Nhóm Chat Bao Lì Xì Chư Thiên

Chương 382: Diệp Húc ra tay, nhiệm vụ!

“Xôn xao!"
Ngay khi lời này rơi xuống, tất cả các võ sĩ đều đứng dậy và bước nhanh về phía võ đài.
Trên thực tế, trong lòng bọn họ cũng tràn ngập phẫn nộ như tên tướng sĩ cầm súng kia.
Dám một mình thách thức tất cả các võ sĩ, đây là sự khinh thường đối với bọn họ.
Toàn bộ võ sĩ âm thầm thề rằng phải đánh Diệp Vấn thành bánh nhân thịt.
Tất cả võ sĩ khom lưng cúi chào, sau đó hét lớn một tiếng rồi đồng loạt lao về phía Diệp Vấn.
Đối với chuyện này...
Diệp Vấn chỉ liên tục lắc mình tránh né, đồng thời nhanh chóng vung quyền, giơ chân.
Như mưa rền gió dữ, vô cùng tấn mãnh.
“Ầm!"
“Ầm!"
Tại hiện trường chỉ nghe được những tiếng vang vô cùng dồn dập.
Tiếp theo, hết võ sĩ này đến võ sĩ khác bị bẻ gãy xương, nôn ra máu và bị bay ngược ra ngoài như bao cát.
Gần như mỗi một giây đều có vài tên võ sĩ ngã xuống.
Tốc độ của Diệp Vấn cực nhanh, làm cho người ta hoa cả mắt, trố mắt líu lưỡi.
Chưa đến một phút thì một trăm tên võ sĩ đã không thể đứng dậy, tất cả đều nằm la liệt trên mặt đất, không thể cử động được nữa.
Yên tĩnh.
Toàn bộ hiện trường rơi vào khoảng lặng ngắn ngủi.
Mọi người há hốc miệng, trên mặt tràn đầy sự hoảng sợ.
Phải biết rằng, những người ở hiện trường đều không phải là thư sinh tay trói gà không chặt.
Bọn họ đều là võ sĩ trải qua sự huấn luyện chuyên nghiệp.
Một chọi năm đã có thể gọi là cao thủ.
Một chọi mười có thể gọi là cao thủ siêu cấp.
Nhưng tình huống hiện tại là như thế nào?
Một chọi một trăm!
Hơn nữa còn là chọi một trăm trong thời gian ngắn như vậy!
Đây tính là gì?
Không phải con người!
Võ thần!
Điều này quả thực là vượt qua sức tưởng tượng của mọi người.
Mãi hồi lâu, tên tướng sĩ cầm súng bên kia mới lấy lại tinh thần, lớn tiếng rít gào: “Khốn kiếp!"
Đồng thời, hắn lại giơ họng súng tối om về phía Diệp Vấn lần nữa rồi bóp cò.
Tấn công một trăm võ sĩ, đây là việc mà hắn tuyệt đối không cho phép xảy ra, đây là sự vũ nhục đối với quốc gia hắn.
Diệp Vấn…… Hắn cần phải chết!
“Xôn xao!"
Tuy nhiên, đúng lúc này, trên võ đài đột nhiên xuất hiện một bóng người.
Chính là Diệp Húc.
Chỉ thấy...
Diệp Húc chậm rãi giơ hai ngón tay, hết sức dễ dàng bắt lấy viên đạn đang bay tới.
Loại cảm giác này…… Quả thực giống như là đang kẹp một viên kẹo.
Tiếp theo, Diệp Húc vung tay lên.
“Xuy!"
Viên đạn lập tức bay ngược trở lại, nháy mắt bay xuyên qua giữa mày của tên tướng sĩ kia, máu bắn tung tóe như hoa nở.
“Cái gì?” Đám quan quân hoảng sợ kêu to.
Tay không đỡ đạn?
Đây căn bản là thứ mà hắn có nằm mơ cũng không tưởng tượng được.
Nhưng Diệp Húc cũng không cho hắn thời gian để suy nghĩ thêm nữa.
Chỉ thấy...
Diệp Húc giơ tay chỉ lên không trung, phụt ra vô số tia sáng màu vàng kim chói lọi.
Những tia sáng này giống như có mắt, chúng nó đâm xuyên qua giữa mày tất cả binh lính và quan quân Nhật trong thành phố.
Máu tươi bắn tung tóe như hoa nở rộ không ngừng.
Tiếp theo, những tia sáng này tản ra khắp nơi, lính Nhật đang tuần tra trên đường, lính Nhật đứng gác, lính Nhật ức hiếp bá tánh….
Tất cả binh lính và quan quân Nhật đều ngã xuống đất như sóng lúa bị gió thổi qua, máu chảy giàn giụa, mất hết sinh cơ.
Thấy vậy...
Những người dân thường sửng sốt trong giây lát, sau đó mọi người hoảng sợ hét lên hoặc bỏ chạy.
Mặc dù bọn họ vô cùng thống hận người Nhật.
Nhưng không ai biết chuyện gì đã xảy ra, không biết liệu có xuất hiện nguy hiểm gì hay không?
...
Trên quảng trường.
Diệp Vấn ôm quyền, vô cùng kích động nói: “Cám ơn đại nhân Chúa Cứu Thế."
Diệp Húc cười nói: “Chuyện nhỏ thôi mà."
Lúc này, có một giọng nói thanh thúy vang lên trong nhóm chat Bao lì xì Chư Thiên.
“Đinh! Kích phát hệ thống gấp bội, khen thưởng điểm tích lũy X3."
“Đinh! Chúc mừng Chúa Cứu Thế hoàn thành nhiệm vụ che giấu, đạt được 1,5 vạn điểm tích lũy."
Ngay sau đó, trong đầu Diệp Húc lại vang lên một giọng nói.
“Đinh! Kích phát hệ thống gấp bội, đạt được 3 vạn điểm tích lũy."
Diệp Húc nghe vậy, khóe miệng cong lên, cười nói: “Xem ra…… Ta cũng là người được lợi trong chuyện này. Được rồi, ta đi đây."
“Đại nhân Chúa Cứu Thế, hẹn gặp lại." Diệp Vấn vội nói.
“Xôn xao!"
Không gian xung quanh hơi rung động.
Sau đó, Diệp Húc lập tức biến mất.
Những người dân bình thường đứng ở nơi xa thấy vậy, lúc này mới phản ứng lại.
Có người thấp giọng hỏi: “Diệp sư phó, mới vừa rồi… Đó là…"
“Đó là đại nhân Chúa Cứu Thế." Diệp Vấn đáp.
“Ở đây có nhiều người Nhật chết như vậy, khẳng định lát nữa sẽ có phiền toái lớn, chúng ta chạy nhanh đi." Có người lên tiếng.
“Đúng vậy, đi mau."
“Đúng vậy."
Mọi người vừa nói vừa nhanh chóng chạy qua bên ngoài.
Có điều khi bọn họ bước ra khỏi quảng trường thì mới phát hiện, không chỉ người Nhật trong quảng trường đều chết, mà người Nhật trên đường phố, trong cửa hàng, doanh trại….. tất cả đều đã chết!
Cả thành phố không còn một người Nhật còn sống.
Mọi người…… Ai nấy đều ngây ngẩn.
...
Nhóm chat Bao lì xì Chư Thiên.
Quách Tương: Vừa rồi xem Diệp Vấn chiến đấu thật là quá hả giận. Ta muốn đánh một trăm người, bốp bốp bốp.
Hồng Thất Công: Đám người Nhật đó cần được dạy một bài học.
Tần Thủy Hoàng: Chỉ một bài học thôi thì chưa đủ đâu.
Nagato: Cần phải cho bọn họ cảm nhận được sự thống khổ hơn nữa.
Ellen: Quá hả giận!
Diệp Vấn: Thật ra thì ta phải cảm ơn đại nhân Chúa Cứu Thế.
Diệp Vấn: Nếu không có đại nhân Chúa Cứu Thế thì rất có thể vừa rồi ta đã chết.
Diệp Vấn: Hơn nữa đại nhân Chúa Cứu Thế còn giải quyết toàn bộ người Nhật trong thành phố.
Quách Tương: Oa! Đại ca Chúa Cứu Thế, ngươi thật sự quá tuyệt vời. Đáng yêu.jpg.
Esdeath: Đại nhân Chúa Cứu Thế, a!
Chúa Cứu Thế: Chỉ là chuyện nhỏ không tốn sức gì mà thôi, ngươi đừng để ý.
Hòa Thân: Nhìn cái này…… Ta không khỏi nhớ tới việc trước đó thế giới chúng ta xuất hiện nguy cơ và được đại nhân Chúa Cứu Thế giơ tay giải quyết.
Hòa Thân: Đại nhân Chúa Cứu Thế có được quyền năng tối cao, đối với ngài mà nói thì đó chỉ là việc giơ tay nhấc chân.
Hòa Thân: Nhưng đối với chúng ta thì đó lại là đại ân cứu mạng, thậm chí là đại ân cứu thế!
Hòa Thân: Xin đại nhân Chúa Cứu Thế hãy tiếp thu một lạy chân thành nhất của ta.
Lý Phi: Ngươi nói không sai!
Naruto: Sư phụ Chúa Cứu Thế đương nhiên là người tuyệt vời nhất!
Lúc này, nhóm chat Bao lì xì Chư Thiên lại vang lên một giọng nói thanh thúy.
“Đinh! Nhóm 5 người chém giết tiểu phân đội Ác Ma. Thế giới To be hero xuất hiện Tiểu phân đội Ác Ma nhóm 5 người, bọn họ muốn khống chế mọi người và bao phủ toàn bộ thế giới trong bóng tối. Nhiệm vụ này giới hạn 5 thành viên, khen thưởng tổng cộng 5 vạn điểm tích lũy."
Sau khi tin nhắn này xuất hiện, toàn bộ nhóm sôi trào trong nháy mắt.
Naruto: Hì hì, không ngờ nhiệm vụ lại xuất hiện sớm như vậy, khẳng định là sư phụ Chúa Cứu Thế chuẩn bị cho ta để trở thành vua điểm tích lũy.
Shanks: Đại nhân Chúa Cứu Thế, hãy nể mặt ta mà cho ta tham gia nhiệm vụ đi.
Esdeath: Đại nhân Chúa Cứu Thế! Xin hãy cho ta được tham gia nhiệm vụ với ngươi.
All Might: Mỗi người đều có ý tưởng của riêng mình, bao phủ toàn bộ thế giới trong bóng tối là việc không cho phép được!
Râu Trắng: A ha ha ha! Đã lâu rồi ta không đi làm nhiệm vụ.
Ngụy Vô Tiện: @ Lam Vong Cơ, chúng ta cũng báo danh đi.
Lam Vong Cơ: Được.
Phùng Bảo Bảo: À ha, có nhiệm vụ.
Na Tra: Dù sao ta cũng không có việc gì, báo danh một chút vậy.
(Trong lòng Na Tra: Oa! Lại có nhiệm vụ, lần này ta nhất định phải tham gia, nhất định phải được tham gia!)
Bạn cần đăng nhập để bình luận