Ai Lại Đang Triệu Hoán Ta

Chương 435. Về thăm nhà (1)

Thời Tiện Ngư sâu kín thở dài, nhận mệnh nhắm mắt lại, ý đồ dùng linh lực trong cơ thể không nhiều lắm cảm giác thế giới của người cầu nguyện.
Đầu tiên tiến vào tầm nhìn, là một mảnh cỏ xanh, sau đó xuất hiện mấy đoàn trắng xóa...... Hình như là cừu?
Ngoài dê, trên cỏ còn có một số đồ án gần giống đồ đằng viễn cổ, có hình vuông, có hình tròn, còn có hình tam giác, hình thoi, hình bán nguyệt... các loại đồ án kỳ quái.
Theo những đồ án này, Thời Tiện Ngư nhìn thấy một cậu bé mặc áo ngắn quần đùi, ước chừng mười hai mười ba tuổi, ở bên cạnh cậu còn có một cô bé, giống như là em gái của cậu, chỉ có bộ dáng tám chín tuổi.
Quần áo của cô bé bẩn thỉu cũ kỹ, bất quá bộ dáng rất đáng yêu, cô ngồi xổm bên cạnh cậu bé, ánh mắt tràn ngập tò mò, mà cậu bé cầm cành cây vẽ tới vẽ lui trên bãi cỏ, mím chặt môi, trong vẻ mặt lộ ra chấp niệm nào đó.
Theo nhánh cây phác thảo, đồ đằng mơ hồ phát ra bạch quang.
Trận hào quang kia lúc mạnh lúc yếu, động tác của cậu bé cũng càng cố hết sức.
Cuối cùng hắn vẫn thất bại, vẽ một nửa liền trút giận ném cành cây, sau đó ôm mặt quỳ trên mặt đất, cảm xúc thập phần sụp đổ.
Tiểu cô nương lại đây an ủi hắn, còn có một con chó lớn màu vàng cũng chạy tới, dùng đầu củng củng cánh tay nam hài.
…………
Thời Tiện Ngư chỉ nhìn đến đây, liền thu hồi linh lực.
Gần đây tương đối túng quẫn, linh lực phải tiết kiệm một chút.
Kế tiếp vẫn là dựa theo dáng vẻ cũ chuẩn bị vật tư, ăn, uống, mặc, dùng...... Nhìn kia hai huynh muội quần áo cách ăn mặc, có điểm tương tự Châu Âu thời Trung Cổ, nhưng cũng không chuẩn, dù sao mỗi cái thế giới tình huống đều bất đồng, cô không thể dựa theo vị trí thế giới đi phán đoán.
Giống như thế giới hoang mạc khi cô gặp Tiểu Lê, bất kể phong cách kiến trúc hay phương tiện giao thông, đều gần như giống hệt thế giới cô đang sống, nhưng lượng khoáng sản kim loại trong thế giới hoang mạc không giống nhau, đến nỗi giá vàng bạc rẻ hơn cô nhận thức rất nhiều.
Cho nên Thời Tiện Ngư đối với thế giới mới, chỉ có thể suy đoán dự đoán, không thể làm được vạn vô nhất thất.
Mỗi lần đi tân thế giới trước kia, nàng đều sẽ theo thói quen đi tìm Thẩm Tiêu lấy kinh, tu hành một đoạn thời gian tăng lên chính mình, lần này sẽ không đi.
Mở ra thời không thông đạo, câu liền hai cái thế giới, cũng là cần tiêu hao linh lực, có thể tiết kiệm một chút là một chút.
Thời Tiện Ngư rời khỏi Tiên Cung, trở lại tầng hầm ngầm của Tằng Tằng gia gia, sau đó mò mẫm từ tầng hầm ngầm đi ra.
Đã lâu không về nhà, cô phát hiện lần này mình ra cửa quả thật quá lâu, trong phòng các nơi rơi đầy bụi đất, trên mặt đất giẫm một cái chính là một dấu chân, đệm giường gối đầu càng bẩn đến không có cách nào dùng.
Nghĩ đến chính mình ở không được vài ngày lại muốn đi, liền tắt quét dọn ý niệm trong đầu, mở ra tủ quần áo lấy ra một thân trang phục hiện đại thay đổi, sau đó đeo túi xách lên xuất môn --
Tốc độ thời gian trôi qua của mỗi thế giới không giống nhau, cô ở chỗ Lý Linh Tĩnh đến mùa đông, nhưng nơi này tựa hồ vừa mới vào thu.
Ban đêm thôn Trường Thọ một chút cũng không vắng vẻ, các lão nhân lão thái thái có tản bộ, có luyện Thái Cực, vừa náo nhiệt cũng sẽ không quá ồn ào.
Thời Tiện Ngư ở ven đường bắt taxi, đi khách sạn.
Khách sạn ở khu du lịch cũng không rẻ, cũng may cô cũng không thiếu tiền, hiện tại quan trọng nhất là thu thập linh lực, có đầy đủ linh lực, có thể mở ra thông đạo đi đến thế giới khác, tùy tiện đầu cơ trục lợi vài món vật tư là có thể kiếm được tiền.
Cô nằm trên giường lớn của khách sạn, một bên sạc điện thoại di động, một bên dựa theo danh sách mua vật tư trên mạng.
Bởi vì đã rời đi hơn nửa năm, hiện tại lại nhìn những cái từ ngữ hiện đại kia, sẽ có loại giao tạp quen thuộc cảm giác xa lạ, rất không chân thật.
Bạn cần đăng nhập để bình luận