Ai Lại Đang Triệu Hoán Ta

Chương 259. 3. Thế giới linh dị (23)

Vạn Thiến Thiến giật mình: “Chẳng lẽ cô hoài nghi Bạch Dư Hi?... Điều này không thể nào?”
"Tôi không nghi ngờ cô ấy, tôi chỉ muốn làm rõ một chuyện khác, cần biết quan hệ thật sự giữa Bạch Dư Hi và Đỗ Hiểu Linh."
Vạn Thiến Thiến trầm tư một lát, thấp giọng nói: "Tôi không thể cho cô câu trả lời xác thực, tôi chỉ có thể nói cho cô biết, ít nhất trong mắt tôi, quan hệ của các cô ấy rất tốt, chính là bởi vì quá tốt, cho nên có một đoạn thời gian Hạ Du rất mất hứng, cảm thấy Hiểu Linh cướp đi bạn tốt của cô ấy, sau đó Hiểu Linh giới thiệu tôi và Bạch Dư Hi quen biết, ba người chúng tôi đến gần, Hạ Du liền càng thêm cảm thấy mình bị chúng tôi xa lánh, khắp nơi nhằm vào Hiểu Linh.”
Thời Tiện Ngư hỏi cô: "Cho nên so với Bạch Dư Hi, cô càng hoài nghi Hạ Du, phải không?”
Vạn Thiến Thiến dừng lại, cắn môi dưới, trầm mặc sau trả lời, "Đúng... tôi hoài nghi cô ấy, nhưng là có đôi khi, tôi lại cảm thấy... cô ấy không là loại người như vậy."
Thời Tiện Ngư chậm rãi gật đầu: “Xem ra ý kiến của cô đối với Hạ Du rất lớn.”
Vạn Thiến Thiến ngẩng đầu nhìn cô, chua xót cười: "Cô ấy chê tôi cùng Hiểu Linh dạy hư Bạch Dư Hi, cho Bạch Dư Hi gây phiền toái, nhất là tôi, bởi vì vụ án của tôi..."
Vạn Thiến Thiến cụp mắt, nhìn chằm chằm những tấm ảnh không chịu nổi kia.
"Đỗ Hiểu Linh cô ấy... trong mắt không chứa nổi hạt cát, biết bên kia trường học sau khi điên cuồng truyền bá ảnh chụp của tôi, đề nghị tôi khởi tố đám nam sinh tiết lộ ảnh chụp kia, còn thuyết phục Bạch Dư Hi thay tôi trả tiền luật sư, tất cả mọi thứ đã chuẩn bị xong xuôi, nhưng là...... Chuyện đến lúc lâm đầu, tôi lại đổi ý, tôi không muốn sự tình ầm ĩ, chỉ muốn lấy đi tất cả phim âm bản, nhưng Hiểu Linh không muốn, cô ấy cảm thấy nên để cho đối phương trả giá thật lớn, thôi học, bồi thường tiền, thanh danh quét rác, mà Hạ Du cảm thấy tôi là gieo gió gặt bão, là tôi theo đuổi nam sinh kia trước, cũng là tôi không cẩn thận mới có thể bị anh ta cùng bạn học của anh ta thực hiện, chụp được ảnh..."
Thời Tiện Ngư yên lặng nghe nàng nói xong, nhắc nhở Vạn Thiến Thiến: “Trong trường học này quả thật có quỷ, nhưng ta hiện tại càng lo lắng không phải quỷ, mà là có người đang giở trò, tóm lại, kế tiếp cô phải cẩn thận.”
Vạn Thiến Thiến ngẩn người, hồ nghi hỏi cô: "Cô nói lời này, là có ý gì? Chúng ta không phải muốn vì Hiểu Linh tìm ra hung thủ sao?”
"Tôi không biết..." Thời Tiện Ngư nhíu nhíu mày, chần chờ nói: "Các người đều nói nơi này có oan hồn của Đỗ Hiểu Linh, nhưng tôi chỉ nghe thấy âm thanh, Chu đạo trưởng cũng chưa từng bắt được bất kỳ quỷ quái nào, cho nên tôi đang suy nghĩ, oan hồn của Đỗ Hiểu Linh thật sự tồn tại sao?"
Vạn Thiến Thiến ngơ ngẩn, nhất thời có chút phản ứng không kịp.
Thời Tiện Ngư tiếp tục thấp giọng nói: "Cục diện vừa rồi, nếu tôi không cắt đứt cuộc cãi vã giữa cô và Hạ Du, cô rất có thể bị mọi người phán định là hung thủ, về phần sau khi phán định là hung thủ sẽ xảy ra chuyện gì, chỉ sợ không dễ khống chế, cho dù cô thật sự là người đứng sau màn, tôi cũng không hy vọng cô gặp chuyện không may ở nơi này.”
Vạn Thiến Thiến thất thần thì thào: "Sẽ là Hạ Du sao...... Cô luôn luôn nhìn không thích tôi, hiện tại bày ra tiết mục như vậy, có phải muốn triệt để để cho tôi tại trước mặt Bạch Dư Hi mất đi giá trị hay không, một lần nữa đoạt lại địa vị?"
“Cô đừng suy nghĩ lung tung, sự tình còn chưa tới bước đó.” Thời Tiện Ngư nhíu mày: “Có quá nhiều chỗ khác thường, chúng ta không thể dễ dàng kết luận.”
Vạn Thiến Thiến lại giống như ma giật mình, một phát bắt được Thời Tiện Ngư tay, khẩn trương nói: “Nếu như tôi đã xảy ra chuyện, cô hãy giúp tôi truyền lời, nhất định là Hạ Du hại tôi!”
Thời Tiện Ngư quát khẽ: “Có lẽ đây là một ván cờ chuyên môn đối phó với các người, tuy rằng bây giờ còn không rõ mục đích của đối phương, nhưng cô ngàn vạn lần không nên nghĩ lung tung, đối phương sẽ lộ ra dấu vết.”
Khuôn mặt Vạn Thiến Thiến căng thẳng, môi mím thành một đường, sau một lúc lâu, mới rốt cục gật đầu rất chậm.
Bạn cần đăng nhập để bình luận