Ai Lại Đang Triệu Hoán Ta

Chương 362. 4. Thế giới cổ đại (48)

Thời Tiện Ngư đứng lên, nhắc tới chuyện làm ăn, trong lòng cô liền nhớ thương trở về đọc sách: “Anh nghỉ ngơi sớm một chút, em về trước, có việc nhớ gọi em, em không đóng cửa, sẽ nghe thấy giọng anh.”
Ninh Uyên luyến tiếc cô, nhưng cũng không có lý do gì tiếp tục giữ cô lại, đành gật đầu: “Bên ngoài tối lắm, em về chú ý đường đi.”
“Biết rồi.”
Cô xoay người ra cửa, đi tới trong sân nhìn thấy cánh cửa viện có chốt kia, lại không khỏi sửng sốt, thầm nghĩ: Tùy tùng nếu là đi ra ngoài, là như thế nào đem chốt cửa cắm lên?
Có lẽ là Thư Sinh thân thể khá hơn một chút, tự mình cắm vào đi.
Cô tốt bụng đặt chốt cửa xuống, mở cửa viện, đỡ cho Đinh Nhị trở về thư sinh khỏi phải vất vả bò dậy mở cửa.
Đợi đến khi Thời Tiện Ngư triệt để trở về, trong phòng tối đen như mực của Ninh Uyên rốt cục có chút động tĩnh, Tiết Đinh từ dưới giường bò ra...... Sau cửa đi ra một ám vệ áo đen, phía sau cửa sổ, trên nóc nhà, toàn bộ yên lặng tụ tập ở bên người Ninh Uyên.
Vừa rồi bọn họ đang ở trong phòng bẩm báo tình báo gần đây với Vương gia, vì phòng ngừa bị người quấy rầy, cố ý lên chốt cửa, đèn cũng tắt, làm bộ như chủ nhân phòng đã ngủ, nhưng ai có thể nghĩ đến Thời Tiện Ngư sẽ trèo tường...
Trong phòng im ắng, đám ám vệ đều không nói một lời.
Không cẩn thận thấy được hình ảnh Vương gia cùng nữ nhân thân mật, cũng không biết có thể bị diệt khẩu hay không......
Cuối cùng vẫn là Ninh Uyên phá vỡ sự im lặng, hỏi bọn họ: "Gần đây trong thành Thịnh Kinh có chuyện gì lớn xảy ra không?"
Tiết Đinh nghĩ thầm: Khá lắm, người bị người ám sát đây cũng đã là chuyện lớn nhất Thịnh Kinh thành!
Vương gia hỏi, không thể không đáp, một ám vệ do do dự dự trả lời: "Thục phi nương nương nuôi mèo mất rồi..."
Một ám vệ khác nói tiếp: “Trương công công bên cạnh bệ hạ, hình như coi trọng đại cung nữ Nhàn phi.”
“Vương thái y và Kiều thái y hôm qua cãi nhau một trận.”
“Bệ hạ sớm triều ngáp một cái, bị Thừa tướng phạt bài tập.”
Ninh Uyên miễn cưỡng nhướng mí mắt, giọng nói hờ hững: “Đây là chuyện lớn trong miệng các ngươi?”
“…………”
Mọi người không dám lên tiếng.
Mấy ngày nay Tiết Đinh mới quen với tính tình tốt của Ninh Uyên, đột nhiên lại giống như trở lại thời điểm Vương gia giết người không chớp mắt, từ gót chân cho đến cổ sau tất cả đều căng thẳng, không dám thở mạnh.
Bọn họ là những ám vệ này bình thường phân bố ở các nơi trong cung, là vì giám thị nhất cử nhất động của Hoàng đế, cũng tìm ra người có ý đồ bất lợi đối với Hoàng đế thậm chí Nhiếp chính vương, cho nên hiểu rõ nhất, cũng đều là chuyện xảy ra trong cung.
Tiết Đinh cẩn thận nói: “Vương gia nếu muốn biết đại sự xảy ra trong Thịnh Kinh thành, thuộc hạ sẽ an bài nhân thủ đi điều tra.”
“Kiểm tra báo cáo kết quả công tác lông gà vỏ tỏi?” Ninh Uyên hơi nhíu mày, có vẻ hơi bực bội: “Đi đem tấu chương triều sớm hôm nay tới đây.”
Tiết Đinh sửng sốt: “Nhưng lần trước ngài nói tấu chương sau trực tiếp trình lên bệ hạ......”
“Vậy chép một bản khác cho ta.” Ninh Uyên nhìn ra ngoài cửa sổ: “Đi ngay bây giờ, trước giờ tý ta muốn xem.”
Một đám bóng đen nhao nhao rời khỏi sau núi, đi thẳng xuống chân núi.
Thời Tiện Ngư đối với hết thảy phát sinh không hề phát giác, cô đang toàn tâm toàn ý gặm sách kỹ xảo tiếp thị, hy vọng có thể giúp đỡ Lý Linh Tĩnh cùng Diêu Nương.
"Phương pháp thông thường để nâng cao tiêu thụ... khuyến mãi giảm giá, quà tặng, phiếu ưu đãi, cạnh tranh có thưởng, tài trợ quan hệ xã hội, chế độ hội viên... vân vân, chế độ hội viên..." Thời Tiện Ngư suy nghĩ, thì thào tự nói: "Chế độ hội viên này, ngược lại phù hợp với con đường Diêu Nương muốn làm thương hiệu cao cấp."
Bạn cần đăng nhập để bình luận