Nhóm Chat Bao Lì Xì Chư Thiên

Chương 463: Tiêu diệt, thi đấu!

Nhóm chat bao lì xì Chư Thiên.
Quách Tương: Chuyện gì vừa xảy ra vậy?
Quách Tương: Ngôi nhà loạn thành như vậy, thế nhưng lập tức... Đã trở nên ngăn nắp rồi sao?
Esdeath: Không hổ là bàn tay của đại nhân Chúa Cứu Thế... A! Cơ thể ta không thể nhịn được lại run lên lần nữa.
Trần Bắc Huyền: Năng lực này… Giỏi quá.
Naruto: Sư phụ Chúa Cứu Thế quá tuyệt vời!
Nobita: Thần tiên, chắc chắn đại nhân Chúa Cứu Thế là thần tiên.
Hòa Thân: Đại nhân Chúa Cứu Thế hơn xa thần tiên nhiều.
Vô Tâm: A Di Đà Phật.
Harry Potter: Tốc độ phục hồi vẫn vậy, đây là ma pháp Nhanh Chóng Phục Hồi Như Cũ! Vậy mà đại nhân Chúa Cứu Thế thực sự đã làm chủ được ma pháp đến mức độ này.
Hinamichi Sakuragi: Ma thuật biến đổi sao?
Hisoso: Đây không phải là ma thuật.
Na Tra: Xùy, cái gì vậy?
(Trong lòng của Na Tra: A! Thật sự quá tuyệt vời! Nếu ta có thể làm được như vậy thì tốt rồi. Nói như thế, về sau ta tùy ý phá hủy một ngôi nhà, ngay lập tức có thể khôi phục lại nó. Không bao giờ phải lo lắng bị ba mẹ la mắng nữa.).
...
Thế giới Transformers.
Saitama khẽ chớp mắt, ngơ ngác nói: "Nếu ta có khả năng này, sau này ta sẽ có thể kiếm được nhiều tiền bằng cách dọn dẹp giúp mọi người.”
"Khụ khụ.”
Hồng Thất Công ho khan một cái.
Ngụy Vô Tiện khoác tay lên vai Saitama, cười nói: "Saitama, vừa rồi ngươi muốn dùng năng lực của đại nhân Chúa Cứu Thế dọn dẹp vệ sinh sao?”
“Không tệ! Ha ha ha! Ý tưởng thực sự rất tuyệt vời!”
Diệp Húc mỉm cười với Charlie Watson rồi nói: "Ngươi nhìn xem… Ở đây còn có chỗ nào chưa ổn không?”
Đầu tiên Charlie Watson sửng sốt trong giây lát, nàng lắc đầu nói: "Không, không có… Ngôi nhà còn sạch hơn trước đây nhiều!”
Lời này, nàng thực sự không nói lung tung.
Bởi vì, lúc trước sau khi nàng ăn sáng ở nhà, quần áo và bát đĩa vẫn chưa được dọn dẹp, bàn ghế sofa tương đối lộn xộn, sàn nhà cũng có chút bụi.
Lúc này, mọi vết bẩn trên quần áo, bát đũa đều biến mất không thấy.
Bộ bàn ghế sofa cũng trở nên vô cùng ngăn nắp.
Đến nỗi sàn nhà giống như vừa được đánh sáng, có thể soi như gương.
Diệp Húc nghe vậy, nhẹ gật đầu, sau đó đi về phía nhà kho.
Hồng Thất Công, Saitama và Ngụy Vô Tiện theo sát phía sau.
Charlie Watson do dự một chút cũng đi theo.
Lúc này, chiếc xe tải cao lớn và chiếc Camaro đều đang dừng lại vững vàng ở giữa nhà kho.
Khi họ nhìn thấy đám người Diệp Húc, bọn họ nhanh chóng vặn vẹo rồi biến thành Optimus Prime và BumbleBee một lần nữa.
Hồng Thất Công hỏi: "Optimus Prime, tại sao ngươi lại biến thành như vậy?”
Optimus Prime nói ngắt quãng: "Ta... Ta... Hành tinh của chúng ta... Có… Kẻ thù xuất hiện.”
Bumblebee hỏi: "Prime … Optimus Prime, bọn họ... Là ai vậy?”
Optimus Prime nói: " Đại nhân... Chúa Cứu Thế...”
Diệp Húc nói: "Các ngươi bị hư hỏng sao?”
Hồng Thất Công nghi ngờ hỏi: "Optimus Prime đã hoàn thành nhiều nhiệm vụ. Lẽ ra hắn phải kiếm được không ít điểm tích lũy. Chẳng lẽ hắn không sử dụng Thiên Đạo Chi Quang để trở nên mạnh mẽ hơn sao?”
“Còn bị người khác làm tổn thương như vậy?”
“Điện… Viruss điện tử.” Optimus Prime nói.
Diệp Húc nói với chiếc đồng hồ trên cổ tay của mình: "Godvis, giúp kiểm tra xem có thể tiêu diệt hết virus trong cơ thể Optimus Prime và BumbleBee không?”
"Vâng, chủ nhân.”
Sau đó, từ trong chiếc đồng hồ phát ra hai luồng ánh sáng chiếu thẳng vào cơ thể của Optimus Prime và BumbleBee.
Một lúc lâu sau, Godvis mới nói: "Nó là một loại virus điện tử cấp độ trung bình, có thể xóa sạch.”
“Tốt, vậy diệt nó đi.” Diệp Húc nói.
"Vâng, chủ nhân.”
Chỉ thấy...
Quanh người Optimus Prime và BumbleBee đột nhiên phát ra ánh sáng vàng chói mắt, đợi sau khi ánh sáng vàng biến mất, hai Autobots không khỏi lung lay đứng lên.
Optimus Prime nói: "Đại nhân Chúa Cứu Thế, cảm ơn ngài.”
Diệp Húc xua tay nói: "Không cần khách sáo, năng lượng của các ngươi hình như có chút không đủ, đúng không?”
Vừa dứt lời, Diệp Húc hất tay, hai con rắn sấm sét màu tím lập tức đi vào trong cơ thể Optimus Prime và BumbleBee.
"Xì xì!”
Sau một âm thanh chói tai vang lên, ánh sáng trong con ngươi của Optimus Prime và BumbleBee trở nên lạnh hơn rất nhiều.
"Thượng... Thượng đế...” Ở phía xa, Charlie Watson nói lắp bắp.
Diệp Húc cười nói: "Ta không phải Thượng đế, ta chỉ là… Người đến từ một hành tinh khác mà thôi.”
“Người ngoài hành tinh?” Charlie Watson ngạc nhiên.
Lúc này, trong đầu nàng không khỏi hiện lên những hình ảnh của bộ phim The Extra-Terrestrial.
Diệp Húc gật đầu nói: “Đúng vậy, người ngoài hành tinh. Nhưng ngươi có đồng ý giúp chúng ta giữ bí mật này không? Đừng lo lắng, chúng ta sẽ không làm tổn thương ngươi.”
Charlie Watson không khỏi nghĩ trước đó Diệp Húc dùng năng lực kỳ lạ, giúp dọn dẹp căn phòng.
Theo nàng, một người sẵn sàng giúp mình dọn dẹp, cho dù đó là người ngoài hành tinh, chắc chắn không phải là một người ngoài hành tinh xấu.
Vì vậy, Charlie Watson mạnh mẽ gật đầu nói: "Ta sẽ giữ bí mật.”
Diệp Húc vui vẻ nói: "Đây là lần đầu tiên chúng ta tới thế giới này, ngươi có thể dẫn chúng ta đi dạo khắp nơi được không?”
“Tất nhiên là có thể rồi!” Charlie Watson nói.
Sau đó, Diệp Húc, Charlie Watson, Hồng Thất Công, Saitama và Ngụy Vô Tiện chia nhau ra ngồi lên xe tải và Camaro, bọn họ phóng nhanh về phía con đường thẳng tắp.
Bọn họ ngắm nhìn những tán cây xanh lớn bên đường, mặt hồ lấp lánh xa xa, những đàn chim bay lượn trên bầu trời cao...
Tất cả mọi người đều không khỏi vui vẻ hét lớn.
Vô cùng vui sướng.
"Oanh!”
Đúng lúc này, ở đằng xa có một chiếc xe thể thao màu đen sáng loáng, lao nhanh tới như một con dã thú đang nổi giận.
Chẳng mấy chốc, chiếc xe đó đã đi đến bên Camaro.
Cô gái tóc vàng ngồi bên trong nói ra với vẻ khinh thường: “Ồ, đây không phải là Charlie sao? Ngươi biết đi xe khi nào vậy? Có muốn so một trận không? Người thua bao hết chi phí của đối phương và nhóm bạn, thế nào?”
Cô gái tóc xoăn bên cạnh chế nhạo: “Miri, ngươi đừng làm khó Charlie nữa. Nàng không dám đua đâu.”
Sắc mặt Charlie Watson vô cùng khó chịu.
Nàng rất muốn mở miệng nói đồng ý thi đấu.
Nhưng, nàng lại nhớ tới chiếc ví rỗng tuếch của mình.
Ngộ nhỡ đấu thua, chính mình phải làm gì bây giờ?
Nàng chỉ nghiến chặt răng không dám nói.
Diệp Húc cười nói: "Vì các nàng muốn mời khách, chúng ta cũng đồng ý đi.”
Charlie Watson không khỏi liếc nhìn Diệp Húc, sau đó nói: "Được, vậy chúng ta đấu một trận!”
Bởi vì nàng đã biết thân phận người ngoài hành tinh của Diệp Húc.
Hơn nữa, lúc trước Diệp Húc sử dụng năng lực kỳ lạ để dọn dẹp phòng, cùng với sự xuất hiện của Camaro và xe tải biến thành robot đều đã khắc sâu vào tâm trí nàng.
Charlie Watson tin tưởng Diệp Húc.
Cả hai cô gái kia đều sửng sốt một chút.
Thực ra, bọn họ cơ bản không hề nghĩ tới việc Charlie Watson sẽ đồng ý.
Bọn họ chỉ muốn chế nhạo nàng mà thôi.
Một lúc sau, cô gái tóc vàng mới nói: "Được, nếu ngươi đã đồng ý, vậy chúng ta sẽ xem ai đến bãi biển cách đây 50 km trước nhé!”
“Được.” Charlie Watson nói.
“Vậy thì chúng ta đi trước đây!” Cô gái tóc vàng hét lên rồi đột nhiên dẫm chân ga.
Ngay lập tức, chiếc xe thể thao điên cuồng rít gào, máy đo tốc độ nhanh chóng tăng lên, phóng nhanh về phía trước, thổi bay những chiếc lá rơi bên đường.
"A!”
Cô gái tóc xoăn ngồi ghế phụ hét lên đầy phấn khích.
Bạn cần đăng nhập để bình luận