Ai Lại Đang Triệu Hoán Ta

Chương 616. 6. Thế giới hiện thực (32)

Thiện Tuệ Tử cũng nhận ra, cau mày nhìn trời: “Có phải trời sắp mưa không? Các người xem, bên kia có mây đen thổi qua.”
Thời Tiện Ngư thần sắc vi diệu.
Cô nhét bùa lại trong tay Khâu Đoan Minh, ngượng ngùng nói: “Khâu đạo trưởng, cái này tôi không dùng được, anh giữ lại dùng đi.”
Khâu Đoan Minh hơi sững sờ, chần chờ nói: "Nhưng ở hạ thân không có vật gì dài, cũng chỉ có lá bùa này được cho là vật hiếm lạ, Thời đạo trưởng có muốn suy nghĩ thêm một chút hay không?"
Thời Tiện Ngư vội xua tay, nghĩ thầm: Suy nghĩ tiếp đi, tôi thật sợ trong đám mây đen kia sẽ nổ ra một tia sét đánh người thành hai nửa.
Khâu Đoan Minh tiếc hận nói: “Được rồi, vậy tại hạ sẽ không ép buộc người khác, đại ân đại đức của Thời đạo trưởng, tại hạ chỉ có thể sau này có cơ hội báo đáp.”
“Khâu đạo trưởng khách khí rồi.” Thời Tiện Ngư lễ phép hướng hắn chắp tay.
Nhiệt độ rõ ràng ấm lại.
Khâu Đoan Minh và Thiện Tuệ Tử đều cảm thấy khó hiểu, thậm chí hoài nghi có phải còn có lệ quỷ chưa thanh trừ sạch sẽ quanh quẩn ở gần đó hay không, vì thế bọn họ lại lục soát xung quanh một phen, cho đến khi xe sang trọng tới đón bọn họ tới, cũng không phát hiện nơi nào có dị thường.
Trở lại trung tâm hoạt động văn hóa đạo pháp thị chính, Khâu Đoan Minh và Thiện Tuệ Tử đem tất cả công lao đều giao cho Thời Tiện Ngư, tư chất mở đạo quán chứng minh không hề trì hoãn rơi xuống đầu Thời Tiện Ngư.
Kế tiếp còn có không ít thủ tục chờ Thời Tiện Ngư đi làm, Khâu Đoan Minh cùng Thiện Tuệ Tử liền cáo từ trước.
Lúc chia tay ba người thêm bạn tốt, mở rộng danh sách bạn tốt trong điện thoại di động mới của Thời Tiện Ngư.
……
Sau khi làm xong tất cả mọi chuyện, Thời Tiện Ngư dẫn Thị Thần đi ra cửa chính trung tâm hoạt động, bên ngoài sắc trời đã tối đen, nhưng trong thành phố ánh sáng huyên náo, cũng không quạnh quẽ. bookstore.vip - ebook truyện giá rẻ
Xe cộ trên quốc lộ như nước chảy.
Thời Tiện Ngư và Thị Thần chờ xe điện ven đường.
Đợi một lát, cô lặng lẽ liếc anh một cái, thấy hắn vẫn mặt không chút thay đổi, đưa tay kéo ống tay áo hắn xuống, nói: "Đừng nóng giận.”
Bạch Long: “......”
Sắc mặt hắn hôi thối.
“Khâu đạo trưởng cũng có ý tốt, anh không nên ghi hận hắn, hơn nữa, bùa của hắn có lợi hại hơn nữa, chẳng lẽ còn có thể lợi hại hơn anh sao? Kim mộc thủy hỏa thổ gì đó, cũng không thể vây khốn anh.” Thời Tiện Ngư nhỏ giọng vuốt mông ngựa.
Sắc mặt hắn mơ hồ hòa hoãn.
Thời Tiện Ngư cười cười, cùng hắn tay trong tay nhìn dòng xe cộ chảy xiết, khóe miệng vẫn hơi vểnh lên.
"Kỳ thật như vậy cũng không tồi, em không trói buộc anh, anh tùy thời có thể tới, tùy thời có thể đi, anh đến rồi, chúng tôi hảo hảo ở chung, anh đi rồi, chúng ta liền tự do... Nghe ra tôi giống như thích một lãng tử?”
Đây gọi là lời gì?!
Bạch Long giận dữ phất tay áo.
Thời Tiện Ngư nhìn bàn tay trống trơn của mình, ngẩn ngơ: "...... Tính tình Long tộc đều lớn như vậy sao?”
Cô vươn tay, kéo tay hắn về, một lần nữa cầm: “Không sao, tính tình em tốt, em có thể nhịn.”
Ai cần cô nhịn a?!!
Bạch Long còn muốn quăng, sau đó nghĩ đến mình làm như vậy chẳng phải là bị lộ sao? Lại nghĩ, mình vừa rồi vung tay, kỳ thật đã bị lộ rồi phải không?... Không, phỏng chừng ở nhà ma bên kia cũng đã bị lộ, cô chắc chắn hắn sẽ ra tay, cho nên cố ý đem hắn lưu lại nhà vệ sinh bên ngoài.
Không cần phải diễn nữa, rõ ràng trong lòng cô cái gì cũng rõ ràng.
Vậy cô nghĩ sao về anh? Có thể cười nhạo hắn đi rồi quay lại, cười nhạo hắn nói mà không giữ lời hay không?
"A..." Thời Tiện Ngư đột nhiên khẽ kêu một tiếng, "Chúng ta đợi không công lâu như vậy, anh xem thời gian trên biển số, chúng ta bỏ lỡ chuyến xe cuối cùng rồi."
Bạch Long tâm tình phức tạp, tạm thời không muốn nói chuyện.
Thời Tiện Ngư lại kéo hắn: "Em mệt quá, đây là lối đi dành riêng cho xe điện, muốn đi taxi còn phải đi một con đường khác, anh cõng em qua đó đi.
Bạch Long: “......”
Luôn cảm thấy, có chút tổn hại long uy.
Bạn cần đăng nhập để bình luận