Ai Lại Đang Triệu Hoán Ta

Chương 309. Vẫn chưa trở về (1)

“Người trước kia tới, mỗi lần đều là bộ dáng cười khanh khách, hôm nay trên mặt không có biểu tình.” Tiểu Mãn chỉ ra chân tướng.
Thời Tiện Ngư cũng không phủ nhận, gật đầu trước mặt đám trẻ: “Ừ, quả thật tâm tình không tốt, cho nên tới chỗ các con ở vài ngày, điều tiết tâm tình.”
"Nhưng chúng con ở nơi này không có phòng trống" Tiểu Mãn nói: "Đều ở đầy, quận thủ đại nhân nói sẽ xây nhà mới cho chúng con, còn không có xây tốt đâu!"
Thời Tiện Ngư nói: “Không sao, ta tự mang lều.”
“Vậy người ở bao lâu?” Tiểu Mãn hỏi.
Thời Tiện Ngư nghĩ nghĩ: “...... Ở đến khi tâm tình tốt lên mới thôi.”
Cứ như vậy, Thời Tiện Ngư ở lại Thanh Sơn thành.
Khi bọn nhỏ luyện công viết chữ, cô cũng luyện công viết chữ, lúc bọn nhỏ lên núi săn thú, cô cũng đi theo lên núi tản bộ, gặp phải thực vật chưa từng thấy qua, cô sẽ dùng điện thoại di động chụp lại, chậm rãi hoàn thiện đồ giám thực vật của mình.
Cô hiện tại cơ hồ không cần ăn cơm, thỉnh thoảng uống chút nước sạch, bất tri bất giác ở mười ngày, cư nhiên hoàn toàn không cảm thấy nhàm chán, cũng không cảm thấy thời gian gian nan.
Lúc ấy, sau khi Tiện Ngư phát hiện nguồn điện di động cuối cùng cũng hết pin, cô dường như có chút hiểu vì sao thần tiên động một chút là bế quan tu luyện mấy chục năm, hoặc là mấy trăm năm.
Thì ra sau khi tâm tĩnh lại, thật sự không ý thức được thời gian trôi qua......
Nếu ở thoải mái, vậy thì ở thêm vài ngày đi, bằng không trở lại Tiên Cung đối mặt hắn, chính mình lại muốn khống chế không được miên man suy nghĩ, tâm phiền ý loạn, đoán tới đoán lui.
Chẳng qua điện thoại di động hết pin có chút phiền toái, không thể tiếp tục chụp ảnh.
…………
Thời Tiện Ngư không có ở đây, Thị Thần một mình lưu thủ Tiên Cung, mỗi ngày quét dọn tẩm cung, kiểm tra ao cầu nguyện, xử lý Linh Thảo Viên, hấp thu tiên linh chi khí trong Tụ Linh lô...... Vả lại phải đúng giờ xuống núi tuần tra tình huống hộ sơn thần thú, ngày qua ngày, cần cù chăm chỉ.
Mười ngày sau, Thời Tiện Ngư không trở về.
Thị Thần không khỏi nghi hoặc, Thời Tiện Ngư chỉ đi tìm Thẩm Tiêu thỉnh giáo chuyện nhận biết thảo dược, vì sao lâu như vậy còn không trở về? Là bị chuyện gì trì hoãn sao?
Hai mươi ngày sau, Thời Tiện Ngư không trở về.
Thị Thần trong lòng vô cùng lo lắng, vì sao còn không trở về? Học cách nhận biết các loại thảo mộc có mất nhiều thời gian không? Là Nguyên Quân học chậm, hay là Thẩm Tiêu không biết dạy?
Hai tháng sau, Thời Tiện Ngư vẫn không trở về.
Hầu Thần bắt đầu hoảng hốt...
Lúc trước Tiện Ngư đi yêu ma giới cùng Thẩm Tiêu tìm Linh Sơn, cũng chỉ mất hai ba tháng, vì sao lần này hai tháng vẫn chưa trở lại? Nếu như chỉ là học tập nhận biết thảo dược, vô luận như thế nào cũng nên trở về a!
Chẳng lẽ đã xảy ra chuyện? Thế giới kia yêu ma hoành hành, Nguyên Quân có phải bị thương hay không, cho nên không thể trở về? Trên người cô có linh châu cùng nhẫn, vì sao vẫn chưa từng liên lạc với hắn? Chuyện quái gì đang xảy ra vậy?!
Càng nghĩ càng nóng lòng, càng nghĩ càng bất an, trong lòng hắn thậm chí không nhịn được nghĩ đến khả năng xấu nhất - cô có thể, sẽ không bao giờ trở lại nữa hay không?
Đây cũng không phải là không có khả năng, dù sao Thời Tiện Ngư làm thần còn nhỏ như vậy, vô luận là tâm tính hay năng lực đều không thể so sánh với thần linh chân chính, có thể ngoài ý muốn qua đời, có thể bị yêu ma mê hoặc, cũng có thể bị lạc phương hướng trong ba ngàn thế giới...
Thị Thần sinh lòng hối hận, hắn không nên để mặc cô đi một mình, cho dù chỉ phân ra một luồng thần thức cùng đi qua, vạn nhất xảy ra chuyện cũng có thể chiếu ứng một hai, hiện tại lại chỉ có thể chờ, tin tức gì cũng không có!
Nếu cô ấy không bao giờ quay lại, hắn sẽ làm gì?
Vận mệnh của hắn đã sớm cùng cô trói buộc cùng một chỗ, nếu như mất đi cô, hắn còn phải đợi thêm mấy ngàn năm, mấy vạn năm, mới có thể giải thoát?!
Bạn cần đăng nhập để bình luận