Ai Lại Đang Triệu Hoán Ta

Chương 481. 5. Thế giới triệu hoán sư (45)

Serovi vừa nói như vậy, những người khác cũng nhao nhao phản ứng lại --
"Đúng vậy, sao lại có nhiều vịt như vậy?"
Lúc xông về phía trước, bọn họ đối với số lượng đàn Vịt là có một dự đoán, số lượng không đến hai mươi con, sau đó bị kinh sợ bay đi ít nhất một nửa, theo lý thuyết, Vịt còn lại hẳn là không đến mười con mới đúng, nhưng mà số Vịt Thời Tiện Ngư cộng lại, đã vượt xa hai mươi a.
Thời Tiện Ngư trở về, hỏi: “Nghỉ ngơi tốt chưa? Mau qua đó thu hồi đi, nếu không khí máu tanh sẽ khiến ma thú khác kiếm ăn.”
Mọi người vừa nghe, không dám tiếp tục nghỉ ngơi, nhao nhao từ trên mặt đất đứng lên.
Đến nơi nhìn, số lượng Vịt quả nhiên không đúng.
“Lúc chúng ta xông tới, không có nhiều vịt như vậy.” Selwell vừa thu hồi vừa nói.
Thời Tiện Ngư nói: “Mấy con như vậy sao đủ cho các người đánh, cho nên tôi dẫn mấy con từ chỗ khác tới.”
“Cái gì?!” Selwall khiếp sợ, trừng to hai mắt nhìn Thời Tiện Ngư: “Sao cô không nói trước một tiếng! Làm như vậy có bao nhiêu nguy hiểm cô biết không?!”
Thời Tiện Ngư ngẩn người, nghe trong giọng nói của hắn hình như có ý trách cứ, không khỏi nhíu mày: “Nhưng số lượng Vịt chính là không đủ các người đánh a, cậu không thể chỉ lo chính mình, mặc kệ các đội viên khác đi, mỗi người đều cần cơ hội luyện tập, cậu ở trên trời chiếm vài con Vịt, nhưng có vài người ngay cả một con Vịt cũng cướp không được!”
Thời Tiện Ngư rất mất hứng, nghĩ thầm loại hành vi cướp quái này nếu đặt ở trong trò chơi internet, sẽ bị phun chết.
Selwell rất hỗn độn: “Tôi...... Sao tôi lại chỉ lo cho chính mình......”
Hắn đây không phải là lo lắng Vịt số lượng quá nhiều, mọi người chống đỡ không được mà dẫn phát nguy hiểm sao?
Selwall nhìn về phía các đội viên khác: “Các cậu có ai không bắn vịt không?”
Thành Viên Câu lạc bộ có A Ban do dự giơ tay lên, ngượng ngùng nói: " Trâu Lùn Một Sừng nhảy đến quá lợi hại, tôi sợ bị giẫm phải, cho nên một mực ở bên cạnh bên cạnh đánh, thỉnh thoảng có thể nhặt được một con..."
Một đội viên khác cũng nhỏ giọng phụ họa: "Chúng tôi thấy trên trời có rất nhiều Vịt, cứ bảo cậu vứt mấy con xuống, kêu nhiều lần, nhưng hình như cậu không nghe thấy..."
Selwell đỏ mặt: “Lúc ấy tôi tập trung chú ý...”
Nhìn thấy đội viên một bộ "Không đánh đủ" biểu tình, Selwall xấu hổ cúi đầu, không muốn biện giải cái gì.
Lúc này, Thời Tiện Ngư vỗ vỗ tay: “Đã định vị xong chưa? Thừa dịp khí bay còn chưa tới, chúng ta phục bàn một chút.”
Chuyện phục bàn này mọi người đều hiểu, bọn họ mỗi lần tham gia thi đấu xong, cũng sẽ lén phục bàn nhìn lại.
Mọi người tập trung lại đây.
Thời Tiện Ngư nói: "Trước tiên tôi nói về cảm nhận của tôi, sau đó hai người phát biểu theo thứ tự, được không?"
Leah tích cực gật đầu: “Có thể được, tỷ tỷ nói trước.”
Selwall cũng chững chạc gật đầu một cái: “Được, cô nói trước đi.”
Thời Tiện Ngư nói: "Vấn đề lớn nhất vẫn là độ chính xác, các người dùng thần lực điều khiển thú Triệu hồi đi lại hoặc bay, nhìn qua không có vấn đề gì, nhưng chỉ cần liên quan đến độ chính xác, tôi phát hiện động tác của các người sai lệch sẽ rất lớn, nếu cần làm ra động tác hơi phức tạp một chút, cũng sẽ xuất hiện vấn đề, không phải chậm nửa nhịp, thì là hoàn toàn làm sai."
Cô dừng lại một lát, nhìn về phía cậu bé tóc vàng: "Tên cậu là Leah, đúng không? Hôm nay quái thú Triệu hồi của cậu giẫm chết không ít Vịt, nhưng thực ra hiệu suất tấn công của cậu tương đối kém, ví dụ như có đôi khi chỉ cần cậu dùng móng trước, hoặc chỉ dùng móng sau, nhưng... cậu dường như không có cách nào khống chế chính xác như vậy, cậu để cho con Trâu Lùn Một Sừng toàn bộ quá trình nhảy không ngừng, tiêu hao rất nhiều, cũng sẽ tạo thành quấy nhiễu đối với các thành viên khác."
Bạn cần đăng nhập để bình luận