Ai Lại Đang Triệu Hoán Ta

Chương 288. 3. Thế giới linh dị (52)

Lục Mân dừng lại hai giây, nói tiếp: “Là Bạch gia có chuyện ma quái.”
“Ma quái?!” Vương Ái Quốc kinh ngạc lên tiếng.
Những học sinh khác cũng lộ vẻ ngạc nhiên: “Sao lại có chuyện ma quái?”
Chưa từng nghe nói qua việc này a!
“Chính xác mà nói, là oan hồn của Đỗ Hiểu Linh quấn lấy Dư Hi, dẫn đến cô hàng đêm ác mộng, tiều tụy không chịu nổi, thần kinh uể oải, cho nên Bạch gia mới đưa cô đi gặp bác sĩ tâm lý. Chẳng qua đối với cách nói ma quái này, bác sĩ tâm lý cũng không tin, lúc ấy tôi thực tập ở phòng khám, tôi tin tưởng Dư Hi, hiểu được nỗi đau của cô ấy, cho nên cô ấy nguyện ý thổ lộ với tôi, từ từ chúng tôi mới ở bên nhau.”
Thời Tiện Ngư nghe nghe, mơ hồ cảm thấy không ổn, dư quang lại đánh giá bốn phía, tất cả mọi người hết sức chăm chú nghe Lục Mân giảng giải, trong lòng cô không khỏi chuông báo động lớn! Có chuyện gì vậy? Như thế nào giống như quyền lên tiếng lại bị hắn chủ đạo?
Lục Mân nói: “Dư Hi kể cho tôi nghe rất nhiều chuyện của đoàn chị em, Đỗ Hiểu Linh bởi vì môi thỏ bẩm sinh đã từng phẫu thuật thẩm mỹ, kết quả hiệu quả phẫu thuật thẩm mỹ quá tốt quá đẹp, ngược lại bị người ta mắng là quái vật phẫu thuật thẩm mỹ, Vạn Thiến Thiến là người của đoàn văn nghệ trường học, biết ca hát nhảy múa, là người ăn mặc giỏi nhất trong bốn người, nhưng dễ bị nam nhân lừa gạt, vài câu ngon tiếng ngọt có thể khiến đầu óc cô ấy choáng váng, còn bị nam sinh trường bên cạnh chụp được rất nhiều ảnh bất nhã, còn Hạ Du, quen biết từ nhỏ, cho nên Tình cảm sâu đậm, nhưng bởi vì trong nhà phá sản, cho nên tính cách trở nên thập phần mẫn cảm, nói chuyện thường có vẻ cay nghiệt lãnh tình, lại có vài bạn học cảm thấy cô cố làm ra vẻ, vì thế gọi cô là Trà Xanh.”
Lục Mân nặng nề thở dài, nói: “Tôi biết những chuyện này, lại nhìn thấy chữ trên bàn tròn trong căn tin, rất khó không liên tưởng đến Đỗ Hiểu Linh.”
Vương Ái Quốc chú ý tới một điểm mấu chốt, trừng to mắt hỏi Lục Mân: “Nếu Dư Hi trạng thái kém như vậy, tại sao lại đột nhiên tổ chức họp lớp?”
Lục Mân nói: “Suy nghĩ của Dư Hi, tôi cũng không thể hiểu được 100%, tôi đoán, cô ấy đại khái là muốn chấm dứt với quá khứ, cho nên mới mời mọi người tụ tập một lần cuối cùng.”
Tất cả dường như đều có lý.
Hết thảy lại tựa hồ cái gì cũng không nói rõ.
Thời Tiện Ngư phát hiện mình vừa rồi nhiệt huyết sôi trào phát biểu, toàn bộ uổng công, bị Lục Mân kéo ra một trận chuyện cũ thương cảm, quanh đi quẩn lại đã trở lại! Hoàn toàn không có ảnh hưởng quyết định hắn sắp muốn cùng Bạch Dư Hi một mình ở lại căn tin này!
Ngay cả Chu Bặc Thiện, cũng giống như loáng thoáng muốn tin tưởng Lục Mân!
Thời Tiện Ngư hít sâu một hơi, quyết định hóa phức tạp thành đơn giản, ngôn ngữ liều không lại, liền liều hành động đi.
Cô quay đầu hỏi Chu Bặc Thiện: "Tôi đã nói rồi, trong chúng ta có người bên là nội gián, không tìm ra nội gián, tôi không có khả năng yên tâm để cho Bạch Dư Hi cùng bất luận kẻ nào đơn độc ở chung một chỗ, có cách hay không có thể đem loại quỷ này khu trừ ra thân thể người?"
Chu Bặc Thiện ngẩn người: “Có thể dùng Ngũ Hành Thải Tuyến trói lại, bởi vì cái gọi là Ngũ Tinh Trấn Thải, ánh sáng huyền minh, lại thêm uy thiên thần chú, quỷ quái bình thường đều không thành vấn đề.”
“Được, vậy anh trói chúng tôi lại đi.” Thời Tiện Ngư sảng khoái nói: “Sau khi trói xong thi pháp trừ quỷ, có quỷ thì giết, không có quỷ thì thôi, đến lúc đó lại để Bạch Dư Hi dẫn ác quỷ ra ngoài, cũng có thể để cho chúng tôi bớt băn khoăn một chút.”
Cô ý tứ kéo dài liếc Lục Mân một cái: “Mọi người, hẳn là đều đồng ý?”
(Hết chương này)
Bạn cần đăng nhập để bình luận