Ai Lại Đang Triệu Hoán Ta

Chương 375. 4. Thế giới cổ đại (61)

Lý Linh Tĩnh gần đây có thể nói xuân phong đắc ý đến cực điểm, Vong Ưu Các đánh ra danh tiếng, hội viên càng ngày càng nhiều, cô kết giao nhân vật nổi tiếng cũng càng ngày càng nhiều.
Thừa dịp thế này, Lý Linh Tĩnh một tiếng trống làm tinh thần hăng hái thêm đem hai cửa hàng trái phải sát vách toàn bộ hạ xuống, hậu viện đả thông, chuẩn bị đem golf cùng bowling trong phòng hết thảy làm lên.
Diêu Nương cũng rất bận rộn, có rất nhiều tân cô nương cần nàng dạy dỗ, còn có không ít danh kỹ Thanh Quán nhờ người tìm quan hệ tự chuộc thân khế đến nương tựa Diêu Nương.
Các lão bản khác của phố Bách Hoa nhìn Vong Ưu Các càng ngày càng náo nhiệt, mỗi người cực kỳ hâm mộ không thôi, nhao nhao bắt đầu noi theo, cũng làm ra chế độ hội viên, cũng cung cấp dịch vụ hẹn trước, cũng muốn làm cho phong cách tao nhã một chút.
Đối với loại bắt chước cùng theo phong trào này, Lý Linh Tĩnh cũng không lo lắng, Vong Ưu Các của cô có Diêu Nương, có Oanh Ca, phía sau màn còn có một người bày mưu tính kế Thời Tiện Ngư, cô tin tưởng Vong Ưu Các là tốt nhất, vô luận bị phục chế như thế nào, Vong Ưu Các cũng vĩnh viễn là người dẫn dắt trào lưu.
Khi thời gian lại tới gần chạng vạng, ngoài cửa Vong Ưu Các trước sau như một xếp thành hàng dài.
Người có thẻ hội viên đã sớm đặt vị trí, không có thẻ hội viên liền sai người hầu trong nhà thay mình đi xếp hàng, người xếp hàng một khi nhiều, mặc dù khách hàng ý nguyện tiêu phí cũng không mãnh liệt, dưới tác dụng lòng hiếu kỳ cùng tâm lý mọi người, cũng sẽ không tự chủ được tham dự vào trong hàng dài xếp hàng.
Lý Linh Tĩnh ở trên lầu nhìn các cô nương trang điểm, oanh oanh yến yến một mảnh, khóe miệng nhịn không được giương lên, thấy tất cả mọi người trang điểm xinh đẹp, làm cho người ta cảm giác tâm tình thật tốt.
Diêu Nương yêu cầu nghiêm khắc, lần lượt kiểm tra dáng vẻ trang điểm của các cô nương, không cho phép xuất hiện một tia tỳ vết.
Đồng thời, giáo huấn hàng ngày cũng không thể thiếu -
“Vong Ưu Các có nghĩa là quên ưu, là hy vọng khách đến đây có thể quên đi tất cả ưu sầu. Làm thế nào để khách quên đi ưu sầu? Bầu không khí thoải mái, trò chuyện vui vẻ, cùng với hồi ức khó quên.”
“Ở Vong Ưu Các, không cần các cô đi khoe khoang tư sắc, thanh lâu kỹ viện Thịnh Kinh thành vô số, nếu là nam tử thế tục chỉ nguyện hưởng thụ niềm vui giường chiếu, sẽ không đến Vong Ưu Các, mà khách nhân lựa chọn tới nơi này, đều là người muốn có được nhiều cảm thụ bất đồng, các cô phải nhớ kỹ tình huống cá nhân của mỗi vị khách nhân, sở thích, thói quen, có cấm kỵ hay không, các cô phải để cho thương nhân quên đi áp lực buôn bán, để cho quan viên quên đi dày vò thăng chức điều động. Để cho các thư sinh tài tử quên đi nỗi buồn khổ khi khổ đọc thi thư nhưng không thể đề tên bảng vàng... Nhớ kỹ, mị lực đến từ đầu óc của cô, thuật nói là vũ khí lớn nhất của các cô, để cho khách nhân cởi bỏ trái tim trước mặt cô, chân chính thả lỏng, khách nhân mới có thể nguyện ý đến thăm lần thứ hai, lần thứ ba..."
Diêu Nương chọn đám cô nương này không phải xinh đẹp nhất, nhưng hiển nhiên là thông minh nhất.
Trong đó rất nhiều cô nương đã gần ba mươi tuổi, ở thanh lâu khác, nữ tử như vậy đã sớm nhiễm một thân bệnh, thân thể bị vét sạch, thế nhưng ở Vong Ưu Các, nữ tử ở tuổi này lại là bảo bối trong lòng Diêu Nương, kinh nghiệm cùng năm tháng đem các cô tạo hình đến mị lực bất phàm, vô luận đối mặt với dạng khách nhân gì, đều có thể cân nhắc đến chỗ tốt thỏa đáng.
Lý Linh Tĩnh nhìn các cô nương lục tục xuống lầu, nhịn không được cùng Diêu Nương cảm khái: "Tôi hiện tại càng ngày càng hiểu ý tứ câu nói kia của đạo trưởng.”
Diêu Nương cười hỏi: “Đạo trưởng nói câu nào?”
“Thay vì thỏa mãn nhu cầu của khách, không bằng sáng tạo nhu cầu của khách.” Lý Linh cười cười: “Trước khi mở Vong Ưu Các, tôi chưa từng nghĩ tới, mình có thể mở một cửa hàng như vậy.”
Diêu Nương nghe vậy cũng than nhẹ: “Tôi cũng thật không ngờ.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận