Ai Lại Đang Triệu Hoán Ta

Chương 409. 4. Thế giới cổ đại (95)

Tạ nhị gia ước chừng cũng biết mình không chiếm lý, thanh âm yếu đi vài phần: "Tôi hảo tâm giúp tam đệ chia sẻ một hai, không tin được tôi thì thôi, cần gì phải nói khó nghe như vậy.”
Tạ Luật thở dài, trong lòng cũng biết nhị ca này không đáng tin cậy, đứng lên chắp tay với ca tẩu, nói: "Tôi ở bên ngoài làm quan, huynh đệ trong nhà buôn bán, khó tránh khỏi bị người ta nói thị phi, việc buôn bán tửu lâu, tạm thời vất vả cho nhị tẩu.”
Nhị phu nhân nghe vậy tâm hoa nộ phóng, trên mặt miễn cưỡng làm ra bộ dáng rụt rè, lại cười nói: “Đều là người một nhà, nói chuyện vất vả cái gì, tam đệ nói như vậy có thể khách khí rồi.”
Trong lòng lại âm thầm nghĩ, Hương Chỉ bất quá làm mấy ngày sinh ý liền có tiền đưa cô châu báu trang sức, sinh ý này nếu là chính cô tới làm, bên trong dầu thủy không biết có thể vớt bao nhiêu?
Tạ nhị gia có lương tâm hơn Nhị phu nhân một chút, quan tâm hỏi Tạ Luật: “Tam đệ, ngươi xử trí Hương Chỉ là tính toán gì? Sau này bên cạnh ngươi cũng không thể không có nữ nhân.”
Nói xong, lại oán giận thê tử: “Chuyện tam đệ cô cũng nên để ý, nếu Lý thị đã bị bỏ rơi, cô làm tẩu tẩu, ngày thường như thế nào không vì tam đệ nhìn nhau mấy nhà? Trong viện của hắn chỉ có một di nương, rốt cuộc không giống cái dạng gì, mẫu thân nơi đó cũng không dễ ăn nói.”
Nhị phu nhân trừng hắn một cái: “Tam đệ bây giờ là thân phận gì, nào tới phiên tôi đi nhìn?”
Tạ Luật cười khổ, lại chắp tay với hai người bọn họ: “Việc này không phiền ca ca tẩu quan tâm, gần đây công vụ bận rộn, chờ tôi thanh nhàn một chút sẽ suy nghĩ.”
Tạ nhị gia gật đầu nói: “Ừ, chuyện làm ăn ngươi cũng yên tâm, trong nhà tẩu tử ngươi trước kia cũng là buôn bán, tửu lâu giao vào trong tay cô ấy, không xảy ra sự cố gì.”
Tạ Luật thấm thía nói với Nhị phu nhân: "Tẩu tẩu vất vả rồi, tiền tài mặc dù tốt, nhưng danh vọng gia tộc mới là gốc rễ lập thân của chúng ta, việc làm ăn của Tạ gia tuyệt đối không thể dính vào nửa điểm quan hệ với tà môn tà đạo.”
Lặp đi lặp lại chính là một ý tứ, tiền có thể kiếm, nhưng điểm mấu chốt không thể mất.
Nghe ra hắn tựa hồ coi tiền tài như rác rưởi, là một chính nhân quân tử phẩm tính cao thượng.
Sau khi hai vợ chồng nhị phòng rời khỏi thư phòng, Nhị phu nhân nhịn không được hướng trượng phu châm chọc: "Đệ đệ ông hôm nay trong lời ngoài lời nói một trận, kêu người không biết chuyện nghe xong, chỉ sợ phải coi Tạ gia các ông là dòng dõi thư hương, đứng đắn buôn bán kiếm chút tiền, như thế nào lại kéo theo danh vọng cùng gia phong, cũng không phải trộm tới cướp tới.”
Nhị gia rung đùi đắc ý: “Cái này cô lại không hiểu, ở Thịnh Kinh thành làm quan phải chú ý cái này, nếu không làm không tốt sẽ bị người nhạo báng, cô là tóc dài kiến thức ngắn, người ở Hàn Lâm Viện ,trong nhà ai bối cảnh cũng phải trong sạch?”
Ban đầu cho rằng đệ đệ ông vào triều làm quan, có thể làm cho tình trạng tình trạng tốt hơn một chút, kết quả vẫn là nghèo kiết đến đáng thương, ông ở bên ngoài cũng kiếm không trở lại tiền, may mắn còn có một cửa hàng, nếu không cả nhà đều phải uống gió tây bắc đi!"
“Lời ngu xuẩn này cô làm sao nói ra được, ánh mắt phải nhìn xa một chút a......”
“Tôi không nói ra ngoài, cứ lải nhải với ông vài câu không được sao? Lúc trước hắn tặng lễ cho Thượng Phong, các ông cũng không ít lần động đến hồi môn của tôi.”
"Vâng vâng vâng, phu nhân công lao lớn, phu nhân công lao lớn nhất! được không? hiện tại sinh ý đều giao vào trong tay cô, cô trực tiếp đem của hồi môn của mình bổ khuyết lên là được mà..."
Lời này Nhị phu nhân thích nghe, lập tức nhếch khóe miệng, liếc Tạ nhị gia một cái: “Hừ, cái này còn cần ông dạy?”
Hai vợ chồng nghĩ đến ngày lành sau đó, vui tươi hớn hở trở về phòng.
…………
Bạn cần đăng nhập để bình luận