Nhóm Chat Bao Lì Xì Chư Thiên

Chương 98. Đồ Sơn Hồng Hồng!

Nhất Khí Đạo Minh.
Vương Phú Quý nhìn một đám quái vật hình người giống như u linh, cười lạnh nói: “Bọn người kia, các ngươi cho rằng Nhất Khí Đạo Minh của chúng ta là nơi nào? Cũng dám chạy tới quấy rối! Ta sẽ cho các ngươi thấy sự lợi hại của người chơi hệ Nhân Dân Tệ!”
“5 vạn đồng hồ cát vô tận!”
Tức khắc, một đám lít hít quái vật hình người trước mặt toàn bộ bị hút vào bên trong đồng hồ cát.
“Hừ! Thu phục!” Vương Phú Quý đắc ý cười nói.
“Tạch tạch tạch!”
Nhưng mà, dường như hấp thu quái vật hình người quá nhiều, đồng hồ cát bắt đầu xuất hiện những vết rạn nhỏ.
Vương Phú Quý trong lòng cả kinh, vội đem đồng hồ cát ném ra xa.
“Bùm!”
Quả nhiên, ngay sau đó, đồng hồ cát đột nhiên nổ tung, vô số quái vật hình người, lại một lần nữa xuất hiện ở trên khoảng đất trống.
Vương Phú Quý vừa mới chuẩn bị lấy ra pháp bảo lần nữa, bên cạnh có người kêu lên: “Thiếu gia, bên kia có mỹ nữ.”
Vương Phú Quý nghe vậy, vội lấy ra pháp trượng siêu cấp vô địch, tức khắc cả người trở nên kim quang lấp lánh, tiêu sái, soái khí.
Nhẹ hất mái tóc, mỉm cười nói: “Mỹ nữ, có ta ở đây, không cần sợ hãi.”
Dứt lời, tùy tay móc ra một chiếc gương, quát: “Thanh Long, giết địch!”
“Rống!”
Một cự long màu xanh lá từ trong gương bay ra, tấn công về phía đám quái vật hình người.
……
Ở một nơi khác, đám người minh chủ cùng lão minh chủ Nhất Khí Đạo Minh, không ngừng đá bay hoặc chém giết quái vật hình người.
Nhưng số lượng thật sự quá nhiều căn bản là giết không hết.
Trên mặt hai người không nhịn được lộ ra vẻ mặt ngưng trọng.
“Đây…… rốt cuộc là thứ gì?” Minh chủ thấp giọng nói.
Lão minh chủ mặt mang mặt nạ, mái tóc trắng xóa lắc đầu nói: “Không biết, bất quá trước đó hẳn là do hai người da trắng khống chế. Hiện tại hai người da trắng kia lại không thấy bóng dáng đâu cả.”
“Điều đáng mừng duy nhất chính là những quái vật này mặc dù số lượng nhiều, nhưng không quá mạnh. Chỉ cần chúng ta chịu dùng nhiều tiền, dung pháp bảo càng cường đại, không bao lâu liền có thể tiêu diệt hết tất cả chúng nó.” Minh chủ nói.
“Xôn xao!”
Lúc này đám người Diệp Húc, Đồ Sơn Nhã Nhã, Đồ Sơn Tô Tô, Đồ Sơn Dung Dung, Naruto cùng Orochimaru, đột ngột xuất hiện ở trên mảnh đất trống.
Khi quái vật hình người chuẩn bị công kích bọn họ, một cỗ hàn khí lạnh thấu xương trào ra.
“Tạch tạch tạch!”
Cơ hồ trong nháy mắt, tất cả quái vật hình người đều bị đông lạnh thành khối băng, không có cách nào cử động được.
Lão minh chủ thấy vậy, bước nhanh tới kích động kêu lên: “Đồ Sơn đương gia, ngươi rốt cuộc cũng tới, ta thật sự rất nhớ ngươi”
Lão minh chủ khi chạy đến trước mặt Đồ Sơn Nhã Nhã, đột nhiên dang hai tay, làm như muốn ôm Đồ Sơn Nhã Nhã vào lòng.
Nhưng mà, đúng lúc này, một tường băng trong suốt lại xuất hiện ở trước mặt hắn.
Lão minh chủ trực tiếp đập mặt vào đó, máu mũi tuôn ra không ngừng.
Đồ Sơn Nhã Nhã lạnh lùng nói: “Gọi Bạch Nguyệt Sơ ra đây.”
Lão minh chủ làm như khi nãy không có chuyện gì xảy ra, không có nửa phần xấu hổ, kêu lên: “A! Được, Bạch Nguyệt Sơ, mau tới đây!”
Không bao lâu, Bạch Nguyệt Sơ trong miệng ngậm kẹo que năm màu đã đi tới, hỏi: “Chuyện gì?”
Tiếp theo, lại vội vàng đem kẹo que năm màu trong tay giấu trong lòng ngực, khẩn trương nói: “Đây là ta tự mình kiếm được!”
Đồ Sơn Nhã Nhã không để ý đến hắn, mà là dùng ánh mắt chờ mong nhìn về phía Diệp Húc.
Diệp Húc nói: “Đồ ngốc, Bạch Nguyệt Sơ, các ngươi đến đây đứng ở trước mặt ta.”
“A? Để làm gì vậy?”
Hai người Bạch Nguyệt Sơ cùng Đồ Sơn Tô Tô, trên mặt đều hiện lên vẻ nghi hoặc.
Bất quá, bọn họ vẫn nghe theo đi tới trước mặt Diệp Húc.
Diệp Húc nhẹ giọng nói: “Nhìn vào đôi mắt ta.”
“Thần ma dẫn!”
“Xôn xao!”
Tức khắc, hai tròng mắt của Diệp Húc biến thành màu đỏ.
Mà Bạch Nguyệt Sơ cùng Đồ Sơn Tô Tô, giống như nháy mắt bị giam giữ ở bên trong đôi mắt màu đỏ này, sắc mặt hơi cứng lại.
Kẹo que trong miệng Bạch Nguyệt Sơ trực tiếp rớt trên mặt đất.
Đám người đứng ở bên cạnh lão minh chủ cùng minh chủ thấy vậy, trong lòng căng thẳng, làm bộ muốn tiến lên ngăn lại.
Bất quá, Đồ Sơn Nhã Nhã lại nghiêm túc nói: “Không được quấy rầy bọn họ.”
Diệp Húc có được Sharingan sau khi cường hóa Thiên Nhãn, có thể thi triển ảo thuật cực mạnh.
Nhưng ảo thuật trước sau chỉ là ảo thuật, chỉ là ảo giác mà thôi.
Mà Tâm Ma Dẫn sau khi cường hóa thành Thần Ma Dẫn, vậy thì lại hoàn toàn khác biệt.
Nó có thể cho người, yêu, thần, thấy rõ nội tâm cùng ký ức được cất giữ ở nơi sâu nhất của chính mình, đây hoàn toàn là thế giới chân thật.
Lúc này, ở trong đầu Bạch Nguyệt Sơ cùng Đồ Sơn Tô Tô, bọn họ hóa thân thành Đông Phương Nguyệt Sơ cùng Đồ Sơn Hồng Hồng, trải qua những chuyện mà bọn họ đã từng trải qua.
Bọn họ sống cùng nhau, cùng nhau trưởng thành, cùng nhau chiến đấu……
Vui vẻ, thương tâm, chua xót, bất đắc dĩ, gian khổ vân vân, đủ loại cảm xúc ở cùng nhau giằng xé lẫn nhau.
“Tách tách!”
Rốt cuộc, một giọt nước mắt trong suốt từ trong mắt Bạch Nguyệt Sơ cùng Đồ Sơn Tô Tô lăn xuống.
Ngay sau đó, trong cơ thể hai người phát ra quang mang lóa mắt.
Mà ở bên trong quang mang, thân hình hai người dần dần biến to, biến cao.
Cuối cùng, biến thành dáng vẻ của Đông Phương Nguyệt Sơ cùng Đồ Sơn Hồng Hồng.
“Cái gì? Hai người…… Biến trở về sao? Sao có thể!” Lão minh chủ kinh ngạc kêu lên.
Trên mặt Đồ Sơn Nhã Nhã cùng Đồ Sơn Dung Dung không che dấu được sự kinh ngạc.
Đông Phương Nguyệt Sơ cùng Đồ Sơn Hồng Hồng giống như chung quanh không có một bóng người, cứ như vậy lẳng lặng nhìn đối phương.
Sau đó, gắt gao ôm lấy nhau.
Hồi lâu, mới chậm rãi buông ra.
Đông Phương Nguyệt Sơ nhẹ giọng nói: “Hồng Hồng tỷ, đã lâu không gặp.”
“Đúng vậy, đã lâu không gặp.” Đồ Sơn Hồng Hồng gật đầu nói.
Nửa ngày, Đồ Sơn Hồng Hồng dường như mới chú ý tới chung quanh còn có những người khác, nói: “Nhã Nhã, Dung Dung, các ngươi đều đã lớn rồi.”
“Tỷ tỷ!” Đồ Sơn Nhã Nhã kích động nói.
“Tỷ tỷ, chúng ta rất nhớ ngươi.” Đồ Sơn Dung Dung nói.
Đồ Sơn Hồng Hồng cười nói: “Các ngươi mấy năm nay tiếp quản Đồ Sơn thật tốt, mặt khác, nhân loại cũng rốt cuộc cùng hồ yêu chúng ta chung sống hoà bình…… Ta rất vui.”
“Không! Năng lực của chúng ta còn rất hạn chế, về sau Đồ Sơn vẫn nên để tỷ tỷ quản lý.” Đồ Sơn Nhã Nhã nói.
Đồ Sơn Hồng Hồng cười lắc đầu nói: “Chuyện này chỉ sợ không được…… Hiện giờ, Tô Tô cùng Bạch Nguyệt Sơ đều đã có ý nghĩ của chính mình, thậm chí là linh hồn, chúng ta cũng không thể luôn chiếm cứ thân thể bọn họ. Như vậy đối với bọn họ cũng không công bằng. Cho nên, bốn người chúng ta thương lượng một chút. Ta cùng Đông Phương Nguyệt Sơ, mỗi người mỗi ngày có thể có được 6 giờ quyền sử dụng thân thể. Tô Tô cùng Bạch Nguyệt Sơ, mỗi ngày cũng có 6 giờ quyền sử dụng thân thể. Cho nên, chúng ta cũng không có thời gian đi quản lý Đồ Sơn. Vẫn phải vất vả Nhã Nhã cùng Dung Dung rồi.”
Đồ Sơn Dung Dung không khỏi nghi hoặc nói: “Các ngươi mỗi người 6 giờ, cộng lên chỉ có 12 tiếng đồng hồ, còn 12 tiếng đồng hồ đâu?”
“Đương nhiên là ngủ a, giấc ngủ cũng rất quan trọng.” Đồ Sơn Hồng Hồng cười nói.
Mỗi ngày yêu cầu ngủ 12 tiếng đồng hồ?
Diệp Húc há miệng thở dốc, lại cũng không nói gì.
Ta không biết, cũng không dám hỏi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận