Ai Lại Đang Triệu Hoán Ta

Chương 370. 4. Thế giới cổ đại (56)

Ninh Uyên ôm Thời Tiện Ngư, chậm rãi nói: “Không thể lần nào cũng để em tới tìm anh, lần sau cũng nên để anh đi tìm em.”
Thời Tiện Ngư cười: “Đến lúc đó anh sẽ không nhớ em nữa.”
“Đây là vì sao?” Ninh Uyên nghiêm túc hỏi cô: “Chẳng lẽ là vì Mạnh Bà Thang?”
Thời Tiện Ngư cười lắc đầu.
Ninh Uyên không hiểu, lại hỏi cô: “Vì sao lần nào Tiểu Ngư cũng nhớ anh?”
Thời Tiện Ngư chỉ muốn cười, việc này cô không có cách nào giải thích, bởi vì cô cũng không biết Thị Thần làm sao làm được, mỗi lần đều đi theo, mỗi lần đều không nhận ra cô, sau mỗi lần kết thúc lại xem như cái gì cũng chưa từng phát sinh.”
“Có lẽ...” Cô nghiêng đầu tựa vào vai Ninh Uyên: “Có lẽ là bởi vì, anh không thích em như vậy.”
Ninh Uyên nghe xong không lên tiếng, chỉ yên lặng ôm cô chặt hơn, muốn nói gì đó nhưng không biết bắt đầu từ đâu.
Lúc này, bên ngoài bỗng nhiên truyền đến Lý Linh Tĩnh tiếng la --
“Đạo trưởng, đạo trưởng! Đạo trưởng......”
Thời Tiện Ngư từ trên đùi hắn nhảy xuống, vội vàng đi ra ngoài, Lý Linh Tĩnh vừa lúc đi vào sân, cô ấy vẻ mặt vui mừng hớn hở, không chú ý tới Tiết Đinh mở cửa có bao nhiêu không tình nguyện.
"Tôi biết ngay cô ở đây, đạo trưởng, cô xem đây là cái gì!"
Lý Linh Tĩnh giơ một treo bạch ngọc chạy đến Thời Tiện Ngư trước mặt, cảm xúc tăng vọt, "Thẻ hội viên của Vong Ưu Các chúng ta!"
Thời Tiện Ngư nhận được trong tay, là cá nhỏ bằng bạch ngọc điêu khắc thành, to bằng ngón cái, nắm trong tay ôn nhuận mát mẻ, lật mặt nhìn, khắc ba chữ Vong Ưu Các.
“Thật tinh xảo.” Ánh mắt Thời Tiện Ngư cong cong, đồng loạt cầm những con cá trắng khác trong tay Lý Linh Tĩnh: “Làm đồ trang sức hoặc là đồ cầm tay, đều rất thích hợp.”
Lý Linh Tĩnh mạnh mẽ thổi Diêu Nương cầu vồng rắm: "Diêu Nương vẽ đồ, để cho thợ thủ công chiếu theo làm, cô tiện tay vài nét liền đẹp vô cùng!"
Trong lòng Thời Tiện Ngư khẽ động, lôi kéo Lý Linh Tĩnh vào nhà, lấy bản vẽ bowling của mình ra cho cô xem.
“Có thể nhờ Diêu Nương giúp tôi vẽ một đường bóng không?” Thời Tiện Ngư chỉ vào bản đồ giải thích cho Lý Linh Tĩnh: “Tôi muốn một đường bóng bằng phẳng, nhưng sau khi đến đích hai bên trái phải là dốc ngược hướng...... Như vậy bóng chỉ cần lăn đến cuối, là có thể tự mình lăn trở về.”
“Đây là vật gì vậy?” Lý Linh Tĩnh tò mò không thôi.
"Bowling." Thời Tiện Ngư hào hứng bừng bừng nói: "Rất vui, tôi còn làm một quả bóng golf, tôi dẫn cô đi chơi!"
Hai người phụ nữ ra sân chơi golf.
Lý Linh Tĩnh cái gì cũng không biết, một trận chơi lung tung, chơi đến mặt mày hớn hở.
"Cái này thật thú vị, đạo trưởng, chúng ta ở Vong Ưu Các cũng làm một mảnh địa phương như vậy đi, chỉ cần là một mảnh đất bằng phẳng là được rồi?" Lý Linh Tĩnh vừa nói đến Vong Ưu Các liền phá lệ có sức mạnh: "Tôi có thể tìm người đem hậu viện tu chỉnh một chút, để cho các khách nhân chơi loại bóng này!"
Thời Tiện Ngư nghĩ thầm cô đây là muốn mở thành phố giải trí a.
Cỏ xanh là tốt nhất, bằng không bóng dễ lăn qua lăn lại, không dễ khống chế.
"Thế còn bowling?"
Bowling, đường bóng càng trơn càng tốt.
“A a, tôi trở về nói cho Diêu Nương.”
Lý Linh Tĩnh tới nhanh, đi cũng nhanh, buông xuống một chuỗi ngọc thạch tiểu bạch ngư, liền kích động rời đi.
Cô cùng Thời Tiện Ngư lúc ban đầu nhìn thấy dáng vẻ, đã hoàn toàn bất đồng, không hề đầy bụng oán hận tìm kiếm sinh con bí phương, mà là tinh thần phấn chấn bồng bột một lòng vì làm ăn tính toán, mỗi kiếm thêm một khoản tiền, trên mặt tươi cười cũng tăng thêm một phần.
Thời Tiện Ngư đánh giá, chiếu theo xu thế này tiếp tục, nhiệm vụ của mình ở thế giới này, hẳn là kém không nhiều lắm phải hoàn thành.
Bạn cần đăng nhập để bình luận