Ai Lại Đang Triệu Hoán Ta

Chương 505. 5. Thế giới triệu hoán sư (69)

Trong khi nhóm Selwell đang tập luyện trong rừng Sihaya, Leah kết thúc cuộc đối đầu mà cậu và Chu Na đã thỏa thuận.
Hắn thua không hề trì hoãn.
Leah năm nay 13 tuổi, tuy rằng tuổi hơi nhỏ, nhưng là một trong những thành viên quan trọng của Bong Bóng Xanh Lam, Trâu Lùn Một Sừng của hắn đã lập nhiều công lớn, nhất là mỗi khi đội trưởng Selwell không quả quyết, phong cách tác chiến đấu đá lung tung của Leah vừa vặn có thể bù đắp một hai.
Nhưng là Độc Giác Ải Ngưu còn đang nuôi sừng, cho nên Leah điều khiển chính là trong tay hắn một cái khác ma thú cấp B, Hắc Giáp Thử.
Đây là một loại tướng mạo gần như tê sơn giáp ma thú, hình thể khổng lồ, lưng giáp cứng rắn, thói quen ở trong núi đào móc lỗ sâu làm sào huyệt, ban đêm thị lực rất tốt, ban ngày lại tương đương là cái độ cao cận thị, cho nên Leah không thường xuyên sử dụng.
Điều khiển loại ma thú này khó tránh khỏi có chút vụng về, hết lần này tới lần khác đối phương sử dụng lại là bức dực hồ linh hoạt, toàn bộ quá trình treo lên đánh hắc giáp thử, để cho Leah không hề có lực chống đỡ.
Trong mỗi câu lạc bộ, bí mật thường có luyện tập đối chiến, mỹ kỳ danh viết thi đấu hữu nghị, nhưng kỳ thật đều nghẹn một cỗ sức lực, muốn giết uy phong của đối phương.
Leah hiển nhiên giết thất bại.
Chu Na thắng hắn là một tiểu cô nương, chỉ lớn hơn một tuổi, thắng đối chiến tự nhiên là dương dương đắc ý, nói: "Con Dơi Cáo này là tân ma thú ta vừa Triệu hoán tuần trước, không chỉ có tốc độ nhanh, giang ra hai cánh còn có thể trượt giữa không trung, cho dù cậ để cho Trâu Lùn Một Sừng xuất chiến, cũng không phải đối thủ của nó.”
Leah không chịu thua kêu gào: "Độc Giác Ải Ngưu một cái chạy nhanh liền có thể đâm chết nó!"
Chu Na hừ lạnh: "Không phục thì tới một hồi a, đem Một Sừng Trâu Lùn thả ra!"
Leah: “......”
Thật nghẹn khuất.
Kỳ thật sừng trâu đã dưỡng tám phần tốt, nhưng lập tức chính là thi đấu thăng cấp, vạn nhất lúc này lại rơi vào vết thương gì, hắn nhất định sẽ bị Selwell mắng chết.
Lúc này, bên ngoài đi vào một đám người.
Mỗi câu lạc bộ bố cục đều kém không nhiều lắm, câu lạc bộ Bì Bố Lỗ huấn luyện bên ngoài vây quanh cũng là tường thủy tinh, cho nên liếc mắt một cái là có thể thấy bên ngoài tới người nào.
Leah nhìn thấy Babu, đội trưởng của họ, và người đàn ông đã chế giễu hắn ta lần trước.
Chu Na sững sờ, sau đó vui vẻ chạy ra ngoài, hướng đồng đội của mình vẫy tay: "Có nhìn thấy tôi vừa rồi cuối cùng một kích kia hay không?”
Leah khó chịu bĩu môi: “Chân ái khoe khoang......”
Đối chiến đã kết thúc, không cần thiết tiếp tục đứng ở sân huấn luyện trong, hắn đi theo Chu Na phía sau chậm rì rì đi ra ngoài, có chút rầu rĩ sau khi trở về làm sao cùng Selwell ăn nói, vừa nghĩ tới muốn chính miệng thừa nhận mình thua như vậy mất mặt sự tình... Trong lòng hắn cay đắng, đầu cũng gục xuống.
Leah đi ra sân huấn luyện, lưng đeo ba lô mình mang đến, Chu Na ở phía trước cách đó không xa cùng đội viên câu lạc bộ thì thầm, cũng không biết đang tán gẫu cái gì, hắn mơ hồ nghe thấy chữ "Mãng Xà đầm lầy", "Chữa thương" gì đó.
Đoán chừng là Triệu hoán thú bị thương trong huấn luyện thực chiến, bọn họ cũng quá không cẩn thận.
Bất quá vừa rồi Hắc Giáp Thử của hắn bị cắn vài cái, cũng bị thương, làm sao có tư cách hả hê khi người gặp họa chứ.
Lea thầm thở dài trong lòng, đi tới trước mặt Chu Na, nói: "Tôi đi đây, tạm biệt trên sân thi đấu, cô lần này quả thật lợi hại, nhưng lần sau tôi sẽ không để cho cô thắng nữa.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận