Ai Lại Đang Triệu Hoán Ta

Chương 413. 4. Thế giới cổ đại (99)

Ai, bây giờ nói gì đến bây giờ a......
Tạ Luật trong lòng buồn khổ, nâng ly rượu lên uống một hơi cạn sạch.
Ăn xong cơm nước trên bàn, hàn huyên một hồi rồi tiễn đồng liêu, Tạ Luật theo thường lệ tự mình tính tiền, sau đó về nhà.
Tuyết bên ngoài càng lúc càng lớn.
Lúc này muốn gọi xe ngựa cũng đã muộn, hắn phủ thêm áo choàng đi bộ trở về, kỳ thật cách nhà không tính là quá xa, nhưng thời tiết rét lạnh, chờ hắn đi đến cửa nhà, tay chân đã lạnh thấu.
Thật vất vả về đến nhà, lại không cảm thấy ấm áp chút nào, tâm tình tích tụ của Tạ Luật nhất thời tăng thêm vài phần phiền não.
Gã sai vặt bưng trà nóng tới, hắn cau mày uống một ngụm, sau đó hai bà tử vén rèm đi vào, đốt chậu than.
Dùng than cũng không phải than tốt gì, đốt lên một cỗ mùi lạ.
Tạ Luật nhịn không được răn dạy bọn họ: “Mùa đông cũng đã bắt đầu đến rồi, sao mỗi lần chờ sau khi ta trở về mới bắt đầu đốt than? Nhà ai không phải là trước tiên đem phòng đốt nóng chờ chủ nhân trở về?”
Bà tử khom lưng nói: "Hồi Tam lão gia, Nhị phu nhân nói không được đốt than trong phòng trống, là trong phòng nếu không có người, đốt than cũng là lãng phí, hiện giờ giá than tăng không ít, Nhị phu nhân để cho tất cả mọi người tiết kiệm chút.”
Trước mặt người hầu, Tạ Luật không tiện bôi mặt mũi Nhị tẩu, phiền não nói: “Lời Nhị phu nhân cố nhiên có lý, nhưng các ngươi làm việc cũng nên học biến báo, đến phòng kế toán trong nhà chi chút bạc mua than, về sau than ở chỗ ta đốt trước.”
Hai bà tử hai mặt nhìn nhau.
Một người trong đó khó xử trả lời: “Tam lão gia có muốn đi nói với Nhị phu nhân một tiếng không? Bằng không chỉ sợ không trả nổi bạc......”
Tạ Luật cảm thấy không thể nói lý: "Ta dùng tiền của mình, vì sao còn muốn nói với Nhị phu nhân, cho dù Nhị phu nhân hiện tại quản công trung, cũng không đến mức ngay cả chút tiền mua than này cũng hỏi đến chứ?"
Bà tử trả lời: “Chi phí vượt quá mười lượng bạc, đều cần đến chỗ Nhị phu nhân lấy đối bài, nếu không phòng kế toán sẽ không để bạc.”
Tạ Luật ngạc nhiên không nói gì.
Cái nhà này, đại phòng là ma ốm, nhị phòng không sinh sản, duy nhất kiếm tiền chính là tam phòng Tạ Luật.
Mà thu nhập của Tạ Luật chủ yếu chia làm hai phần, một phần là lương tháng của hắn, một phần khác là doanh thu của Hỉ Khách.
Cho nên Tạ Luật làm sao cũng không hiểu được, hắn là một người kiếm tiền, vì sao tiêu tiền còn muốn tìm nhị phòng không kiếm tiền báo cáo? Cũng không phải mấy trăm lượng lớn, chỉ là mua than mà thôi, Nhị tẩu đến tột cùng là như thế nào ở quản gia?
Tạ Luật hôm nay mới vừa mời đồng liêu uống rượu, trong tay không còn bao nhiêu tiền, nam nhân ở bên ngoài giao tiếp làm sao có thể không có bạc? Nhưng loại chuyện đưa tay đòi tiền này hắn lại chưa bao giờ làm qua, vừa nghĩ tới muốn tìm Nhị tẩu lấy bạc, không khỏi khó xử đến mặt nóng lên.
Trước kia, tiền phương diện này sự tình căn bản không cần hắn đề cập, Hương Chỉ sẽ sớm đem bạc đưa đến trong tay hắn, ân cần hỏi han, quan tâm đầy đủ, hắn là phong độ nhẹ nhàng Hàn Lâm Viện biên tu, ở bên ngoài hô bằng gọi hữu, tiêu sái đến cực điểm, làm sao có thể vì tục vật phiền lòng?
Tạ Luật là một người coi trọng lợi ích trước mắt, hắn nhìn Vong Ưu Các thường có khách quý ra vào, liền niệm tình Lý Linh Tĩnh, hiện giờ trong tay thiếu ngân lượng, lại niệm tình Hương Chỉ, trực tiếp xem nhẹ thông hỏa lần trước mình phát ra.
“Hương Chỉ di nương hiện tại đang làm cái gì?” Hắn hỏi bà tử.
Bà tử ngẩn người: “Hiện tại...... Chắc là thêu hoa trong phòng, lúc trước nghe nói di nương muốn làm áo choàng lông cho người.”
Tạ Luật trong lòng thoải mái một chút, nói: “Cô ấy là người hiểu chuyện.”
Bà tử và gã sai vặt trong phòng đều không lên tiếng.
Lúc trước Hương Chỉ bị Tạ Luật phạt đi quỳ từ đường, trên dưới Tạ gia không ai không biết, khi đó Tạ Luật mắng Hương Chỉ không đáng một đồng, mọi người còn rõ mồn một trước mắt.
Bạn cần đăng nhập để bình luận