Ai Lại Đang Triệu Hoán Ta

Chương 123. Thất tình (2)

“... Biết rồi.” Thời Tiện Ngư miễn cưỡng gật đầu, ý bảo mình đã nghe hiểu, đừng nói nữa.
Thị Thần lại không thể nhìn cô bởi vì thất tình mà không gượng dậy nổi, tiếp tục nói: "Trợ giúp Nguyên Quân trùng kiến Tiên cung, là chức trách của Tiểu Thần, Nguyên Quân chỗ nào không hiểu, có thể nói cho Tiểu Thần, Tiểu Thần biết gì không nói..."
Ánh mắt Thời Tiện Ngư, rốt cục từ quyển sách vô danh trên tay kia, chuyển tới trên mặt thanh tuấn của Thị Thần.
Cô có chút thống khổ nhìn chăm chú Thị Thần: “Tựa như chơi trò chơi, mỗi lần mở bản đồ mới đều cần tiêu hao năng lượng cực lớn, nhưng nếu như ở trên bản đồ mở điểm truyền tống hoặc là lưu trữ điểm các loại, về sau đi lại sẽ rất thuận tiện, thậm chí có thể sẽ xuất hiện, là ý tứ này đúng hay không?"
Thị Thần: “......”
"Bây giờ tâm trạng em không tốt, có thể để em một mình một lát được không?" giọng Thời Tiện Ngư bất đắc dĩ.
Thị Thần trầm mặc.
Một lát sau, hắn chắp tay nói: “Tiểu Thần, cáo lui.”
Thân hình trôi nổi giữa không trung dần dần trong suốt, mắt thấy hắn sắp biến mất, Thời Tiện Ngư đột nhiên thở dài, buông sách trong tay xuống, nói: "Quên đi...... Dù sao xem cũng không vào, anh nói cho em biết chuyện Tiên Cung đi.”
Thân hình Thị Thần khôi phục.
Thời Tiện Ngư hỏi hắn: "Hiện tại thu thập linh khí thế nào rồi, còn muốn thu thập bao nhiêu mới có thể khôi phục Linh Thảo Viên?"
Thị Thần cúi đầu nói: “Chỉ là Linh Thảo Viên cần nơi khá lớn, trước mắt vị trí không gian không đủ, chỉ có thể đợi sau khi dời đi mới khôi phục.”
Thời Tiện Ngư hồ nghi hỏi: “Sao lại không đủ vị trí?”
Thị Thần giải thích: “Chắc hẳn Nguyên Quân đã sớm phát hiện, bốn phía Tiên cung chỉ có sương mù đen tối, đây là bởi vì Tiên cung vẫn ẩn giấu ở trong không gian mù tạc, mà không gian vốn là dùng để trữ vật, có thể buôn tẩm cung cùng cá kỳ nguyện đã rất miễn cưỡng, thật sự không buôn được Linh Thảo viên.”
Thời Tiện Ngư gặp khó khăn: "Tẩm cung lớn như vậy, hồ cầu nguyện lớn như vậy, muốn chuyển đi thì có thể chuyển đi đâu? Để trong sân? Nhất định sẽ thu hút sự chú ý, cho dù ném vào rừng sâu núi thẳm, cũng sẽ nhanh chóng bị du khách hoặc người thám hiểm phát hiện!"
Trên thế giới này, cơ hồ không có nơi nào mà nhân loại không đặt chân tới.
Thị Thần đề nghị: “Nguyên Quân có thể đem Tiên cung an trí ở thế giới khác.”
Thời Tiện Ngư sững sờ, sau đó trong lòng khẽ động, lập tức nói: “Ta có thể đem Tiên cung an trí ở Thanh Sơn thành.”
Sau đó cô có thể làm hàng xóm với Thẩm Tiêu! Nói không chừng còn có thể gặp lại Lâm Uyên!
Thị Thần lại lắc đầu: “Không ổn.”
“Vì sao?!” Thời Tiện Ngư mở to hai mắt, cô vừa sinh ra chút hứng thú, đã bị bác bỏ.
Thị Thần nghiêm nghị nói: “Tiên cung lúc này giống như trẻ sơ sinh vừa mới xuất thế, không có bất kỳ năng lực tự vệ nào, thế giới Thanh Sơn thành có rất nhiều yêu ma lui tới, nếu có đại yêu chiếm lấy Tiên cung, cướp đi linh khí của Nguyên Quân, hậu quả sẽ không thể tưởng tượng nổi.”
Thời Tiện Ngư nghe xong nhất thời nổi giận, ai ai thở dài, hỏi: "Vậy anh nói, chúng ta nên dọn đi đâu?"
"Theo Tiểu Thần chi kiến, có thể tại Long Thần pho tượng phụ cận chọn một chỗ sơn mạch, cái thế giới kia nhiều thiên tai mà ít nhân họa, vừa không yêu ma cũng không chiến loạn, rất thích hợp làm chỗ dừng chân của Tiên cung."
“À...” Cô ỉu xìu gật đầu.
Cô nghe hiểu được, ý tứ không phải là, thích hợp hèn mọn phát dục sao.
“Cứ theo ý của anh mà dọn đi.”
Không thể làm hàng xóm với Thẩm Tiêu, cũng không gặp được Lâm Uyên, đối với cô mà nói, dọn đi đâu cũng giống nhau...
……
Thời Tiện Ngư: Ta thất tình, từ nay về sau trời tối, gió lạnh, tâm đau, Thị Thần nhìn không vừa mắt.
(Hết chương này)
Bạn cần đăng nhập để bình luận