Nhóm Chat Bao Lì Xì Chư Thiên

Chương 477: Ngụy trang, cuồng nộ!

Ánh đèn vàng chói lọi khiến cả không gian trở nên vô cùng đẹp mắt.
Từ xa nhìn lại, như một ánh mặt trời chói lọi giữa không gian.
Óng ánh, chói mắt.
Mọi người... Không nhịn được mà nhìn bốn phía xung quanh, trên mặt tràn ngập những tia khó hiểu.
Một lúc lâu sau, trời đất mới chậm rãi khôi phục lại như bình thường, ánh sáng vàng kia mới từ từ tiêu tan.
Lý Tuyền và Từ Khuyết liếc mắt nhau một cái, sải bước tiến nhanh về phía trước.
Khi bọn hắn tiến đến phía sau Diệp Húc.
Những cái hố xuất hiện ở trước mặt chỉ nhìn đến một cái, càng làm cho người ta sợ hãi thêm.
Ngay cả máu tươi, các đoạn tay chân bị gãy gì đó đã biến mất.
Bởi vì, những thứ đó đã bị nổ thành tro tàn, hoàn toàn biến mất.
Lý Tuyền nuốt một ngụm nước miếng xuống, nói: “Diệp… Diệp Húc, này... Đã xảy ra chuyện gì?”
Diệp Húc vỗ bụi trên người, nói: “À, ta vừa mới phát hiện có mấy người ở cảnh giới, cho nên, lại sử dụng năng lượng thể tự bạo một lần nữa.”
Lại sử dụng năng lượng thể tự bạo lần nữa?
Trong vòng một ngày, liên tục sử dụng năng lượng thể tự bạo bốn lần?
Hơn nữa, lần này tràn đầy uy lực, thậm chí còn đáng sợ hơn so với ba lần trước.
Nếu dùng chiêu đó giết 1000 địch, có lẽ giết được 800 người?
Vì sao nhìn qua Diệp Húc lại có thể nhẹ nhàng như vậy?
Không bị một chút thương tổn nào?
Chuyện gì đang diễn ra thế này?
Lý Tuyền không khỏi đặt ánh mắt dừng ở trên người Từ Khuyết, như nghĩ rằng có thể tìm ra đáp án từ trên người hắn.
Nhưng, Từ Khuyết căn bản không có ý muốn trả lời, chỉ lẳng lặng đứng ở bên cạnh.
Bởi vì, hắn đã kinh ngạc nói không ra lời.
Diệp Húc nói: “Kẻ địch đã được giải quyết, chúng ta tiếp tục đi về phía trước, đi thôi.”
“Hả? Ừ…” Lý Tuyền sửng sốt một chút, sau đó lên tiếng.
Lúc này, Từ Khuyết mới phục hồi tinh thần lại, nói: “Từ từ... Khoan đã, ta phát hiện ở trong cảnh giới này có quá nhiều người. Chúng ta vẫn nên ngụy trang một chút sẽ tốt hơn.
Với mục tiêu sau cùng của chúng ta tiến vào núi Tam Giới không phải để chiến đấu, mà là tìm kiếm bí cảnh và cơ duyên.”
Lý Tuyền không ngừng gật đầu, nói: “Không sai, không sai!”
Xem ra với hắn, chỉ cần có thể giảm bớt nguy hiểm, để có thể tiếp tục duy trì.
Từ Khuyết nói: “Các ngươi cứ tưởng tượng ra dung mạo mình muốn trong đầu, ta sẽ dùng năng lượng thay đổi dung mạo các ngươi.”
Diệp Húc và Lý Tuyền gật đầu.
“Oa!”
Ngay sau đó, Diệp Húc, Từ Khuyết và Lý Tuyền biến thành lão nhị, lão tam và lão tứ Tần gia.
Lý Tuyền nhìn làn da đỏ ửng của hắn, rồi sau đó, vội lấy ra di động mở ra cameras trước.
“Thay đổi, thật sự thay đổi rồi!
Ta thật sự có một ngày có thể thon thả như vậy sao!
Bang chủ, ngươi thật cường tráng !” Lý Tuyền tán thưởng nói.
Từ Khuyết ngẩng đầu lên, nói: “Thủ đoạn nhỏ mà thôi.”
Lý Tuyền chà xát tay, cười hắc hắc, nói: “Cái này... Bang chủ, không biết có thể giúp ta có phép bất khả chiến bại không?”
Nếu ta có được phép thuật này, về sau sẽ không cần phải đau khổ khi không tìm được mỹ nữ?
Lý Tuyền tựa hồ đã nghĩ đến cảnh mỹ nữ nhào vào trong ngực hắn.
Từ Khuyết nói: “Đây chính là bí pháp của Tạc Thiên Bang ta, chờ sau này ngươi lập đủ công lao, ta sẽ truyền lại cho ngươi.”
“Bang chủ yên tâm, ta nhất định sẽ hết lòng tận tụyvì Tạc Thiên Bang, đến chết mới thôi!” Lý Tuyền lập tức nói.
Diệp Húc lắc đầu, cảm thấy bất đắc dĩ.
...
Bên ngoài núi Tam Giới.
Những người ở địa giới không ngừng to nhỏ, thì thầm.
“Trần Sơn vương, mong ngài nén bi thương.”
“Thật là trời cao đố kỵ anh tài.”
“Ta tin tưởng lão nhị chắc chắn sẽ vì bọn họ báo thù!”
“Không sai!”
“Lão tam cùng lão tứ sẽ phù hộ lão nhị đạt được nhiều cơ hội tốt, do đó ngươi sẽ trở thành người giàu nhất trong ba người!”
“Được!”

Từng lời khuyên giải an ủi, cuối cùng cũng làm cho Tần Sơn Vương hạ xuống tức giận một chút.
Tần Sơn Vương gật đầu, vừa chuẩn bị mở miệng nói chuyện, trong cổ họng lại giống như mắc một khúc xương cá, vô cùng khó chịu.
Hơi thở lạnh như băng, như thủy triều, gào thét vào bốn phương tám hướng.
Không gian như hóa thành hầm băng.
Lạnh!
Rét lạnh đến thấu xương.
Một số người yếu hơn từ từ lùi lại, thậm chí, thiếu chút nữa đã không cẩn thận té ngã trên mặt đất.
“Tần... Tần Sơn Vương... Ngươi làm sao vậy?”
Tần Sơn Vương không đáp lại, hai tròng mắt chỉ còn lại màu đỏ tươi.
Bộ dáng kia... Giống như muốn ăn thịt người, làm người ta nhìn thôi đã thấy sợ.
Hồi lâu, Tần Sơn Vương mới phát ra một tiếng gầm như mãnh thú.
“Lão nhị nhà ta... Đã chết!”
Lời này vừa nói ra, tất cả mọi người xung quanh ở cảnh giới lông tơ đều dựng hết lên, không ngừng lùi về phía sau.
Mọi người đều nói, Tần Sơn Vương có bốn con kỳ lân, tương lai có thể giúp Tần trở thành gia vương triều Tần gia.
Mà Tần Sơn Vương vẫn luôn kiêu ngạo vì bốn người con, vì bọn họ mà lựa chọn sử dụng con đường trưởng thành hoàn mỹ nhất.
Nhưng, hiện tại là tình huống như thế nào?
Trong thời gian ngắn như vậy, ba người con của hắn lần lượt chết!
Trong lòng của Tần Sơn Vương đầy lửa giận, có thể hiểu.
Tất cả mọi người đều không dám nói lời nào, để tránh kích thích hắn.
Đúng như mọi người suy nghĩ, lúc này Tần Sơn Vương tựa như một núi lửa chỉ chờ để phun trào.
Trong đầu hắn đang xoay chuyển vạn ý nghĩ, thầm nghĩ: Lúc trước lão nhị nói muốn dẫn người tiến vào khu Chiến Tướng, sau đó, thu lấy tất cả bí cảnh toàn bộ khu Chiến Tướng.
Dựa theo suy tính... Thời gian này hẳn đã tiến vào khu chiến Tướng.
Tính theo thực lực của hắn, mặc dù ở khu Chiến Thần cũng khó có người địch lại.
Vì sao lại chết ở khu Chiến Tướng?
Tiếp theo, Tần Sơn Vương đột nhiên nghiêng người, lại lần nữa dùng đôi con ngươi lạnh băng, nhìn lại về phía người đàn ông mặc áo vàng.
Đáp án chỉ có một!
Khu Chiến Tướng chỉ có một người, có khả năng khiến lão nhị không có bất kì phòng bị gì.
Đó chính là Cơ Nguyệt.
Cơ Nguyệt là công chúa được Cơ gia coi trọng, nên không cần nhắc đến những bí mật.
Hoàn toàn có khả năng trong nháy mắt chém giết Chiến Tướng và có năng lực chiến thần.
Xa xa, người đàn ông áo bạc đầu đội mũ vàng, đồng thời xoay người.
Người đàn ông áo bạc lạnh lùng nói: “Tần Sơn Vương, vì sao ngươi lại sai người sát hại chúng ta? Ngươi muốn giết chúng ta?”
Tần Sơn Vương nói: “Lần này, Cơ Nguyệt tiến vào núi Tam Giới với mục đích gì?”
“Sao? Mục đích của công chúa Cơ gia ta tiến vào đây, chẳng lẽ còn phải báo cáo với ngươi hay sao?” Nam nhân áo bạc quát lớn nói.
“Có phải trên người Cơ Nguyệt còn mang phân thân của Cơ Vương sao?” Tần Sơn Vương lại lần nữa hỏi.
“Tần Sơn Vương, chẳng lẽ gần đây Tần gia hùng mạnh như vậy, ngươi cảm thấy có thể chống lại với Cơ gia ta sao?” Người đàn ông áo bạc cả giận nói.
Dứt lời, người đàn ông áo bạc phát ra một cỗ khí thế ngập trời, giống như một ngọn núi khổng lồ, nghiền nát Tần Sơn Vương.
Tần Sơn Vương không sợ chút nào, cũng phát ra một cỗ khí thế đáng sợ.
“Ầm!”
Trong không trung, hai cỗ khí thế gặp nhau, giống như hai quả đạn pháo đáng sợ, phát ra một trận nổ vang lớn.
Làn sóng năng lượng dữ dội, khuếch tán hướng xung quanh, tạo ra một cơn lốc mạnh mẽ, thổi mạnh làm cho cây cối xào xạc, đá bay tứ tung trong không trung.
Thậm chí, cả vùng đất không ngừng rung chuyển, không ngừng nứt nẻ, giống như bất cứ lúc nào cũng có thể sụp đổ.
Vương giả giận dữ, thiên tai buông xuống.
Khủng bố vô biên!
Những người xung quanh cảnh giới, vội vàng lùi về phía sau, để tránh phải tai họa.
Người đàn ông đội vương niệm trầm giọng nói: “Tần Sơn Vương, ngươi làm loạn đủ chưa ?”
“Chà!”
Chỉ thấy…
Người đàn ông đội vương niệm tùy tay vung lên, phát ra một cỗ lực lượng hung bạo, nháy mắt đã đánh tan khí thế ngưng tự hai bên.
Bạn cần đăng nhập để bình luận