Ai Lại Đang Triệu Hoán Ta

Chương 492. 5. Thế giới triệu hoán sư (56)

Hắn ở trong rừng hành tẩu, nhìn xa xa ngọn núi, nơi đó quanh năm mây mù lượn lờ, không cách nào thấy rõ đỉnh núi bộ dáng, nhưng hắn biết, Tiên Cung ngay tại nơi đó.
Không biết là cảm xúc gì đang tác quái, bước chân của hắn càng ngày càng chậm, thậm chí không tự chủ được... Bắt đầu hoài nghi mình có nên trở về hay không? Hắn sẽ nói gì nếu gặp cô?
Trước khi chia tay cô từng lớn tiếng chất vấn tên hắn, cô nghĩ như thế nào? Chuyện cho tới bây giờ, cô vẫn còn muốn biết tên hắn, cô còn...... còn ôm hắn......
Bạch Long nghĩ đến tình cảnh lúc ấy, cả người không được tự nhiên.
Lúc này, phía trước truyền đến âm thanh kỳ quái, có chút giống như chẻ củi, cũng có chút giống như tiếng kêu của động vật nào đó, khố sát khố sát, khố sát khố sát.
Ngay sau đó, một con Thằn Lằn lớn màu trắng bò ra từ sâu trong rừng với một bông hoa lớn màu hồng trên lưng.
Là Đại Hoa Tích a.
Bạch Long trong lòng hơi cảm thấy vui mừng, tuy rằng Thời Tiện Ngư ôm nó trở về, hắn cảm thấy không đáng tin cậy, nhưng tốc độ trưởng thành của nó rất nhanh, làm hộ sơn thần thú cũng coi như phụ trách, nhanh như vậy đã phát hiện người từ bên ngoài tiến vào lĩnh vực Tiên Cung.
Đại Hoa Tích chậm rãi bò tới.
Bạch Long đưa tay sờ sờ đầu Đại Hoa Tích, nội tâm cảm khái vạn phần: "Tuy rằng rời đi lâu như vậy, nhưng ngươi còn nhớ kỹ ta..."
Két két -
Cả tay lẫn cánh tay đều bị cắn.
Bạch Long: “......”
Im lặng phóng ra long lân hộ thể, lân giáp kiên cố không thể phá vỡ khiến cho Đại Hoa Tích khó có thể nuốt xuống, nhưng nó vẫn chấp nhất cắn, không nhả ra.
Ngu không thể dạy!
Bạch Long đưa tay kia ra gõ đầu Đại Hoa Tích, khiến cho nó há mồm, sau đó lạnh mặt rút cánh tay bị cắn của mình ra, tung người bay vút lên, vung tay áo phủi nước miếng.
Đại Hoa Tích phía dưới lắc lắc đầu, hướng bầu trời mở miệng rộng, phảng phất như đang nói: Đói bụng, cơm nước.
Bạch Long nghĩ thầm ngươi đói cái rắm.
Thôi, cần gì chấp nhặt với súc sinh bực này, vẫn là ngẫm lại làm sao lên núi quan trọng hơn.
Lúc trước hắn rất ao ước bày ra hộ sơn đại trận này, phương đông có Bạch Ngạch Hổ, phương nam có Đại Hoa Tích, phương bắc là Hổ Giao Thú, duy chỉ có phương tây trận trong mắt thiếu một vị thần thú thủ trận, ngược lại trong lúc vô tình để lại cho mình cơ hội.
Bạch Long không nghĩ nhiều nữa, lập tức bay về phía tây.
Đổi hướng tây lên đỉnh núi, quả nhiên một đường thông suốt không trở ngại.
Hắn nhìn thấy lúc trước mấy con bạch hạc kinh tẩu kia lại trở về, chỉ là Tiên Cung tiêu điều như trước, linh khí khôi phục một chút, tản mạn phiêu phù ở bốn phía, trên mặt đất tràn đầy bụi đất cùng lá khô.
Hắn ghét bỏ nhấc chân lên, nghĩ thầm nơi này làm sao là Tiên Cung, cái này cùng cái kia bỏ hoang ma ám đạo quán cũng không có gì khác nhau.
Cho dù hắn hấp thu tất cả linh khí của Tiên Cung, cô cũng không cần phải cam chịu đến mức này chứ? Ngay cả quét dọn nền tảng cũng không làm sao?
Khắp nơi bụi đất cỏ dại, lại đi vài bước, lại để cho hắn nhìn thấy phân chim!
Phân chim!!
Bạch Long nội tâm một trận phát điên, phất tay áo cuồn cuộn nổi lên cuồng phong, đem rác rưởi chướng mắt thổi không còn một mảnh! Tiếp theo thi pháp đưa tới nước mưa, mưa to như trút, rửa sạch cả tòa Tiên Cung, thẳng đến sàn nhà trơn bóng, ngói lưu ly lấp lánh tỏa sáng, hắn mới rốt cục dừng tay.
Nhìn cung điện khôi phục sạch sẽ nhẹ nhàng khoan khoái, hắn hơi thở phào nhẹ nhõm.
Mặc dù không thể so sánh với Tiên Cung lúc trước có long cốt làm căn cơ, nhưng ngói xanh ngói đỏ, rường cột chạm trổ, tôn lên bốn phía mây trắng sương mù, cũng có vài phần khí chất tiên khí bồng bềnh.
Bạch Long tiếp tục quét dọn.
Linh thụ tiên thảo đã chết, nhưng hoa mộc bình thường cũng có thể cấy ghép một ít. Linh khí phiêu tán không có thứ tự, gia cố Tụ Linh Lô có thể chậm rãi tẩm bổ. Lò lửa Luyện Đan Các đã tắt, tro còn lại có thể làm phân bón tốt nhất cho Linh Thảo Viên. Còn có ao cầu nguyện......
Trong hồ chỉ có một con cá.
Bạch Long trong lòng hiểu rõ: Nguyên lai ngươi đi nơi này......
Bạn cần đăng nhập để bình luận