Ai Lại Đang Triệu Hoán Ta

Chương 319. 4. Thế giới cổ đại (5)

Lý Linh Tĩnh không chút nghĩ ngợi liền nói: "Sinh con trai có thể nối dõi tông đường.”
“Truyền tông nối dõi cũng là vì phu gia cô truyền, liên quan gì đến cô?” Thời Tiện Ngư thản nhiên nói: “Huống hồ tôi nghe nói, phu quân cô có nhi tử, cũng không thiếu nhi tử nối dõi tông đường.”
Lý Linh Tĩnh ngẩn người: “...... Nhưng không sinh được nhi tử, tôi không thể đặt chân ở Tạ gia, không được phu quân kính trọng.”
"Không thể đặt chân ở Tạ gia, quả nhiên là bởi vì cô không sinh được con trai sao?" Thời Tiện Ngư nói: "Cô thành thân chưa đầy hai năm đã dọn đến miếu, tính toán đâu ra đấy cũng chỉ ở Tạ gia một năm rưỡi, thời gian vợ chồng chân chính ở chung chỉ sợ chưa tới một năm, hơn nữa ngươi tuổi còn nhỏ, tạm thời không có mang thai là chuyện bình thường, làm sao không thể đặt chân ở Tạ gia?"
Lý Linh Tĩnh bị cô hỏi đến có chút mơ hồ.
Thời Tiện Ngư rũ mắt, nhắc nhở cô: "Nếu hắn ta thật sự kính trọng cô, sẽ không để cho người phụ nữ khác sinh con khi cô còn chưa mang thai.”
Lý Linh Tĩnh thần sắc mê mang, nói không ra lời.
Thời Tiện Ngư đỡ cô đứng lên, bảo cô ngồi xuống, sau đó nhìn Chi Nhi bên cạnh: “Bưng chén trà cho phu nhân nhà cô.”
Chi Nhi gật gật đầu, nhanh chóng đi.
Chờ Chi Nhi đi rồi, Thời Tiện Ngư nói với Lý Linh Tĩnh: "Tôi có thể giúp cô điều dưỡng tốt thân thể, sau đó cô về Tạ gia chịu thua nhận sai, nếu phu quân cô nguyện ý cho cô cơ hội, cùng cô ân ái vài đêm, cô hẳn là có thể như nguyện mang thai, thế nhưng cô có thể bởi vậy mà đặt chân ở Tạ gia hay không, tôi không cách nào cam đoan, tôi cũng không cách nào cam đoan, hài tử của cô ở Tạ gia có thể đạt được sự yêu thương nhiều hơn so với hài tử khác. Cô suy nghĩ thật kỹ một chút, cô rốt cuộc muốn kết quả như thế nào, nghĩ cho kỹ, tôi mới có thể giúp cô.”
Lý Linh Tĩnh há miệng, lại im lặng, không biết nói cái gì.
Chi Nhi bưng trà nóng đi vào, Lý Linh Tĩnh uống một ngụm, mới dần dần thanh tỉnh một chút.
“Đạo trưởng, tôi hiểu ý của cô......” Cô chậm rãi mở miệng, Tạ Luật lang tâm cẩu phế, thành thân không đến nửa năm liền coi trọng nha hoàn đi theo tôi, còn làm cho có thai, tôi rõ ràng không sai, hắn lại chỉ trích tôi sinh không ra nhi tử, càng bịa đặt nữ nhân Lý gia tôi không có con nối dõi, nói mẫu thân tôi chưa từng sinh hạ nhi tử, nói tỷ tỷ tôi mang thai nhi liền sinh con nhỏ, các cô ấy vô tội biết bao, hôm nay lại bởi vì tôi chịu đại nhục này, nếu như tôi không thể sinh ra nhi tử cho thế nhân nhìn một cái, quả nhiên là nuốt không trôi cơn giận này.”
Trong lòng Thời Tiện Ngư thoáng thở phào nhẹ nhõm, cũng may, chấp niệm tuy nặng, nhưng đầu óc vẫn thanh tỉnh.
“Thành thân không đến nửa năm đã làm nha hoàn có thai, truyền ra ngoài đối với thanh danh của hắn có trở ngại, nhưng nếu như thê tử thân có bệnh ẩn, hắn đem nha hoàn thu phòng cũng liền danh chính ngôn thuận.” Thời Tiện Ngư chậm rãi nói: “Hắn vì thanh danh của mình, không tiếc giội nước bẩn lên người cô cùng người nhà của cô, có thể thấy được phẩm tính người này ích kỷ mà lạnh nhạt.”
Lý Linh Tĩnh cười khổ: "Đạo trưởng nói rất đúng, lúc hắn cùng nha hoàn vừa vặn lên, cũng từng ở trước mặt tôi phục thấp làm nhỏ, hứa hẹn sẽ không có lần sau, còn nói trước khi ta sinh hạ đích trưởng tử, tuyệt đối sẽ không đụng vào bất kỳ nữ nhân nào, nhưng sau đó hắn khoa cử lên bảng, vào Hàn Lâm viện, liền càn rỡ lên, chẳng những nâng nha hoàn kia làm di nương, còn làm ra hài tử, quả nhiên là không để ý chút nào tình phu thê.”
Thời Tiện Ngư nghĩ thầm, đây không phải là điển hình có tiền có quyền liền trở nên xấu xa sao?
Lý Linh Tĩnh lại căm giận nói: "Hai nhà chúng tôi nguyên bản cũng coi như môn đăng hộ đối, từ nhỏ đính hôn, hôm nay hắn làm quan kinh thành, lại ghét bỏ tôi là con gái của thương nhân, bạc tình ít nghĩa, sủng thiếp diệt thê, còn vọng tưởng đem nha hoàn kia đỡ làm bình thê, đem thứ tử biến thành con trai trưởng! Tôi có thể nào đồng ý?!”
Bạn cần đăng nhập để bình luận