, cuối cùng chỉ có thể thất vọng rời đi. 

  

Anh Kiếm lặng lẽ đóng cửa lại. 

  

Có thể thu phục được những yêu quái này, Tiêu Hòa quả nhiên không phải người bình thường. 

  

Anh ta lấy điện thoại nhắn tin cho Tiêu Hòa: [Anh đã nghe nói về tiết mục của Hoắc An, bây giờ bọn họ ngày nào cũng đến hỏi ý kiến anh. Bọn họ muốn diễn thì cứ để bọn họ diễn đi, nới lỏng yêu cầu một chút.] 

  

Tiếp tục như vậy, anh ta sắp chịu không nổi rồi. 

  

Tiêu Hòa không hề thỏa hiệp: [Lúc Chung Tử Xuyên và Hoắc An dùng ngực đập đá, anh không có ở đó, anh biết em đau khổ thế nào không? Ngày hôm đó em đã gặp phải cuộc khủng hoảng lớn nhất trong cuộc đời.] 

  

Anh Kiếm: [….] 

  

Lúc đó anh ta tuy không có ở đó, nhưng cách màn hình cũng có thể cảm nhận được sự xấu hổ. 

  

Tiêu Hòa: [Để bọn họ suy nghĩ thêm, em không tin là không tìm được một tiết mục phù hợp.] 

  

Tiết mục phù hợp? 

  

Trong lòng anh Kiếm vô cùng hoài nghi, với mạch não của mấy người kia, chỉ sợ là nghĩ ra thứ kỳ quái gì đó. 

  

Anh Kiếm lại hỏi: [Vậy em đã nghĩ ra sẽ biểu diễn gì chưa? Có muốn song ca với anh không?] 

  

Tiêu Hòa: [Không cần, em đã nghĩ ra một ý hay, vừa khéo là sở trường của em, chỉ là bây giờ vẫn cần một trợ lý phối hợp.] 

  

Anh Kiếm: [Tìm được người chưa?] 

  

Tiêu Hòa: [Em định đi hỏi Giang Diệp, hình như anh ấy vẫn chưa đăng ký.] 

  

Nhìn thấy câu này, anh Kiếm có chút kinh ngạc, lẽ nào Tiêu Hòa không biết Giang Diệp chưa bao giờ tham gia loại hoạt động này? 

  

Lúc này, hầu hết nhân viên trong công ty đã đăng ký, số người còn lại không nhiều. 

  

Người mà Tiêu Hòa quen biết chỉ có vài người, sau khi xác định nội dung tiết mục, cô lập tức nghĩ đến Giang Diệp. 

  

Vừa nhắn tin với anh Kiếm, cô vừa đến phòng dựng phim trình bày tình hình. 

  

"Tôi đúng là vẫn chưa đăng ký..." Giang Diệp nói. 

  

Biểu cảm của anh có chút do dự. 

  

Vì lý do đặc biệt, trong hoạt động này, anh có đặc quyền có thể chọn không lên sân khấu biểu diễn. 

  

Người tổ chức hoạt động năm nay cũng đến hỏi anh có muốn tham gia biểu diễn không,nhưng anh vẫn giống như mấy năm trước, trực tiếp từ chối. 

  

Giang Diệp đang không biết giải thích thế nào thì Tiêu Hòa tiến lên một bước, trực tiếp hỏi: "Tôi đang thiếu một trợ lý, anh có muốn lập nhóm với tôi không?" 

  

Giang Diệp ngẩn người một lúc: "Còn có người khác chung nhóm không?" 

  

Tiêu Hòa: "Tiết mục này chỉ cần hai người, có anh và tôi là đủ rồi. Nếu anh không muốn, tôi định một mình lên sân khấu, cùng lắm thì đến ngày biểu diễn, tùy ý chọn vài khán giả may mắn lên sân khấu phối hợp." 

  

Nghe vậy, Giang Diệp lập tức phấn khích. 

Mặc dù không biết Tiêu Hòa chuẩn bị tiết mục gì nhưng anh không ngờ mình là người duy nhất nhận được lời mời. 

  

  

  

  

  

  

  

  

Bạn cần đăng nhập để bình luận