Nhóm Chat Bao Lì Xì Chư Thiên

Chương 329: Chém giết, hoàn thành nhiệm vụ!

Rất nhanh, Iron Man lại đi tới một xưởng chế thuốc khác.
Hắn cũng giống như lúc trước, giơ lên một cái bình sắt cực lớn, sau đó bay nhanh ra xa.
Một lát sau, năm bình sắt với năm màu bạc, trắng, xám, xanh, cam đến từ năm xưởng chế thuốc khác nhau đều bị Iron Man di chuyển đến trên một ngọn núi cao.
Iron Man lớn tiếng nói: "Mưa thuốc đến rồi!"
Dứt lời, Iron Man nhẹ nhàng kéo áp đao xuống.
Năm cái bình sắt thông qua ống dẫn nhanh chóng trộn lẫn vào nhau, tiếp theo được môtơ trợ lực, nhanh chóng phun ra bốn phương tám hướng.
"Rầm rầm!"
Lập tức, cả khu chợ phía đông bay xuống cơn mưa thuốc, nhanh chóng hòa tan sương băng đầy trời.
Đám người hít vào sương băng biến thành làn da màu xanh, không ngừng gào thét, tùy ý phá hoại, sau khi bị mưa thuốc làm ướt, làn da nhanh chóng trở thành màu sắc ban đầu, đồng thời ngừng gào thét, trên mặt tất cả đều lộ ra vẻ mờ mịt.
Thành phố Đông Sơn hỗn loạn dần khôi phục bình tĩnh.
...
Một nơi khác, Tháp Trại.
Vương Giai đứng trên sân thượng, nhìn sương trắng nồng đậm, nghe tiếng vang từ bốn phương tám hướng không ngừng vang lên... Giống như đang thưởng thức một sân khấu kịch cỡ lớn, theo tiết tấu thay đổi hưng phấn không thôi.
"Ha ha ha! Chính là như vậy, chính là như vậy!
Đông Sơn, thậm chí là toàn bộ Địa Cầu, rất nhanh sẽ trở thành của ta!" Vương Giai điên cuồng hét to.
"Chúc mừng Vương tiên sinh." Lâm Diệu Hoa xoay người chúc mừng.
"Chúc mừng Vương tiên sinh." Đám người Tháp Trại cũng nói theo.
"Vù!"
Lúc này, một vệt sáng chói mắt, cuốn sạch gió to từ trên trời giáng xuống.
Một mỹ nhân có gương mặt tuyệt mỹ, dáng người thướt tha, giống như tiên nữ hạ phàm xuất hiện ở phía trước.
Chính là Đồ Sơn Nhã Nhã.
"Thật đẹp!"
"Cực phẩm mỹ nữ!"
"Quá đẹp!"
Đám người Tháp Trại liên tục tán thưởng.
Vương Giai chăm chú nhìn Đồ Sơn Nhã Nhã, hai mắt sáng lên.
Hiển nhiên, hắn cũng bị mỹ mạo của Đồ Sơn Nhã Nhã hấp dẫn.
Đồ Sơn Nhã Nhã lạnh lùng nói: "Vương Giai đúng không? Ngươi có thể chết rồi."
"To gan!" Vương Giai sầm mặt lại, nghiêm nghị hét lớn.
Khí tức hung lệ tùy ý phun trào.
Giống như một mãnh thú đang gào thét, làm cho lòng người sợ hãi.
Dù Vương Giai thích mỹ nữ, nhưng hắn càng ghét người khác nhục mạ mình hơn.
Đối với chuyện này, Đồ Sơn Nhã Nhã lại mặt không đổi sắc, vung tay lên.
"Xoạt!"
Quanh người nhanh chóng ngưng tụ ra mười mấy cây nhũ băng, đồng thời bắn về phía Vương Giai, giống như nháy mắt muốn đâm thành một đống thịt nhão.
Lông mày Vương Giai nhướng lên, lớn tiếng hét, bắn ra sương băng nồng đậm.
Những sương băng này không ngừng ngưng tụ, hình thành một bức tường băng nặng nề.
"Đùng!"
"Đùng!"
Băng trùy và tường băng chạm vào nhau, phát ra một loạt âm thanh trầm muộn, vụn băng văng khắp nơi, đám người Tháp Trại thấy vậy thì trợn mắt hốc mồm.
Tiện tay ngưng tụ nhũ băng, tường băng, đây là phương pháp chiến đấu kiểu gì vậy?
Vương Giai chăm chú nhìn Đồ Sơn Nhã Nhã, trầm giọng nói: "Ngươi đến cùng là ai?"
"Người giết ngươi!" Đồ Sơn Nhã Nhã nói ra câu này.
Một luồng gió lạnh giống như một con rồng lớn, điên cuồng gào thét.
Cả Tháp Trại giống như nháy mắt tiến vào mùa đông lạnh thấu xương, mặt đất cũng đóng một tầng băng thật dày, tất cả mọi người bắt đầu run rẩy.
Trên bầu trời, hình thành một cây trụ băng thô to lớn cao mười mấy mét.
Ngay sau đó, căn trụ băng này giống như Thiên Phạt, phá không hạ xuống hướng của Vương Giai.
"Đây là cái gì?"
"Cứu mạng!"
"Chạy mau!"
Thôn dân Tháp Trại nhao nhao kêu to, hoảng sợ không thôi.
Bình thường bọn hắn hung thần ác sát, nhưng khi đối mặt Thiên Phạt lại không sinh ra một chút sức chống cực nào.
"Băng à? Vậy ta sẽ dùng băng đối phó với ngươi!"
Vương Giai hét lớn một tiếng, trong cơ thể dâng trào ra sương trắng đầy trời.
Sau đó, một con rồng bằng băng giương nanh múa vuốt, vô cùng dữ tợn, từ trong sương trắng nhảy ra, gào thét về phía trụ băng từ không trung đang rơi xuống.
"Nếu một cây trụ băng không đủ, vậy thì thêm mấy cây nữa đi." Đồ Sơn Nhã Nhã thản nhiên nói.
"Xoạt!"
"Xoạt!"
Đồ Sơn Nhã Nhã vừa dứt lời, trên bầu trời bỗng nhiên xuất hiện mười mấy cây trụ băng to lớn.
Những trụ băng này đồng loạt xuất hiện trên không trung, che phủ mặt trời, khiến cho ánh nắng và bầu trời đều trở nên vặn vẹo, mơ hồ.
Cuối cùng, mười mấy cây trụ băng đồng loạt bắn về phía con rồng bằng băng.
Con rồng bằng băng chỉ miễn cưỡng chống đỡ được một cây trụ băng, sao có thể địch nổi mười mấy cây trụ băng?
"Ầm!"
"Ầm!"
Mười mấy cây trụ băng liên tục đâm vào đầu, cổ, cơ thể của con rồng bằng băng...
"Đùng!"
Cuối cùng, con rồng bằng băng to lớn bỗng nhiên vỡ vụn, hóa thành vụn băng bay đầy trời.
Mà uy thế của mười mấy cây trụ băng vẫn không giảm bớt nửa phần.
Bọn chúng giống như thiên thạch từ ngoài không gian rơi xuống, cuốn theo uy thế cực kỳ khủng bố, mạnh mẽ bay về phía Tháp Trại, phía Vương Giai.
"Không... Không!" Vương Giai sợ hãi kêu to, hắn không sinh ra một tia sức phản khán:
"Hệ thống, hệ thống mau giúp ta nghĩ biện pháp."
"Đinh, hệ thống gặp phải lực lượng không thể ngăn cản, đang giải trừ." Hệ thống phát ra một âm thanh máy móc.
"Không!" Vương Giai tuyệt vọng kêu to.
"Đùng!"
Tiếng nổ thiên băng địa liệt, vang rộng khắp bốn phương tám hướng.
Phòng ốc sụp đổ, núi đá vỡ vụn, mặt đất chấn động mãnh liệt.
Khí lạnh nồng đậm triệt để bao trùm trọn Tháp Trại.
"Vù!"
Một cơn gió lớn từ xa thổi ngang qua, làm hiện ra cái hố to lớn và thôn dân Tháp Trại trên người tràn đầy sương lạnh không ngừng lớn run rẩy hiện ra.
Lúc này, nhóm chat bao lì xì Chư Thiên vang lên một âm thanh thanh thúy.
"Đinh! Chúc mừng hoàn thành nhiệm vụ, chém giết người xuyên việt Vương Giai."
"Đinh! Phát động hệ thống gấp bội, ban thưởng X4 điểm tích lũy."
"Đinh! Chúc mừng Đồ Sơn Nhã Nhã thu hoạch được 18 vạn điểm tích lũy."
"Đinh! Chúc mừng Iron Man thu hoạch được 12 vạn điểm tích lũy."
"Đinh! Chúc mừng Lý Phi thu hoạch được 9 vạn điểm tích lũy."
"Đinh! Chúc mừng Chúa Cứu Thế thu hoạch được 9 vạn điểm tích lũy."
Vừa thấy tin nhắn này, toàn bộ nhóm chat bao lì xì Chư Thiên nháy mắt sôi trào.
Quách Tương: Wow! Hệ thống gấp bội lại x4 lần!
Quách Tương: Nhã Nhi tỷ thật sự là quá hạnh phúc.
Naruto: Nha nha nha! Ta là vua điểm tích lũy, ta là vua điểm tích lũy... Ta tin, ta lần sau tham gia nhiệm vụ, chắc chắn có thể đạt được nhiều điểm tích lũy hơn, vua điểm tích lũy... Là ta!
Na Tra: Xì, điểm tích lũy mà thôi.
(Trong lòng Na Tra: nếu có nhiều điểm tích lũy hơn thì tốt! Mình rất muốn đạt được.)
Conan: Ha ha, Hành Động Phá Băng là thế giới bình thường? Quả nhiên, yên lặng xem trực tiếp thích hợp với ta hơn.
Tô Đại Cường: Yên lặng xem trực tiếp.
Cát Tiểu Luân: Yên lặng xem trực tiếp.+ 1.
All Might: Không hổ là Đồ Sơn chi chủ, lập tức đã tiêu diệt kẻ địch.
Iron Man: Cũng ta không có xuất thủ, nếu không chỉ là chuyện một quả đạn pháo mà thôi.
Pikachu: Pika pika!
...
Thế giới Hành Động Phá Băng.
Khóe miệng Đồ Sơn Nhã Nhã hơi cong lên, sau đó, lần nữa đứng trên thân kiếm bằng băng, bay về phía xa.
Rất nhanh, nàng đã tới bên cạnh Diệp Húc.
Diệp Húc nhẹ gật đầu với nàng, nói: "Làm không tệ."
"Cảm ơn đại nhân Chúa Cứu Thế đã khích lệ." Gương mặt xinh đẹp của Đồ Sơn Nhã Nhã ửng đỏ, cao hứng nói.
Bên cạnh Lý Duy Dân và Triệu Gia Lương nghe thấy hai người nói chuyện thì trong lòng nhảy loạn một trận.
Một nữ thần tiên có thể ngự kiếm bay trên không, lại cung kính đối với người trẻ tuổi trước mặt như thế.
Hắn ta có thân phận gì?
Bạn cần đăng nhập để bình luận