Ai Lại Đang Triệu Hoán Ta

Chương 252. 3. Thế giới linh dị (16)

"Tôi tu hành thời gian quả thật không dài, nhưng các người có thể yên tâm, loại tình huống này tôi có kinh nghiệm, tôi cùng Chu đạo trưởng đều sẽ mau chóng vì các người nghĩ ra cách giải quyết."
Vạn Thiến Thiến cười cười: “Làm phiền hai vị đạo trưởng rồi.”
Thời Tiện Ngư nói: "Cô tự giới thiệu đi, tình hình bây giờ còn chưa rõ ràng, tôi cần tìm hiểu tình hình cơ bản của mỗi người các cô trước.”
Vạn Thiến Thiến cười nói: "Tình huống của tôi rất đơn giản, học đại học tại Hải thị, trước kia học trung học phổ thông cùng Bạch Dư Hi, Đỗ Hiểu Linh là cùng một trường học, quan hệ rất tốt, mọi người còn cho chúng tôi mấy cái đặt biệt hiệu, gọi tỷ muội Thiên Đoàn."
Thời Tiện Ngư yên lặng ghi chép, nghĩ thầm: Vạn Thiến Thiến này cũng giống như Hạ Du, tình huống về mình đều hời hợt lược qua, dường như không muốn nhiều lời.
“Quan hệ của hai người hẳn là rất tốt đi?” Thời Tiện Ngư hỏi.
“Đúng vậy, bốn người chúng tôi ở trong trường học, gần như như hình với bóng.” Vạn Thiến Thiến nghiêng đầu nghĩ nghĩ: “Nhưng cũng có lúc cãi nhau, giống như Dư Hi và Hiểu Linh đã cãi nhau, Hạ Du và Hiểu Linh cũng từng cãi nhau, nhưng chúng tôi là bạn bè mà, tôi đã hòa giải vài lần, cuối cùng mọi người cũng đều hòa giải.”
Thời Tiện Ngư vốn muốn hỏi cô cho rằng ai hiềm nghi lớn nhất, hiện tại nghe Vạn Thiến Thiến nói như vậy, không khỏi thay đổi cách hỏi: "Vậy cô cảm thấy, Đỗ Hiểu Linh khi còn sống cùng ai quan hệ tốt nhất?"
Vạn Thiến Thiến trả lời: "Hẳn là tôi, mặc kệ Hiểu Linh nghĩ như thế nào, dù sao, tôi thủy chung coi cô ấy là bạn tốt nhất của mình mà đối đãi, không nghĩ tới ngày kỷ niệm ngày thành lập trường sẽ phát sinh loại chuyện này...... Thời gian rất lâu tôi cũng không đi ra được, Hiểu Linh cô ấy thật sự là một người rất tốt.”
Thời Tiện Ngư quan sát vẻ mặt của cô, thử hỏi: "Tôi có thể cho là như vậy hay không... Tuy rằng bốn người các cô thoạt nhìn là nhóm bạn thân có tình cảm rất tốt, nhưng trên thực tế, quan hệ giữa cậu và Đỗ Hiểu Linh so với Hạ Du, Bạch Dư Hi còn thân mật hơn?"
Vạn Thiến Thiến nở nụ cười, giải thích: "Đây là chuyện rất tự nhiên, bởi vì tôi là thông qua Hiểu Linh mới quen biết Bạch Dư Hi, lại thông qua Bạch Dư Hi quen biết Hạ Du.
Thời Tiện Ngư sững sờ, bật thốt lên: "Các cô không cùng lớp à?”
Vạn Thiến Thiến gật đầu: "Hiểu Linh và Bạch Dư Hi ngồi cùng bàn, tôi và Hiểu Linh quen nhau trong xã đoàn, cô ấy giới thiệu tôi quen Bạch Dư Hi.”
Vậy Hạ Du thì sao?
À, Hạ Du và Bạch Dư Hi quen nhau từ nhỏ.
Vạn Thiến Thiến dừng lại, nói đầy thâm ý: "Thật ra sau khi Dư Hi và Hiểu Linh trở thành bạn bè, Hạ Du rất mất hứng.”
Cô như là tùy ý cười cười: "Nghe có vẻ ngây thơ đúng không? Tiểu nữ sinh mà, thỉnh thoảng cũng sẽ ăn dấm chua, sau lưng nói xấu đối phương gì đó, nhưng cũng không có gì, cuối cùng mọi người vẫn hòa hảo.”
Thời Tiện Ngư yên lặng nghe.
Cô cảm thấy từ trà xanh này không nên là của Hạ Du, hẳn là tặng cho Vạn Thiến Thiến, mỗi câu đều nói tốt cho bạn bè, rồi lại mỗi câu đều ẩn giấu thâm ý, đồng thời còn có thể hái sạch mình, thật sự lợi hại.
Vạn Thiến Thiến nhìn Thời Tiện Ngư mặt: “Chỉ cần tìm ra hung thủ, chúng tôi có thể rời khỏi nơi này phải không?"
Thời Tiện Ngư rũ mi mắt, hàm hồ trả lời: “Ừ...... Hẳn là có thể đi......”
“Đạo trưởng, lát nữa cô có thể hỏi Bạch Dư Hi nhiều hơn.” Vạn Thiến Thiến bỗng nhiên hạ thấp giọng.
Thời Tiện Ngư ngước mắt nhìn cô.
Vạn Thiến Thiến cũng nhìn Thời Tiện Ngư, nói: “Rất kỳ quái không phải sao? Mọi người là bởi vì tham gia Bạch Dư Hi tổ chức bạn học tụ hội, mới có thể bị vây ở chỗ này.”
(Hết chương này)
Bạn cần đăng nhập để bình luận