Ai Lại Đang Triệu Hoán Ta

Chương 73. 1. Thế giới yêu quái (58)

Thẩm Tiêu lại dặn dò hai người: “Thanh Sơn thành này nhìn như gió êm sóng lặng, kì thực điểm đáng ngờ trùng trùng, ông chủ Ngô hôm nay tới bái phỏng anh cũng không tầm thường, sau lưng ông ta có Hoàng quý phi Đại Lương quốc làm chỗ dựa, một lòng một dạ vì Hoàng đế tìm kiếm đạo sĩ biết luyện trường sinh bất lão đan, anh đã nói rõ mình không biết luyện đan, người này lại đem chủ ý đánh lên người hồ yêu, nói là hy vọng sau khi anh diệt trừ hồ yêu, có thể đem yêu đan của hồ yêu bán cho ông ta, chỉ sợ cũng là một kẻ lang tử dã tâm.”
Hôm nay khách quý tới, Thời Tiện Ngư cũng gặp mặt một lần, bất quá, lúc ấy trong đầu cô đều suy nghĩ chuyện con gái Dư gia, không chú ý tướng mạo của đối phương.
“Hắn muốn yêu đan làm gì?” Thời Tiện Ngư khó hiểu hỏi: “Yêu đan có ích lợi gì?”
Thẩm Tiêu hừ lạnh một tiếng, nói: “Phàm phu tục tử nếu là ăn yêu đan, liền có thể ngự sử yêu lực, người tu đạo nếu là đạt được yêu đan, có thể tăng tiến tu vi, đã từng có không ít người tu đạo, vì đi đường tắt mà tùy ý săn bắt yêu thú, nhưng đây rốt cuộc không phải chính đồ, rất dễ dàng cắn trả bản thân.”
Nói tới đây, hắn nhìn chằm chằm Lâm Uyên ánh mắt, dặn dò nói: "Em là yêu thú, tốt nhất không nên xuất hiện ở những người đó trước mặt, để tránh bọn họ đem chủ ý đánh tới trên người em."
Lâm Uyên gật đầu.
Nhưng Thẩm Tiêu vẫn không yên tâm, cau mày lẩm bẩm: “Không được, anh đi hỏi Hứa phu nhân có áo choàng các loại hay không, lát nữa sau khi em rửa mặt vừa vặn thay, phòng ngừa vạn nhất.”
Thẩm Tiêu nói đi là đi, cậu cũng không khách khí với người Hứa gia, thật sự thay Lâm Uyên xin một cái áo choàng đen, còn muốn một bộ áo vải màu sậm.
Lâm Uyên tắm rửa xong thay quần áo sạch sẽ, phủ thêm áo choàng đen, cả người liền lập tức biến thành bộ dáng lúc Tiện Ngư mới gặp hắn, khi đó cô cảm thấy hắn âm khí trầm trầm, hiện tại lại chỉ cảm thấy thân thiết.
“Giống Dạ Du đạo nhân.” Thời Tiện Ngư vây quanh hắn thưởng thức một vòng, bình luận như thế.
“Dạ Du đạo nhân?” Lâm Uyên hỏi: “Thế nào?”
"Cũng là khoác một cái áo choàng đen lớn, thần thần bí bí, nơi này rất nhiều nhà trên tường cùng trước cửa đều có Dạ Du đạo nhân tượng đá." Thời Tiện Ngư hướng bốn phía nhìn lại, có chút tiếc nuối: "Bất quá Hứa gia hình như không có, chờ ngày mai hừng đông, em có thể dẫn anh đi xem, nơi này thật sự rất nhiều tượng đá."
Lâm Uyên cầm tay cô, nói: “Ngày mai đi xem.”
Mặt Thời Tiện Ngư ửng đỏ, cảm thấy lòng bàn tay hắn nóng quá, nhưng cũng không muốn rút ra... Liền, đỏ mặt nhỏ giọng nói: "Ừ, ngày mai."
Thẩm đạo trưởng cảm thấy bọn họ dính dính.
Trời đã tối, Lâm Uyên, đêm nay em ở đây trông coi, anh đi chỗ khác trông coi. “Thẩm Tiêu nói xong, xoay người rời đi. Giống như là muốn cách xa hai người bọn họ một chút.”
Thời Tiện Ngư vội hỏi: “Thẩm đại ca, anh muốn đi bảo vệ Hứa tiểu thư sao?”
Hứa Tương Vân? Thẩm Tiêu nhớ tới người nọ liền đau đầu, hắn sải bước đi về phía trước, trong miệng trả lời: “Trên người Hứa Tương Vân có pháp khí của tôi, một khi có yêu vật tới gần tôi sẽ biết, đêm nay tôi đi viện của Hứa đại nhân và Hứa phu nhân, các em không phải nói Hứa phu nhân có vấn đề sao.”
Thẩm Tiêu nhanh chóng biến mất.
Hai người Thời Tiện Ngư và Lâm Uyên lưu lại.
Thời Tiện Ngư chậm rãi rút tay ra, cúi đầu nói: "Vậy... em đi vào nghỉ ngơi trước đây, anh và Thẩm đại ca, buổi tối phải cẩn thận, chú ý an toàn."
Lâm Uyên "Ừ" một tiếng, đuôi vẫy tới vẫy lui, nhưng bị áo choàng che lại, cô không nhìn thấy.
Thời Tiện Ngư xoay người trở về phòng, lại mang theo vài phần thẹn thùng liếc hắn một cái, rốt cục chậm rãi đóng cửa phòng...
Đuôi của hắn rơi xuống, không lắc nữa.
Ngẩng đầu nhìn ánh trăng trên trời, hắn đề khí nhảy lên nóc nhà, ngồi xuống, bắt đầu gác đêm.
Bạn cần đăng nhập để bình luận