Nhóm Chat Bao Lì Xì Chư Thiên

Chương 379: Giải trừ nguy cơ, hoàn thành nhiệm vụ!

Đồng thời, theo thời gian trôi qua, hố đen đang không ngừng mở rộng.
Gió lớn gầm thét, bụi bay đầy trời.
Từ xa nhìn lại, hố đen to lớn, giống như miệng của ác ma, muốn thôn phệ tất cả mọi người... Thậm chí là toàn bộ thế giới.
Cực kỳ hủng bố!
Trong lòng tất cả mọi người mơ hồ sinh ra một loại dự cảm xấu, cùng nhau bàn tán.
"Trên trời là cái gì vậy?"
"Cảm giác... Thật là dọa người."
"Thật nhanh, tốc độ nó lớn lên thật nhanh."
"Chẳng lẽ là một loại thiên văn dị tượng nào đó?"
"Nhanh chụp ảnh."
...
Ngược lại với người bình thường nghi ngờ, nhà chức trách của các quốc gia thì sợ hãi, vô cùng bối rối.
"Hố đen, vì sao trên trời lại xuất hiện hố đen khổng lồ như vậy?"
"Không chỉ như thế, nó còn đang nhanh chóng mở rộng."
"Nếu theo tốc độ này, chỉ sợ không bao lâu nữa có thể tạo thành ảnh hưởng cực lớn đối với Địa Cầu... Thậm chí là thôn phệ tất cả!"
"Không thể để cho nó tiếp tục lớn lên được nữa!"
"Ngăn cản nó!"
...
Sau đó, từng mệnh lệnh nhanh chóng truyền xuống.
Lít nha lít nhít đạn pháo, giống như mưa rơi, nhanh chóng bắn về phía hố đen.
Nhưng, những đạn pháo này giống như đá chìm đáy biển, sau khi bay vào hố đen thì không sinh ra một chút động tĩnh gì.
Ngược lại, tốc độ mở rộng của hố đen còn giống như càng nhanh hơn mấy phần.
Gió lớn càn quét toàn bộ thế giới.
Cây cối, biển quảng cáo... Không ngừng lay động, bị ảnh hưởng.
Rác rưởi, lá rụng... Tùy ý bay loạn tứ tung.
Toàn bộ thế giới mơ hồ bao phủ trong một mảnh bụi bặm.
Tai họa có thể rơi xuống bất cứ lúc nào!
...
Hai tên Tân Nhân Loại đứng ở trên đỉnh núi, nhe răng cười nói: "Khặc khặc, mở rộng đi, tiếp tục to nữa đi!"
"Từ hôm nay trở đi, chúng ta sẽ thành Thần Sáng Thế!"
"Không sai biệt lắm, chúng ta đi thôi."
"Được."
Hai người vừa nói chuyện vừa khởi động cỗ máy thời gian, nhanh chóng tiến về phía vũ trụ xa xôi.
...
Một chỗ khác, trên phi thuyền, cảnh sát nhìn lên trời cao, trên mặt tràn ngập vẻ sợ hãi.
"Hố đen, hố đen to lớn đang nhanh chóng lớn lên... Xong rồi, thế giới này xong rồi." Cảnh sát tuyệt vọng nói.
Jaian hỏi: "Cái đó... Rất đáng sợ hả?"
"Nó sẽ thôn phệ tất cả, phá hủy Địa Cầu!" Cảnh sát vội nói.
"Cái gì?" Suneo lập tức trợn to tròng mắt, thân thể không ngừng run rẩy.
"Vậy... Vậy chúng ta nên làm gì?" Shizuka nói cà lăm.
"Ta còn chưa muốn chết, ô ô." Jaian kêu khóc.
Nobita an ủi: "Shizuka, yên tâm, đám người đại nhân Chúa Cứu Thế sẽ trợ giúp chúng ta."
"Không sai, chúng ta có đại nhân Chúa Cứu Thế." Doraemon cũng nói theo.
Lúc này, Diệp Húc ngẩng đầu, tùy ý liếc mắt nhìn hố đen không ngừng mở rộng.
Thản nhiên nói: "Ban đầu, ta còn muốn dạo chơi ở thế giới này một chút. Hiện tại xem ra... phải kết thúc sớm rồi."
Dứt lời, Diệp Húc giơ tay lên nắm chặt.
Vốn dĩ, hai tên Tân Nhân Loại đã cưỡi cỗ máy thời gian tiến về không gian thời không, đột nhiên bị một lực lượng vô hình, từ trong đường hầm không gian xách ra như hai con gà con.
Bọn hắn nhìn phía phi thuyền và đám người Diệp Húc từ xa, sợ hãi kêu to: "Làm sao có thể! Chúng ta đã vào trong đường hầm thời không rồi mà. Sao các ngươi có thể bắt chúng ta tới."
"Chuyện này không khoa học!"
"Các ngươi mau thả ta ra, nếu không thì các ngươi chờ Địa Cầu bị hố đen triệt để thôn phệ đi."
"Không sai! Tranh thủ thời gian thả chúng ta ra."
Diệp Húc lắc đầu, nói: "Hố đen?"
Chỉ thấy...
Diệp Húc đưa tay chỉ lên trời, bắn ra vạn đạo ánh sáng màu vàng chói mắt.
Những ánh sáng màu vàng này nhanh chóng hội tụ, hình thành một bàn tay to lớn màu vàng óng, bay ngang qua bầu trời, mạnh mẽ đâm vào trong hố đen.
"Đùng!"
Lập tức, hố đen bắt đầu rung động dữ dội.
Tiếp theo dần nhỏ lại, cho đến khi hoàn toàn biến mất.
Một chỉ san bằng hố đen!
Nguy hiểm của Địa Cầu, nháy mắt đã được giải quyết.
"Cuối cùng là cái gì?" Một Tân Nhân Loại sợ hãi kêu to.
Diệp Húc thản nhiên nói: "Lực lượng."
Dứt lời, bàn tay của hắn nhẹ nhàng nắm lại.
Hai tên Tân Nhân Loại lơ lửng trên bầu trời, giống như bong bóng bay, ầm vang vỡ vụn hóa thành một màn sương mù đỏ tươi như máu.
Đến tận đây, năm tên Tân Nhân Loại đều bị giết.
Ngay lúc đó, trong nhóm chat bao lì xì Chư Thiên vang lên một âm thanh thanh thúy.
"Đinh! Hoàn thành nhiệm vụ, chém giết 5 tên Tân Nhân Loại đến từ tương lai."
"Đinh! Phát động hệ thống gấp bội, ban thưởng X3 điểm tích lũy."
"Đinh! Chúc mừng Chúa Cứu Thế thu hoạch được 13.5 vạn điểm tích lũy."
"Đinh! Chúc mừng Sasuke thu hoạch được 9 vạn điểm tích lũy."
"Đinh! Chúc mừng Pain thu hoạch được 9 vạn điểm tích lũy."
"Đinh! Chúc mừng Optimus Prime thu hoạch được 9 vạn điểm tích lũy."
"Đinh! Chúc mừng Nobita thu hoạch được 4.5 vạn điểm tích lũy."
Hồng Thất Công: Nhiều điểm tích lũy như vậy... Thật sự làm cho ta rất ao ước.
Hồng Thất Công: Hơn nữa, Tiểu Đương Gia vừa mới làm thịt rắn nướng, hương vị thật quá tuyệt.
Naruto: Lần sau, ta sẽ còn thu hoạch được nhiều điểm tích lũy hơn nữa, bởi vì ta là vua điểm tích lũy!
Naruto: Còn có... Sasuke vừa mới sử dụng Sharingan thật quá tuyệt!
Iron Man: Tia laser của Optimus Prime, uy lực cũng không tệ.
Cát Tiểu Luân: Hố đen đó kém chút nữa đã phá hủy thế giới? Quả nhiên, thế giới nào cũng rất nguy hiểm.
Conan: Ha ha.
Phùng Bảo Nhi: A, bàn tay vàng xuất hiện.
Esdeath: Mỗi lần nhìn thấy bàn tay vàng của đại nhân Chúa Cứu Thế là cơ thể của ta lại bắt đầu run rẩy.
Esdeath: Đại nhân Chúa Cứu Thế!
...
Đám người Diệp Húc nhìn thấy tin nhắn trong nhóm thì trên mặt cùng hiện ra một nụ cười.
Trong đó, Diệp Húc rõ ràng nhất.
Bởi vì, trong đầu của hắn lại vang lên một âm thanh.
"Đinh! Phát động hệ thống gấp bội, thu hoạch được 27 vạn điểm tích lũy."
Lúc này, bọn người cảnh sát và Doraemon cũng từ trong lúc khiếp sợ lấy lại tinh thần.
Bọn hắn nhao nhao gắn Chong Chóng Tre lên trên đầu, nhanh chóng bay về phía đám người Diệp Húc.
Cảnh sát là người đầu tiên lên tiếng: "Cảm ơn các ngươi đã cứu vớt thế giới."
Doraemon thì rất kích động nói: "Đại nhân Chúa Cứu Thế, ngươi thật quá lợi hại! Còn có mọi người, các ngươi cũng đều rất mạnh mẽ!"
Diệp Húc khoát tay nói: "Đây chỉ là chuyện nhỏ mà thôi, đồng thời cũng là nhiệm vụ của chúng ta."
Optimus Prime nhìn chằm chằm Chong Chóng Tre, nói: "Đây chính là Chong Chóng Tre à? Có thể tặng cho ta một cây không?"
Hắn thích nghiên cứu.
Mà một đồ chơi nhỏ chỉ lớn cỡ lòng bàn tay có thể giúp người trưởng thành, tự do bay lượn trên bầu trời, không thể nghi ngờ làm hắn cảm thấy vô cùng hứng thú.
Doraemon luôn miệng nói: "Đương nhiên có thể. Đúng rồi, đại nhân Chúa Cứu Thế... Các ngươi cần không? Ta còn có rất nhiều."
Sau đó, hắn trực tiếp móc ra từ trong túi một nắm lớn Chong Chóng Tre.
Đám người Diệp Húc nhao nhao vui vẻ nhận lấy.
Thưởng thức trong chốc lát, Diệp Húc mới nói: "Hiện tại nhiệm vụ đã kết thúc, nguy cơ cũng giải quyết. Vậy chúng ta đi trước đây."
Nobita nói: "Đại nhân Chúa Cứu Thế, Sasuke, Optimus Prime, Pain, hẹn gặp lại mọi người."
"Hẹn gặp lại." Diệp Húc gật đầu nói.
Trong chớp mắt, không gian xung quanh hơi rung động, đám người Diệp Húc đã biến mất không thấy gì nữa.
Cảnh sát, Jaian, Shizuka và Suneo vội vã hướng nhìn xung quanh.
Nhưng sao có thể nhìn thấy bóng dáng của bọn hắn được nữa?
Nobita sờ lên mũi, cười nói: "Đừng tìm nữa, bọn hắn đã đi rồi."
Shizuka hỏi nhỏ: "Nobita, bọn hắn đến cùng là ai vậy?"
Vừa dứt lời, tất cả mọi người đều tập trung lực chú ý qua bên này.
Hiển nhiên, bọn hắn cũng đều vô cùng quan tâm chuyện này.
Nobita ngẩng lên đầu, nói: "Bọn hắn đến từ thế giới khác..."
Bạn cần đăng nhập để bình luận