Dùng Kỹ Năng Sinh Tồn Thời Mạt Thế, Ta Huấn Luyện Đỉnh Lưu Hot Toàn Mạng

Chương 930

Chương 930 

Album của Tống Phi Quang bán rất chạy, sau đó là chạy show và chạy thông cáo, có không ít ca sĩ gạo cội cũng lần lượt ném cành ô liu về phía cậu ta. 

  

Rất nhanh, Tống Phi Quang cũng liên tục phát hành một vài ca khúc kết hợp, đều đạt được thành tích không tệ. 

  

Toàn bộ làng nhạc dường như dần trở nên sôi nổi, không ít ca sĩ đang định chuyển nghề đã lần lượt lấy lại sự tự tin, một lần nữa quay về với làng nhạc. 

  

Không biết là có phải vì chìm lắng quá lâu hay không, hay là vì có Tống Phi Quang đi đầu, nhất thời toàn bộ làng nhạc như trăm hoa đua nở. 

  

Ca khúc xuất sắc mọc lên như nấm sau mưa, lần lượt được phát hành. 

  

Đây mới thực sự là hồi xuân. 

  

Tháng 7, đêm nhạc cá nhân đầu tiên của Tống Phi Quang sắp được tổ chức. 

  

Quy mô của đêm nhạc này không lớn, từ hai tháng trước đã bắt đầu chuẩn bị. 

  

Đêm nhạc sẽ biểu diễn tổng cộng 20 bài hát, bao gồm các ca khúc trong album, các ca khúc hợp tác và có cả hai bài hát mới chưa từng ra mắt. 

  

Đêm nhạc cá nhân là dự án bất kỳ ca sĩ nào cũng muốn thực hiện. 

  

Lúc Tống Phi Quang ký hợp đồng quản lý, Tiêu Hòa đã từng nói sẽ để cậu ta lên chương trình, đứng trên sân khấu hát, sau đó tổ chức đêm nhạc của riêng mình. 

  

Khi đó cậu ta vẫn tưởng rằng muốn thực hiện phải cần rất nhiều năm, nào ngờ lại đến nhanh như vậy. 

  

Hôm bắt đầu bán vé, Tống Phi Quang lo lắng ngồi trước máy tính, sợ vé của mình bán không hết, hoặc căn bản không có ai mua vé. 

  

Đang băn khoăn lo lắng thì điện thoại đổ chuông, là một vị tiền bối từng hợp tác gọi đến. 

  

"Tiểu Tống, chuẩn bị cho đêm diễn thế nào rồi?" 

  

Tống Phi Quang có chút nghi hoặc. 

  

Tiền bối từng hợp tác với cậu ta sao tự nhiên lại gọi điện tới. 

  

"Chuẩn bị gần xong rồi, thầy có việc gì không ạ?" 

  

Đối phương ngại ngùng cười cười. 

  

"Tôi chỉ muốn hỏi, đêm diễn của cậu còn vé không? Có thể bán cho tôi hai vé được không?" 

  

Tống Phi Quang ngẩn ra: "Vé ư? Em cũng không có, hay là em mua hộ thầy một vé nhé." 

  

Ban đầu cậu ta có tám vé, nhưng đều tặng hết rồi. 

  

Nghe vậy, bên đầu điện thoại lại thở dài. 

"Còn mua gì nữa? Không mua được rồi. Cậu không biết à, mới bắt đầu bán năm phút thôi mà đã bị cướp sạch, tôi còn ngồi canh trước máy vi tính đây này, máy bị đơ, vụt một cái thế là hết vé... " 

  

Vị tiền bối bất lực phàn nàn về tình hình cướp vé của mình, vừa hối hận vừa bất lực. 

  

Nhưng Tống Phi Quang lại nghe được một câu trong đó. 

  

"Đã bán hết rồi ư?" 

  

"Phải." 

  

Nghe thấy câu trả lời này, Tống Phi Quang lập tức mở trang bán vé, quả nhiên thấy trên đó có hai chữ cực lớn——hết vé. 

  

Lúc này mới bắt đầu bán được năm phút. 

Vậy mà đã bán hết rồi ư? 

  

Có bốn nghìn vé đấy! 

  

Cậu ta cúp điện thoại, vẫn đang ngẫm lại lời của tiền bối lúc nãy, bỗng thấy trên điện thoại lại có thêm mấy tin nhắn. 

  

Đều là bạn bè cướp không được vé, chỉ còn cách đến tìm cậu ta. 

  

"Tôi đã nói rồi, cậu không cần lo lắng đâu." Tiêu Hòa nói. 

  

Vì Tống Phi Quang không tham gia nhiều chương trình, ngay từ khi cậu ta phát hành album đầu tay không lâu, đã có người hâm mộ thúc giục cậu ta mau chóng tổ chức đêm diễn, đến lúc đó có thể tha hồ nghe. 

  

Dù sao người đã đến hiện trường cuộc thi Ca Sĩ Sáng Tác đều biết, Tống Phi Quang hát live còn hay hơn thu âm, nổi tiếng về chất lượng cao. 

  

  

  

  

  

  

  

Bạn cần đăng nhập để bình luận