Ai Lại Đang Triệu Hoán Ta

Chương 84. 1. Thế giới yêu quái (69)

Thẩm Tiêu: “Nếu ông chủ Ngô không ngại, tại hạ có thể bắt mạch cho ông.”
Vậy làm phiền đạo trưởng rồi.
Ông chủ Ngô vươn tay mình, nhấc ống tay áo lên, lộ ra một đoạn cổ tay khô gầy.
Thẩm Tiêu bất động thanh sắc đặt ngón tay lên, im lặng một lát, thu tay về, thần sắc bình thường nói: “Không có yêu độc, bất quá hàn khí hơi nặng, thân thể so với người thường càng suy yếu, sau đó tôi kê đơn thuốc cho ông, uống vài ngày thử xem.”
“Đa tạ đạo trưởng.” Ông chủ Ngô chân thành cảm ơn.
Thẩm Tiêu đứng dậy chắp tay với người trong phòng: “Chuyện trừ yêu rất cấp bách, tại hạ còn có chuyện quan trọng cần xử lý, chư vị từ từ nói chuyện.”
Hắn cáo từ rời đi, Lâm Uyên cũng cùng hắn rời đi.
Trên đường trở về, Thẩm Tiêu thấp giọng nói với Lâm Uyên: “Là người.”
Lâm Uyên hơi nhíu mày, quay đầu nhìn vị trước mắt, trầm mặc không nói.
"Mặc dù là người bình thường, nhưng anh có thể cảm giác được... trên người hắn có thứ gì đó không sạch sẽ." Thẩm Tiêu suy tư, giọng nói chậm rãi: “Ngay cả anh cũng nhìn không thấu, chỉ sợ... tu hành những thứ đó, đã vượt xa anh."
Hắn nặng nề thở dài một hơi, nói: "Lâm Uyên, anh hối hận, thật không nên đem em cùng Tiểu Ngư vào.
Lâm Uyên lắc đầu, vẻ mặt trịnh trọng nói: “Em sẽ, bảo vệ cô ấy.”
Thẩm Tiêu nghe vậy khóe miệng khẽ nhếch, cười nhạt: “Cũng được, em bảo vệ cô ấy, anh cũng sẽ làm hết khả năng bảo vệ cô ấy, đi thôi, cùng anh trở về, chúng ta phải chuẩn bị một lá bùa bình an đặc biệt cho Tiểu Ngư.
…………
Mặt trời lặn về phía tây, sắc trời dần ảm đạm, ngôi sao thưa thớt mơ hồ lóe ra trên bầu trời, không tiếng động báo trước màn đêm sắp đến.
Thời Tiện Ngư đã thay áo cưới.
Hai vị tú nương kia từ trong cung đi ra, công nghệ thêu tuyệt vời, tốc độ cũng nhanh, thêu trên diện tích lớn nên trực tiếp dùng mẫu thêu có sẵn trong khố phòng ghép lại, lại dựa hồ lô họa biều thêm tua rua vào áo cưới, điểm xuyến trân châu, cổ áo cùng tay áo dùng viền vàng khóa lại, liền làm ra rất nhanh một kiện áo cưới phú quý hoa lệ.
Chỉ cần không nhìn kỹ, gần giống hệt bộ trên người Hứa Tương Vân.
Để đạt được hiệu quả lấy giả tráo thật, tú nương còn chải tóc lại cho Thời Tiện Ngư, cắm trâm châu lắc lư, hết sức rườm rà tinh xảo.
Lúc soi gương, Thời Tiện Ngư hơi có chút... bị chính mình làm cho kinh ngạc.
Nhìn đẹp quá!
Không chỉ có đẹp mắt, hơn nữa cảm giác phi thường mới mẻ, đáng tiếc điện thoại di động hết pin, bằng không cô thật muốn lưu lại cho mình một cái ảnh hiện tại, đến mấy tấm tự chụp.
Những cô dâu tổ chức hôn lễ kiểu Trung Quốc, chỉ sợ cũng không chú ý bằng cách ăn mặc của cô bây giờ.
Ước chừng là bộ trang phục này quá xinh đẹp, đến nỗi hòa tan nỗi sợ hãi hồ yêu mang đến, cô nhấc làn váy, cao hứng chạy về thiên viện, ở trước mặt hai người đàn ông xoay một vòng --
Thế nào? Có đẹp không?
Lâm Uyên gật đầu: “Xinh đẹp.”
Thẩm Tiêu cũng có chút cổ vũ, cười nói: “Xinh đẹp.”
Sau đó lại vẫy tay với cô, nói: “Tiểu Ngư, em lại đây, mang theo phù này.”
Thời Tiện Ngư đi lên phía trước, tiếp nhận lá bùa Thẩm Tiêu đưa tới, thấy phù văn trên giấy lưu động, trong chu sa mơ hồ có thoáng hiện kim quang , thoạt nhìn thập phần bất phàm.
“Bảo quản cẩn thận.” Thẩm Tiêu nói: “Nếu gặp nguy hiểm, lấy lá bùa này ra, cho dù nhất thời không thể lấy mạng đối phương, cũng có thể đánh lui.”
Thời Tiện Ngư hiểu được, đây chính là vũ khí muốn dùng để đối phó với hồ yêu.
Lại nói tiếp, cô cũng nên chuẩn bị một ít đồ vật mới đúng, chuyện liên quan đến tính mạng, cẩn thận hơn nữa cũng không quá đáng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận