Ai Lại Đang Triệu Hoán Ta

Chương 126. Linh Thảo Viên (3)

Cô hoàn toàn không biết mình trồng cái gì, cảm giác giống như đang trồng hộp mù! Kích thích và hạnh phúc!
Đột nhiên, Thời Tiện Ngư phát hiện ở trong đống hạt giống một quả Bạch Quả quen mắt, cô lập tức kích động muốn chết! Giơ hạt kia lên nói: "Là hạt của Bách Linh Quả!”
Bách Linh Quả cũng không phải thực vật bình thường, là một gốc cây ăn quả có chứa linh khí mà Thẩm Tiêu tam sinh may mắn mới gặp được!
Xem ra Thẩm Tiêu đưa cho cô những hạt giống này, không chỉ có thực vật bình thường, bên trong cũng có Linh Thảo thụ hạt giống! Trời ạ, cô muốn vui vẻ muốn chết!
"Chờ Bách Linh thụ lớn lên kết quả, em liền đem quả hạch lưu lại lại trồng một đợt nữa!” Thời Tiện Ngư làm phất nhanh mộng: "Thụ kết quả, quả lại trồng cây, em liền có thể ăn không hết Bách Linh quả!"
Thị Thần ở một bên nói: “Một ít thực vật sau khi hấp thu linh khí lâu dài, sẽ dần dần trở nên có linh khí, theo như lời Nguyên Quân, Bách Linh Quả chính là một loại thực vật như vậy.”
Thời Tiện Ngư sửng sốt, quay đầu hỏi hắn: "Ý của anh là, những thực vật bình thường khác em trồng, cũng có thể biến thành Linh thảo Linh thụ?”
Thị Thần khẽ gật đầu: “Vạn vật sinh linh đều có duyên pháp, không dễ phán đoán, muốn biến hóa nhanh thì trăm năm, chậm thì ngàn năm.”
Thời Tiện Ngư hiểu được, cái này cũng giống như bạch hạc vừa rồi, phải sống lâu một chút mới có thể thành tinh.
Cô cầm xẻng nhỏ của mình vùi đầu bận rộn, trồng không thừa một hạt giống Thẩm Tiêu tặng, bởi vì không cần xới đất tưới nước, công việc này làm vô cùng nhẹ nhàng, cuối cùng cô như là chưa trồng đã nghiền, lại chạy ra ngoài mua chút hạt giống dưa chuột cà chua, ngô, khoai lang, ở trong vườn trồng hết thảy, không phân biệt mùa!
Cô đứng thẳng lưng, đứng ở trong Linh Thảo Viên, mặc dù trước mắt chỉ có mảnh vườn hoa trống rỗng, cô lại phảng phất cảm nhận được vui sướng của mùa thu hoạch!
Liên tiếp mấy ngày, Thời Tiện Ngư cũng không nhắc tới chuyện thất tình nữa.
Cô cơ hồ đem toàn bộ tinh lực đặt ở trên Linh Thảo Viên!
Chuyện làm nhiều nhất mỗi ngày, chính là cầm điện thoại di động, chụp ảnh các loại thực vật nảy mầm trong Linh Thảo Viên.
Một loại dây leo màu trắng như tuyết được cô đặt tên là Bạch nương nương, dây leo màu xanh bên cạnh gọi là Tiểu Thanh, còn có một loại thực vật buổi sáng nảy mầm buổi trưa nở hoa buổi tối héo tàn, được cô đặt tên là Du lịch một ngày.
Tốc độ sinh trưởng của thực vật trong vườn Linh Thảo rất nhanh, Thời Tiện Ngư mỗi ngày quan sát chúng nó, tìm được không ít lạc thú.
Cô phát hiện thực vật mặc dù sẽ hấp thụ linh khí trong đất, nhưng sau khi héo rũ úa tàn, những linh khí này lại sẽ trả lại cho đất, hình thành một vòng tuần hoàn tốt, cho nên hoàn toàn không cần lo lắng đất đai "phì nhiêu" không đủ.
Cô còn phát hiện hạt giống trái cây mình trồng, sau khi nở hoa thì thuận lợi kết quả, nhưng có loại lại không có, vì thế sau khi biết phát giác nghĩ tới vấn đề thụ phấn, cô liền mua một ổ ong mật đặt ở trong vườn Linh Thảo nuôi dưỡng.
Có ong mật, cô không khỏi nghĩ đến mật ong, không biết ong mật sinh trưởng trong vườn Linh Thảo ủ ra mật ong sẽ có mùi vị gì, chỉ là suy nghĩ một chút, sẽ chảy nước miếng~hút đi!
Đúng lúc Tiện Ngư say mê việc đồng áng, Thị Thần vài lần muốn nói lại thôi, rốt cục nhịn không được nhắc nhở cô:
"Gần đây trong ao cầu nguyện có thêm không ít cầu nguyện mới, Nguyên Quân có muốn đi... xem một chút không?"
Thời Tiện Ngư ngẩn người.
Đúng vậy, thiếu chút nữa đã quên chuyện này. Mặc dù có Long Thần thôn cùng Thanh Sơn thành hai chỗ hương khói nguyện lực, nhưng muốn tiến thêm một bước khôi phục Tiên cung, những nguyện lực này vẫn không đủ, cô còn phải tiếp tục cố gắng.
Thời Tiện Ngư vẻ mặt do dự theo hắn đi đến ao ước nguyện, trên đường do dự hỏi: "Nhóm cầu nguyện này bên trong, có hay không dễ dàng một chút nha?"
Thị Thần bình tĩnh, trên mặt ẩn ẩn có một tia mỏi mệt: “Chờ Nguyên Quân đi ao cầu nguyện, vừa nhìn liền biết.”
(Hết chương này)
Bạn cần đăng nhập để bình luận