Dùng Kỹ Năng Sinh Tồn Thời Mạt Thế, Ta Huấn Luyện Đỉnh Lưu Hot Toàn Mạng

Chương 970

Chương 970 

Giang Diệp trong lòng chấn động. 

  

Không ngờ con hamster này lại hiểu được tiếng người. 

  

Anh vội vàng lấy hạt dẻ trong tủ lạnh ra, hâm nóng lại, sau đó đặt toàn bộ vào trong chậu của hamster, xếp thành một ngọn núi nhỏ. 

  

"Ăn đi, lần sau đừng đến nữa, nguy hiểm lắm." 

  

Tiểu Quai chôn đầu vào đống hạt dẻ ăn ngon lành, không biết có hiểu không, ăn xong liền trèo ra ngoài cửa sổ, một lần nữa biến mất trong màn đêm. 

  

Giang Diệp nhìn ra ngoài cửa sổ, có một dự cảm không lành. 

  

Quả nhiên, đến đêm ngày thứ ba. 

  

Cửa phòng ngủ của anh lại bị gõ vang. 

  

..... 

  

Tiêu Hòa phát hiện ra mấy hôm nay lượng thức ăn của Tiểu Quai giảm đi rất nhiều. 

  

Trước kia ăn hạt có thể ăn hết một chậu, bây giờ chỉ ăn được nửa chậu, hơn nữa ban ngày còn hay ngủ bù. 

  

"Có phải mày bị bệnh rồi không?" 

  

Tiêu Hòa lại lấy một chậu hạt dẻ và hạt óc chó trong không gian ra để trên mặt đất, bình thường Tiểu Quai chắc chắn sẽ chạy vụt đến, nhưng lần này nó lại không mấy hứng thú, tiến đến ngửi ngửi, không ngờ lại chẳng thèm ăn một ngụm nào, cứ thế quay người đi. 

  

Từ đôi tai nhỏ cụp xuống của nó, Tiêu Hòa thậm chí còn nhìn ra được cả mùi hắt hủi. 

Đây là thức ăn trước đây nó thích nhất! 

  

Theo lý mà nói, Tiểu Quai là hamster biến dị, sức khỏe hiện giờ không thể dùng tiêu chuẩn của hamster thông thường để đánh giá, móng vuốt có thể xé rách cả tấm thép, căn bản không thể bị bệnh. 

  

Nhưng bây giờ nó lại bắt đầu biếng ăn. 

  

Điều kỳ lạ là, mặc dù nó không ăn nhưng lại không hề gầy đi, ngược lại càng thêm tròn trịa, bộ lông trên người bóng loáng, rõ ràng là được nuôi rất tốt. 

  

Chuyện này là thế nào? 

  

Tiêu Hòa lo lắng không thôi, đang suy nghĩ xem có nên giúp Tiểu Quai tìm bác sĩ không, lại phát hiện ra Giang Diệp bên cạnh có vẻ rất bồn chồn. 

  

Lúc này, hai người đang chuẩn bị cho album bị Giang Diệp bỏ xó từ năm năm trước. 

  

Bây giờ anh đã trở lại, album cũng đã được giải phong, chỉ cần hoàn thành các bước sản xuất còn lại là có thể phát hành. 

  

Nhưng hôm nay từ lúc vào công ty, Giang Diệp có vẻ không ổn, nhiều lần muốn nói với cô nhưng lại thôi. 

  

Phải đến trưa lúc ăn cơm, anh mới chịu mở miệng. 

  

"Tiêu Hòa, cô đã từng thấy hamster chưa?" 

  

Nghe đến đề tài đặc biệt này, Tiêu Hòa nhướng mày. 

  

"Thấy rồi." 

  

Giang Diệp lại hỏi: "Vậy cô đã từng thấy hamster lớn chưa?" 

  

Tiêu Hòa suy tư một lát, hỏi dò: "Anh nói lớn cỡ nào?" 

  

"Lớn hơn rất nhiều những con thường thấy trong tự nhiên!" 

  

Trong đầu Tiêu Hòa hiện lên hình ảnh của Tiểu Quai. 

  

Hamster bình thường cô thấy, còn cao hơn cả một người trưởng thành. 

  

Đang nghĩ, Giang Diệp đột nhiên nói: "Cô biết không? Trên thế giới có một loài hamster còn cao hơn cả người trưởng thành!" 

  

Nghe xong câu này, Tiêu Hòa trong lòng giật mình, phát hiện ra biểu cảm trên mặt Giang Diệp ngoài bí ẩn ra còn có cả vui mừng. 

  

Không ổn. 

  

Trong đầu cô lập tức nảy ra một phỏng đoán: "Anh từng thấy rồi?" 

  

Giang Diệp gật dầu: "Tối nay cô đến nhà tôi đi, nhưng đừng nói cho bất kỳ ai biết." 

  

Sau mấy ngày tiếp xúc, Giang Diệp đã hòa thuận với con hamster lớn kia. 

  

Mặc dù không biết đối phương thường trốn ở đâu, nhưng chỉ cần đến đêm khuya, nó sẽ cầm theo cái chậu ăn yêu thích của mình, đúng giờ gõ cửa phòng ngủ anh. 

  

Sau đó, Giang Diệp sẽ dậy làm bữa khuya cho nó. 

  

Đợi đến khi ăn xong, hamster sẽ vẫy đuôi rời đi. 

  

Đối phương có vẻ rất hiền lành, Giang Diệp nghĩ đi nghĩ lại, quyết định kể bí mật này cho Tiêu Hòa. 

  

  

  

  

  

  

  

  

  

  

  

  

  

  

  

  

  

  

  

  

  

  

  

  

Bạn cần đăng nhập để bình luận