Ai Lại Đang Triệu Hoán Ta

Chương 467. 5. Thế giới triệu hoán sư (31)

Ba người thật lâu không nói gì.
Qua thời gian rất lâu, A Ban mở miệng trước: "Không phải chứ, các cậu sẽ không thật sự tin chứ?"
Selwall nhìn qua.
A Ban trẻ tuổi làm ra một bộ kiến thức rộng rãi tư thái, trào phúng nói: "Đừng ngốc, đại lão đùa chúng ta chơi đâu! Nếu không chỉ bằng một cái ma thú cấp C, đã muốn đánh bại Lợn Rừng Miệng Rộng cấp B? A, dù sao ta là không tin."
Lily nghiêm túc suy tư về sau, cũng thận trọng gật đầu: "Quả thật... Có lẽ là cự tuyệt chúng ta lấy cớ, dù sao câu lạc bộ chúng ta không tính là nổi danh, đại lão chướng mắt cũng bình thường."
Đây là suy đoán rất hợp tình hợp lý, nhưng không biết tại sao, Selwall đột nhiên không thể tiếp nhận!
“Lúc trước cô nói mình học triệu hoán thuật chỉ có một tháng!” Serovi thấp giọng quát: “Một tháng liền Triệu hoán ra ma thú cấp A cấp B, điều này có thể sao?!”
Bao nhiêu Triệu hoán sư cả đời đều không sờ được bóng dáng ma thú cấp A, lại càng không cần phải nói đến truyền thuyết cấp A.
A Ban nhíu mày nói: "Nói không chừng học tập một tháng cũng là gạt chúng ta đấy?"
Selwall rất sụp đổ, ôm mặt gằn từng chữ trả lời: "Tôi cẩn thận quan sát qua! Cô ấy, ngay cả đổi ma tinh cũng không biết thao tác! Chọn mua hàng hóa cũng không biết! Còn muốn nhân viên công tác dạy! Không phải người mới thì là cái gì?!"
Lily nhìn Serovi, lại nhìn A Ban, cảm thấy khó xử: “Hai người đừng cãi nhau, người này quả thật rất cổ quái, vừa rồi không phải cô ấy nói lần sau còn có thể tới sao?”
A Ban gật đầu lia lịa: “Lily nói đúng, đến lúc đó chúng ta tận mắt thấy, thật giả gì cũng không giấu được.”
Lời nói của đám đồng bạn làm cho Serovi chậm rãi tỉnh táo lại, hắn nhìn về phương hướng Thời Tiện Ngư rời đi, trầm giọng nói: "Mặc kệ cô ấy rốt cuộc có nói dối hay không, những con mồi kia làm không được giả, người này nhất định có thực lực đáng sợ, chúng ta có thể lôi kéo thì lôi kéo, ngàn vạn lần không thể trở mặt.”
“Biết rồi.”
“Ừ, chúng ta hiểu rồi.”
…………
Lúc tới, bởi vì lộ tuyến không quen thuộc, Thời Tiện Ngư là ngồi tàu hỏa tới.
Lúc trở về cô không lại ngồi xe, bởi vì biết Roland ở phụ cận chăn dê, nghĩ thuận đường có thể hay không gặp gỡ, cho nên lựa chọn đi bộ trở về.
Xa xa trên sườn núi cỏ, một đám cừu nhỏ giống như mây trắng chậm rãi di chuyển về phía này, giống như đang nghênh đón cô trở về, bên cạnh còn có một chấm vàng nhỏ, không cần suy nghĩ nhiều cũng biết là Đạt Đạt.
Thời Tiện Ngư vui vẻ chạy tới, vẫy tay với bầy cừu: “Roland!”
Roland vội vàng dắt dê đi tới, bước đi vội vàng, sắc mặt cũng hôi thối, vẻ mặt còn lộ ra vài phần khẩn trương.
Sau khi đến gần, hắn dừng lại trước mặt Thời Tiện Ngư, quan sát cô từ trên xuống dưới, ánh mắt sắc bén: “Cô đến trạm xe đầm lầy Ô Ô làm gì?”
Thời Tiện Ngư sửng sốt, bật thốt lên: “Sao cậu biết tôi đi?”
Roland sắc mặt càng khó coi, nâng lên đồng hồ cho cô xem: “Tôi đăng ký qua đế quốc Triệu hoán sư tư cách chứng nhận!”
Thời Tiện Ngư vội vàng giải thích: “Tôi trả, tôi trả, đừng lo lắng, tiền dùng hết tôi đã trả vào thẻ của cậu rồi.”
Roland tức giận trừng mắt nhìn cô: "Đây là trọng điểm sao? Trong Ma Vực tràn ngập nguy hiểm, cô không nói tiếng nào liền đi, vạn nhất xảy ra chuyện thì làm sao bây giờ?!"
"Ai nha, tôi biết cậu là lo lắng tôi, tôi đây không phải không có xảy ra chuyện gì sao?" Thời Tiện Ngư không cho là đúng quạt tay nhỏ bé, thoải mái nói: "Hơn nữa tôi sau khi đi mới biết được, căn bản không có gì nguy hiểm nha, ngươi quá chuyện bé xé ra to rồi."
Roland giật mình, mặt lộ vẻ nghi hoặc: “...... Không có nguy hiểm?”
“Đúng vậy, không tin lần sau cậu cùng đi với tôi.” Thời Tiện Ngư nhân cơ hội nhắc lại câu chuyện cũ, cổ vũ cho Roland: “Cô có phải đã rất nhiều năm không đi Ma Vực rồi không? Cô thật sự nên đi, đi thì cô mới có thể tiến hành luyện tập thực chiến, tăng lên tinh thần lực, còn có thể kiếm ma tinh.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận