Ai Lại Đang Triệu Hoán Ta

Chương 502. 5. Thế giới triệu hoán sư (66)

“Đáng giận!” Babu tức giận mắng: “Cô trốn cái gì?! Có bản lĩnh thì cô tấn công đi!”
Thời Tiện Ngư điều khiển con Chu Quyển Mao nhảy tới nhảy lui trên cành mấy cây đại thụ, ngữ khí vô tội: “Tôi đang tấn công mà.”
Nói xong, lại phun một ngụm tơ nhện lên người Mãng Xà.
Tơ Nhện mịn màng mà có tính dính, nếu như là ma thú loại nhỏ gặp phải, chỉ sợ như vậy mất đi lực hành động, nhưng thân hình Mãng Xà đầm lầy vốn là mập mạp tráng kiện, những tơ Nhện này căn bản không ảnh hưởng được nó.
Babu cảm thấy đấu pháp trốn mèo này của Thời Tiện Ngư, quả thực chính là đang đùa giỡn hắn, quá đáng giận!
Hắn càng lúc càng tấn công mãnh liệt! Cô thích trốn, hắn liền đem phụ cận nhánh cây toàn bộ hủy diệt, xem cô còn thế nào trốn!
Mãng Xà thật lớn một khi phát cuồng, phiến rừng cây này liền phảng phất như trời lay đất tiếc, Mãng Xà đầm lầy một bên truy kích Chu Quyển Mao, một bên phá hủy vật che lấp của nó, cành lá lẻ loi rơi xuống, cành cây liên tục đứt gãy, Chu Quyển Mao cơ hồ tìm không thấy nơi có thể ẩn thân.
Ti ti ti ti!
Mãng Xà đầm lầy lần nữa tới gần Chu Quyển Mao, răng rắn dài mà nhọn ở trong không khí hiện ra hàn quang, Chu Quyển Mao đứng ở dưới thân cây trụi lủi không nhúc nhích, giống như là sợ ngây người.
Babu trong lòng không khỏi đắc ý, thầm nghĩ lúc này cho cô thấy sự lợi hại của tôi! Lập tức trước mắt bay tới một đạo bạch quang, hắn lắp bắp kinh hãi, nhanh chóng né tránh! Lại chậm một bước, mắt phải lập tức đau nhói!
Là đá lông!
Babu rất nhanh phản ứng lại, kinh nghiệm chiến đấu của hắn phong phú, tự nhiên biết tất cả ma thú bò tơ không chỉ có răng nanh lợi hại, còn có kỹ năng đá lông, nhưng vừa rồi hắn bị hành vi trốn tránh nhiều lần của Thời Tiện Ngư chọc giận, dưới sự nóng nảy lại quên mất kỹ năng này!
Cái gọi là đá lông, là chỉ Nhện dùng một loại lông đốt đặc thù trên người bắn vào hành vi công kích của kẻ địch, cuối lông đốt có móc câu và có độc, thông qua ma sát của chân Nhện bắn ra, thương tổn sẽ không lớn, nhưng đâm trúng mắt miệng lưỡi các bộ vị khác cũng rất khó xử lý.
Mãng Xà đầm lầy của Babu lập tức muốn tham gia thi đấu thăng cấp, lúc này mắt bị thương, cho dù không mù, ít nhiều cũng sẽ tạo thành ảnh hưởng đối với trận đấu.
Vốn hắn chỉ muốn so ra thắng bại, để đám người Bong Bóng Xanh Lam này biết khó mà lui, nhưng bây giờ, hắn thật sự nổi giận! Hắn nhất định phải bắt con Nhện tơ chết tiệt này trả giá!
Mãng Xà đầm lầy cuồng nộ mở ra cái miệng to như chậu máu, muốn cắn xé con Nhện trước mắt này thành mảnh nhỏ, tám chân màu hồng phấn của con nhện cuốn lại vô cùng linh hoạt, nhảy ra vài cái, để Mãng Xà lại vồ hụt, chỉ cắn một miệng lá cây nát.
Hỗn đản a!!!
Babu đã tức giận, điều khiển Mãng Xà đuổi theo Nhện cuốn, để phòng ngừa nó chạy trốn, đuôi Mãng Xà mạnh mẽ hung tợn quăng lên thân cây phía sau nó! Nhưng mà Chu Quyển Mao lần này nhảy lên điểm rơi, đúng là vượt qua đầu Mãng Xà, nhảy đến trên người Mãng Xà!
Mãng Xà đầm lầy dùng sức xoay người, muốn quấn lấy con Nhện lông cuốn, đầu Mãng Xà xoay qua, thân thể lại chậm một nhịp, sau đó nó giống như lật bánh rán trong nồi, lại vụng về ngã nhào.
Babu giật mình sửng sốt, đồng thời nghe thấy mọi người phía sau phát ra kinh hô: “A?!”
Trong thanh âm này vừa có quần chúng vây xem ngạc nhiên, cũng có các đồng đội không dám tin, bọn họ không cách nào tiếp nhận uy phong hiển hách Mãng Xà đầm lầy lại buồn cười ở trong đối chiến té ngã như thế.
Babu xấu hổ tới cực điểm, Mãng Xà đầm lầy là kiêu ngạo của hắn, hắn chưa từng chịu khuất nhục bực này?!
Thân Mãng Xà xoay chuyển, lần nữa đánh về phía con Nhện tơ!
Nhện con dễ dàng né tránh.
Lại bổ nhào.
Lại trốn.
Babu tức giận đỏ mắt, rõ ràng gần trong gang tấc, lại không biết vì sao ngay cả một cái chân nhện cũng không đụng tới.
Phác, trốn, phác, trốn......
Bốn phía trở nên yên tĩnh như chết, hắn không nhìn thấy ánh mắt đồng tình của mọi người.
“Nếu không, quên đi?” Thời Tiện Ngư rốt cục mở miệng: “Cậu không phát hiện sao, Mãng Xà đầm lầy của cậu, sắp không nhúc nhích được rồi.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận