Nhóm Chat Bao Lì Xì Chư Thiên

Chương 495: Người Mới Nghi Ngờ, Sử Dụng!

Cùng lúc đó, mái tóc bạc hai bên thái dương của Mai Trường Tô chuyển sang màu đen với tốc độ có thể nhìn thấy bằng mắt thường, những nếp nhăn trên khuôn mặt hắn cũng đang dần dần biến mất…..
Nhưng vì Mai Trường Tô chỉ có “2000” điểm tích lũy, cho nên sau hai phút thì Thiên Đạo Chi Quang đã biến mất.
Mai Trường Tô chậm rãi mở to mắt, nhớ lại cảm giác đặc thù trước đó, trong lòng dấy lên một sự nghi ngờ.
“Thịch thịch thịch!"
Lúc này, bên ngoài có tiếng gõ cửa.
Mai Trường Tô đành phải tạm thời thu hồi nghi ngờ, đi tới mở cửa phòng.
Phi Lưu hỏi: "Tại sao ngươi lại đóng cửa?"
Mai Trường Tô giải thích: “Ta đang định đi ngủ."
“À ha." Phi Lưu lên tiếng, tiếp theo lại nghi ngờ hỏi, “Tại sao ta lại có cảm giác… Hình như ngươi có chút khác lạ."
Khi nói chuyện, Phi Lưu đã khoác chiếc áo lông chồn lên người Mai Trường Tô.
Nếu là trước đây thì Mai Trường Tô chắc chắn sẽ cảm thấy vô cùng thoải mái.
Nhưng hôm nay hắn lại chỉ thấy nóng nực.
Phi Lưu lại nói: “Đúng rồi, Lận Thần tới."
Sau khi nói xong, hắn nhanh chóng xoay người chạy mất, như chuột thấy mèo.
“Thịch thịch thịch!"
Ngoài hành lang có tiếng bước chân dồn dập.
Sau đó, Lận Thần trong bộ quần áo trắng, dáng người thon dài chậm rãi bước vào.
“Tại sao Phi Lưu lại chạy nhanh như vậy? Ta còn đang muốn tìm hắn đùa một chút." Lận Thần nói.
Mai Trường Tô cười nói: “Ngươi đã đến, hắn không chạy mau, chẳng lẽ chờ bị ngươi bắt nạt à?"
Lận Thần lập tức phản bác: “Này này, ngươi nói vậy là không đúng rồi. Ta bắt nạt hắn khi nào? Đó là sự yêu thương của trưởng bối dành cho vãn bối."
Nói tới đây, ánh mắt của Lận Thần không khỏi rùng mình, kinh ngạc nói: “A, khí sắc của ngươi... Vì sao..."
Mai Trường Tô cười nói: “Như thế nào... Ta còn có thể sống được bao lâu?"
“Không đúng, ta xem một chút." Lận Thần vội vàng đặt ngón tay lên cổ tay Mai Trường Tô.
Một lát sau, Lận Thần nhướng mày, vẻ kinh ngạc trên mặt càng đậm, không khỏi bật thốt: “Chuyện này không thể nào?"
“Làm sao vậy?” Mai Trường Tô nghi ngờ hỏi.
Hắn vô cùng hiểu biết Lận Thần, biết người này rất thích diễn trò.
Nhưng hắn chưa bao giờ thấy Lận Thần lộ ra dáng vẻ như vậy.
Lận Thần không có trả lời, mà hỏi ngược lại: “Dạo gần đây ngươi có được ai trị liệu không? Hoặc ngươi có uống loại thuốc nào khác?"
Mai Trường Tô suy nghĩ một chút, nói: “Sinh hoạt dạo gần đây của ta cũng tính là có quy luật. Suốt thời gian qua, ta đều uống phương thuốc mà ngươi đã chuẩn bị trước đó.”
Lận Thần nhíu mày nói: “Như vậy thì quá kì quái rồi..."
Mai Trường Tô không có quấy rầy, chỉ lặng lẽ rót cho đối phương một tách trà.
Mãi hồi lâu, Lận Thần mới nói: “Thôi, tạm thời không nghĩ nhiều như vậy. Ta muốn nói cho ngươi một tin tốt, độc tố trong cơ thể của ngươi đã được tiêu trừ hơn phân nửa rồi.
Với tình trạng cơ thể hiện giờ của ngươi... Ta tin chắc có thể chữa khỏi hoàn toàn hàn độc trên người ngươi!"
Hai mắt của Mai Trường Tô sáng ngời.
Tiếp theo, hắn đột nhiên nghĩ tới nhóm chat bao lì xì Chư Thiên, nghĩ tới điểm tích lũy, nghĩ tới Thiên Đạo Chi Quang.
Trong miệng lẩm bẩm: “Hóa ra đó không phải là một giấc mộng, tất cả đều là thật sự."
“Giấc mộng gì? Cái gì là sự thật?” Lận Thần hỏi.
....
Thế giới Cao Thủ Bóng Rổ.
Hiện trường thi đấu bóng rổ, đội Shohoku VS đội Kainan.
“Bạch bạch bạch!"
Sau từng tiếng chụp bóng dồn dập và mãnh liệt, các khán giả đều hét to cổ vũ.
“Kainan cố lên!"
“Kainan cố lên!"
“Xông lên, xông lên, xông lên!"
Trong tiếng reo hò của mọi người, Soichiro Jin của đội Kainan nhảy lên tung bóng, quả bóng tạo thành một vòng cung hoàn hảo trên không, cuối cùng rơi vào trong rổ.
“Thắng điểm!"
“Rống!"
“Quá tuyệt vời!"
“Nếu tiếp tục như vậy thì Kainan chúng ta sẽ cách xa Shohoku tận hai mươi điểm!"
“Thắng chắc rồi!"
...
Tất cả các fan của đội Kainan đều hưng phấn reo hò.
Hanamichi Sakuragi ngồi trên băng ghế, cả người đầy mồ hôi, không ngừng thở hổn hển.
Thầm nghĩ: “Chết tiệt, nếu bây giờ ta vẫn còn sức..."
Lúc này, hắn tình cờ nhận thấy có một bao lì xì trong nhóm chat Bao lì xì Chư Thiên.
Tiện tay bấm nhận.
“Một ngàn điểm tích lũy?"
Hanamichi Sakuragi không chút do dự, trực tiếp lựa chọn sử dụng Thiên Đạo Chi Quang.
“Xoạt xoạt!"
Tức khắc, Hanamichi Sakuragi đã bị ánh sáng vàng bao vây.
Cả người tản ra hơi thở thần thánh nhè nhẹ.
Lúc này, tất cả mọi người đều tập trung chú ý vào sân thi đấu, cho nên không gây ra quá nhiều ảnh hưởng.
Một phút sau.
Hanamichi Sakuragi đột nhiên đứng lên, hắn đi đến bên cạnh huấn luyện viên, nói: “Ta muốn ra sân."
Huấn luyện viên yên lặng nhìn Hanamichi Sakuragi, không nói gì.
Hanamichi Sakuragi lại nói lần nữa: “Thể lực của ta đã hoàn toàn khôi phục!"
Khi nói chuyện, Hanamichi Sakuragi giơ tay lên rồi nhẹ nhàng nhấc vị huấn luyện viên tròn vo lên.
Sắc mặt của huấn luyện viên vẫn không thay đổi gì, dáng vẻ kia... Thật giống như đã ngủ rồi.
Một lúc lâu sau, huấn luyện viên mới nói: “Được rồi, ngươi ra sân đi!"
Rukawa Kaede bình tĩnh liếc nhìn Hanamichi Sakuragi một cái, hỏi: “Ngươi còn đủ sức không?"
Hanamichi Sakuragi vỗ mạnh vào vai Rukawa Kaede, cười nói: “Đương nhiên rồi!"
Rukawa Kaede tức giận mắng: “Ngươi không thể đánh vai của chính mình à?"
“Bạch bạch bạch!"
Những tiếng chụp bóng dồn dập không ngừng nhộn nhạo trong sân thi đấu.
Takenori Akagi nhìn về phía Hanamichi Sakuragi, hô to: “Hanamichi, đón bóng!"
“Bang!"
Hanamichi Sakuragi không có làm Takenori Akagi thất vọng, tiếp bóng một cách vững vàng.
Nhưng đội Kainan dường như đã sớm có phòng bị, có hai cầu thủ nhanh chóng bao vây Hanamichi.
Hai chọi một.
Dưới tình huống bình thường thì hẳn là nên truyền bóng cho người khác.
Nhưng, Hanamichi Sakuragi không có làm như vậy!
Hắn trực tiếp nhảy từ ngoài vạch ba điểm rồi phóng qua đầu hai cầu thủ đội Kainan như đang bay trong không trung.
Cuối cùng úp bóng vào rổ thật mạnh.
“Phanh!"
Úp rổ!
Bóng... Vào!
Toàn bộ rổ run lên bần bật.
Hiện trường nháy mắt sôi trào.
Một cú úp rổ từ vạch ba điểm!
Đây là làm như thế nào?
Quả thực chính là quái vật!
Chưa từng thấy bao giờ!
Đây là một cú úp rổ siêu việt vượt qua giới hạn của cơ thể con người, một sự thưởng thức thị giác tuyệt vời.
Sau tiếng hoan hô, không ít người lại bắt đầu nghi ngờ.
Không phải Hanamichi Sakuragi đã hết thể lực rồi sao?
Tại sao vừa rồi hắn có thể nhảy cao như vậy chứ?
....
Thế giới Aquaman.
Tom cầm một chai bia to rồi cười nói: “Nào, làm một chai đi!"
“Được!” ‎Arthur Curry nói.
Tiếp theo, hai kẻ to con một hơi nốc sạch hai chai bia lớn.
‎Arthur Curry hỏi: “Ba, ngươi nghĩ trên đời này thật sự có những thế giới khác không? Ý của ta là hành tinh khác, nhân loại khác."
Tom lau rượu chảy nơi khóe miệng, nói: “Vương quốc Atlantis đúng là có tồn tại. Nhưng những thế giới khác... Hẳn là không có."
‎Arthur Curry nói: “Cái này thì chưa chắc, mấy ngày trước ta gia nhập một nhóm đặc thù, bọn họ đều nói mình đến từ những thế giới khác nhau."
“Nhóm đặc thù?” Tom nghi ngờ hỏi lại.
“Đúng vậy, ở trong đầu của ta." ‎Arthur Curry nói, “A, đúng lúc ta đạt được một thứ, thử xem nó có hiệu quả hay không."
Tiếp theo, hắn dời lực chú ý tới bao lì xì 2000 điểm tích lũy và Thiên Đạo Chi Quang trong nhóm chat Bao lì xì Chư Thiên.
“Sử dụng!” ‎Arthur Curry nói.
Bạn cần đăng nhập để bình luận