Ai Lại Đang Triệu Hoán Ta

Chương 82. 1. Thế giới yêu quái (67)

Kế hoạch không theo kịp, Thẩm Tiêu tìm Hứa đại nhân và Hứa phu nhân nói rõ ý đồ đến đây, Hứa đại nhân lại một lời đáp ứng, Hứa phu nhân lại đưa ra dị nghị.
"Hiện tại gấp rút, chế tác áo cưới không kịp, chỉ là đem vải may thành y cũng cần ít nhất một ngày, lại càng không cần nói đến thêu thùa cùng tua rua trên áo cưới, chế tác đều cực kỳ tốn thời gian, muốn hoàn thành trước khi trời tối tuyệt đối không có khả năng."
Không có áo cưới, làm sao giả làm cô dâu?
Thẩm Tiêu hỏi: “Không biết trong thành có thể tìm được áo cưới có sẵn, để sửa chữa lại hay không?”
Hứa phu nhân vẫn cảm thấy không ổn, đôi mày thanh tú nhíu lại: "Trong khoảng thời gian này, chuyện cưới hỏi trong thành quả thật không ít, nhưng bình dân bách tính dùng áo cưới chỉ là vải vóc bình thường, nhưng áo cưới trên người con gái ta là dùng tơ lụa thượng đẳng, lớp ngoài phủ lụa sa mây nước, phối với tơ vàng thêu chỉ, điểm tuyết quanq trân châu, trong lúc vội vàng thì có nơi nào làm những thứ này?"
Tuy rằng lời Hứa phu nhân nói có chút đạo lý, nhưng không biết như thế nào, Thẩm Tiêu nghe luôn cảm thấy có hiềm nghi đùn đẩy.
“Cũng không cần hoàn toàn giống nhau như đúc, chỉ cần bảy tám phần, có thể lừa gạt qua là đủ rồi.” Hắn nói.
Hứa phu nhân thần sắc nhàn nhạt lắc đầu: “Không có thích hợp vải vóc, muốn làm ra bảy tám phần giống cũng khó."
Thẩm Tiêu nhìn chằm chằm vào mắt Hứa phu nhân, chậm rãi nói: “Nếu không được, vậy chỉ có thể từ từ, bất cứ lúc nào hồ yêu cũng có thể đến, sớm tìm ra biện pháp giải quyết, cũng có thể sớm đưa Hứa tiểu thư thoát khỏi nguy hiểm, hy vọng Hứa phu nhân có thể hiểu được dụng ý của tại hạ.”
Hứa phu nhân không mặn không nhạt nói: “Thẩm đạo trưởng tâm hệ thiên hạ thương sinh, Hứa phủ chúng ta trên dưới rất là cảm kích.”
Cuộc nói chuyện rơi vào cục diện bế tắc, không khí vi diệu, hai người đều không nói lời nào.
Trong phòng, Hứa đại nhân cùng Hứa Thanh Phong cũng đều ngượng ngùng không lên tiếng.
Một lát sau, Hứa Thanh Phong cẩn thận mở miệng: "Không bằng... ta đến Ngô gia hỏi một chút? Ngô lão gia trong nhà buôn bán tơ lụa, trong khố phòng cũng không đến mức thiếu vải vóc, chúng ta mượn một ít tới đây làm áo cưới, cho dù hôm nay làm không xong, về sau sớm muộn có thể dùng tới."
Hứa phu nhân thản nhiên liếc hắn một cái.
Hứa Thanh Phong: “......”
Chột dạ cúi đầu, bỗng nhiên có loại cảm giác kích động giống như mình sai rồi, nhưng lại không biết mình sai ở chỗ nào.
Hứa lão gia ho nhẹ hai tiếng, nháy mắt với nhi tử: “...... Nếu Ngô gia có, con đi hỏi đi.”
Hứa Thanh Phong nghe xong, vội vàng đứng dậy, lại nhìn Hứa phu nhân: “Vậy, con đi hỏi một chút?”
Hứa phu nhân thần sắc trong trẻo nhưng lạnh lùng, rũ mi mắt không để ý tới hắn.
Quận thủ đại nhân lại bắt đầu ho khan.
Hứa Thanh Phong vội vàng đi ra ngoài......
Thẩm Tiêu cảm thấy người một nhà này thật sự là kỳ quái, hắn không ở lâu, sau khi cáo từ hai vợ chồng Hứa thị, trở lại thiên viện mình ở tạm, tiếp tục thương lượng kế hoạch kế tiếp với Thời Tiện Ngư, Lâm Uyên.
Ba người trò chuyện không bao lâu, tiền viện liền có tin tức tới, nói là Ngô lão gia nhiệt tình đến cực điểm, trong khố phòng vừa vặn có mấy bộ áo cưới có sẵn, hắn không chỉ tự mình đem áo cưới đưa tới, còn đưa tới hai vị tú nương, chuyên môn sửa áo cưới.
Cái này quả thực tựa như buồn ngủ gặp phải gối đầu, tới quá trùng hợp, trùng hợp đến mức làm cho người ta không khỏi suy nghĩ nhiều.
Ba người cùng đi tiền viện, từ xa đã nhìn thấy vị Ngô lão gia kia nghênh đón, đối phương tươi cười nói: “Thẩm đạo trưởng! Nghe nói ngài cần áo cưới, tôi cố ý gọi người hầu đến khố phòng tìm mấy bộ, đều là mặt mộc, chỉ cần để tú nương xem qua bộ áo cưới trên người Hứa tiểu thư, là có thể làm ra kiểu dáng giống nhau như đúc.”
“Làm phiền ông chủ Ngô.” Thẩm Tiêu chắp tay với ông, bày tỏ lòng biết ơn.
Bạn cần đăng nhập để bình luận