Ai Lại Đang Triệu Hoán Ta

Chương 271. 3. Thế giới linh dị (35)

Thời Tiện Ngư đầy bụng buồn bực trở lại phòng, ngồi xuống bên giường, nghĩ đến lệ quỷ vừa rồi bò vào cửa sổ, cô lại đứng dậy, nghiêm túc kiểm tra cửa sổ một lần nữa.
Phỏng chừng đối phương nhìn ra cô đang phá rối, cho nên mới cố ý dẫn quỷ quái bên ngoài tiến vào, phía sau màn người kia, đây là muốn mạng của cô a!
Thời Tiện Ngư càng tức giận.
Cô luôn luôn làm việc thiện với người khác, chưa từng bị nhắm vào như vậy!
Bóng đen ở góc tường chậm rãi di chuyển qua, phủ lên mu bàn chân của cô, như là đang không tiếng động an ủi, nhưng tâm tình của Tiện Ngư thật sự quá hỏng bét, gần như là phản xạ có điều kiện đá nó một cước, muốn đá văng nó ra.
Xúc cảm giống như đá vào không khí.
“Anh vẫn nên biến thành người khác đi.” Thời Tiện Ngư bực bội nói: “Anh bây giờ như vậy, tôi cũng không biết anh muốn làm gì.”
Bóng đen ở bên chân cô yên lặng nằm úp sấp trong chốc lát, chậm rãi đứng lên, ngưng tụ thành một hình người đen tuyền, khuôn mặt hiện ra ngũ quan Lâm Uyên.
Hiện tại Thời Tiện Ngư cảm thấy nó thuận mắt hơn nhiều.
Hơn nữa theo hình thái của nó càng ngày càng cụ thể tỉ mỉ, ánh sáng trong phòng cũng sáng ngời hơn rất nhiều, không hề giống như lúc trước mây đen che đỉnh.
Ước chừng là trong phòng sáng sủa cũng ảnh hưởng tâm tình, Thời Tiện Ngư thoáng thở phào nhẹ nhõm, cảm giác không còn áp lực như vậy.
Lúc này, dư quang thoáng nhìn trong thân thể nó lộ ra một góc giống như vải vóc.
Thời Tiện Ngư ngẩn người, cũng không nghĩ nhiều, tay thò vào trong thân thể nó móc ra, móc ra một mảnh chất liệu màu đỏ.
Nhìn quen mắt, cô nhớ tới, vừa rồi bò vào lấy mạng cô là nữ quỷ cũng không phải mặc một thân váy đỏ sao?
Đang cảm thấy kinh ngạc, bóng dáng trong thân thể bóng đen vươn ra hình thái xúc tu, đem vải đỏ trong tay Thời Tiện Ngư một lần nữa cuốn vào trong cơ thể, một mảnh vải đỏ nho nhỏ kia rất nhanh hóa thành âm khí ám sắc, cùng thân thể bóng đen hòa làm một thể.
Thời Tiện Ngư: “......”
Sao lại có cảm giác... thứ cô lấy ra, như là thức ăn hắn còn chưa tiêu hóa hết?
Giống như từ trong kẽ răng người khác móc ra một mảnh lá rau hẹ, lại bị đối phương dùng đầu lưỡi cuốn đi ăn hết.
“Anh ăn con quỷ vừa rồi?” Thời Tiện Ngư hỏi.
Bóng đen gật đầu, nhìn qua bộ dáng không quá thông minh.
Lâm Uyên trước kia cũng có chút ngốc, hiện tại nó đội mặt Lâm Uyên, cảm giác cũng không tính là không thích hợp.
“Anh, cái quỷ gì cũng ăn sao?” Thời Tiện Ngư tò mò hỏi nó.
Bóng đen có chút khó xử, nó chỉ ăn linh thể nhỏ yếu, nếu như là bản thân liền âm khí cường thịnh lệ quỷ, muốn ăn toàn bộ, chỉ sợ vẫn là có chút khó khăn.
Nhưng cuối cùng nó vẫn gật đầu.
Dù sao ăn là có thể ăn, về phần có thể ăn được hay không, chính là một vấn đề khác.
Thời Tiện Ngư hướng nó ngoắc ngoắc tay: “Đến, anh theo tôi lại đây.”
Cô đi tới bên cửa sổ, chỉ vào tòa nhà đối diện, nói với bóng đen: “Thấy bên kia không? Đó là ký túc xá nữ.”
Bóng đen tiến đến bên cửa sổ, đứng cạnh cô.
Thời Tiện Ngư hỏi nó: "Anh có thể đến ký túc xá nữ bên kia, ăn hết quỷ bên trong không?"
Bóng đen: “......”
Thời Tiện Ngư vẻ mặt chờ mong nhìn nó: “Nếu như không thể ăn cũng không sao, có thể trở về nói cho tôi biết, bên trong có mấy con quỷ?”
Bóng đen ở bên cửa sổ nhìn một lát, gật gật đầu, thân hình lần nữa hóa ra "Lâm Uyên" trước mắt Thời Tiện Ngư tán thành sương mù mông lung, theo khe cửa sổ rời khỏi phòng.
Thời Tiện Ngư không nghĩ tới nó dễ nói chuyện như vậy, bảo nó đi ký túc xá nữ sinh, nó cư nhiên thật sự đi.
Cô đứng bên cửa sổ, nhịn không được trong lòng nhảy nhót, nếu như ký túc xá nữ sinh thật sự có thể dọn dẹp sạch sẽ, chuyện kia liền dễ làm! Điều tra vụ án tìm manh mối đều phải trở nên dễ dàng.
…………
Bạn cần đăng nhập để bình luận