Nhóm Chat Bao Lì Xì Chư Thiên

Chương 294: Hoàng đế bùng phát sức mạnh, chiến đấu kịch liệt!

Thấy vậy, quản gia đưa tay trái luôn để ở sau lưng lên, lộ ra cây rìu to đầy sắc bén.
Điên cuồng hét lớn: “Tất cả đều chết hết cho ta!”
Một rìu chém ra, tuôn ra rìu cương đầy trời, như là muốn trực tiếp băm tất cả mọi người ở đây thành mảnh nhỏ.
Năm vạn năng, hai cây rìu lớn!
Hắn thế mà lại có 2 đế cụ!
Hơn nữa, uy lực so với ngày trước mạnh hơn rất nhiều.
Diệp Húc vẫn luôn không nói gì đứng ở đằng xa, nhàn nhạt nói: “Thật là người này còn ồn hơn người kia.”
Chỉ thấy…
Diệp Húc chậm rãi giơ tay.
Trên trời xuất hiện một bàn tay màu vàng khổng lồ.
Rìu cương đầy trời đâm vào lòng bàn tay vàng, giống như lấy trứng chọi đá, không có cái nào may mắn thoát khỏi, toàn bộ đều bị nghiền nát.
Tiếp theo, bàn tay vàng như năm ngọn núi cao khổng lồ đột nhiên đập xuống vị trí của quản gia.
Ba con mắt của quản gia co rút lại, hai tay giơ hai cây rìu to lên cao, rìu cương to lớn tuôn ra tán loạn, như thể sở hữu sức mạnh từ thuở xa xưa đến nay.
Oai nghiêm, mãnh liệt.
“Ầm!”
Bàn tay vàng bất thình lình rơi xuống, rìu cương to lớn, giống như bong bóng, trong nháy mắt bể tan tành.
Quản gia trực tiếp biến thành một đống thịt vụn, máu tươi bắn ra, vô cùng thê thảm.
Thế nào là sức mạnh khai thiên lập địa?
Trời đất đều có thể phá hủy!
Đây chính là Diệp Húc!
Mặt đất sụp đổ, nứt thành nhiều đường, lâu đài như bông liễu trong gió, không ngừng đung đưa.
Một lúc lâu, tất cả mọi thứ mới khôi phục bình thường.
Ánh mắt đám người Akame, Leone, Rander, Lubbock nhìn về phía Diệp Húc, tất cả đều tràn ngập sợ hãi và kính sợ.
Thật sự là, Diệp Húc thể hiện ra năng lực quá mức đáng sợ, đã hoàn toàn vượt xa tưởng tượng của bọn họ.
Nếu như, cái tát vừa rồi giáng xuống người mình, kết quả sẽ như thế nào?
Bọn họ suy nghĩ đến đây không khỏi rùng mình.
Tuy nhiên, Diệp Húc không có ý định sẽ ra tay với bọn họ, thuận tay vung lên.
Trên mặt đất, hai cây rìu to năm vạn năm, trực tiếp bay vào trong túi của nhóm chat Bao lì xì Chư Thiên.
Sau đó, Diệp Húc nhẹ nhàng cười nói: “Quốc gia này quả thật có phần mục nát.
Tuy nhiên, ta tin tưởng nó sẽ nhanh chóng trở nên tốt hơn.
Về một số chuyện, ta đề nghị các ngươi có thể thử bàn bạc với Esdeath.
Ta tin …Nàng ta sẽ giúp đỡ các ngươi.
Đúng rồi, ta tên là Diệp Húc.”
Không gian xung quanh khẽ run lên, Diệp Húc lập tức biến mất.
Chỉ để lại đám người Akame, Leone, Rander và Lubbock, nhìn lẫn nhau, trên mặt tràn ngập sự kinh ngạc cùng nghi hoặc.
……
Lúc này, Sasuke đi tới bờ cỏ mênh mông.
Cỏ dại khô héo, gần như bao phủ hết toàn bộ cơ thể của hắn, toàn cảnh nhìn qua vô cùng hoang vu, tiêu điều.
“Khặc khặc, không thể ngờ được địa phương hoang vắng này, còn có thức ăn ngon đưa tới cửa.
Một khi đã như vậy, ta sẽ không khách sáo!”
Đằng xa, đột nhiên có một giọng nói khàn khàn vang lên.
Ánh sáng lạnh hiện lên, bay vụt qua phía chân trời, đánh thẳng vào mặt Sasuke.
“Sharingan!”
Tam câu ngọc Sharingan của Sasuke hơi chuyển động, nắm bắt rõ quỹ đạo cuộc tấn công, cơ thể hơi nghiêng, lại thành công tránh được mũi nhọn rét lạnh.
“Xuy!”
Mũi nhọn sắc bén đi qua nơi nào, một loạt cây cỏ dại đồng thời rơi xuống đất.
“Khặc khặc, vận may không tệ nha.” Giọng khàn khàn nói.
Ngay lập tức, lại vô số ánh sáng lạnh khác, bắn nhanh tới.
Sasuke lại lần nữa nghiêng người, lại thành công né tránh.
Một lần, có thể là may mắn.
Như vậy, còn lần thứ hai thì sao?
“Hả?” Thanh âm khàn khàn, lạnh lùng hét một tiếng: “Chết đi!”
Vô số mũi nhọn sắc bén đồng loạt phóng tới.
Đối với lần này, Sasuke đột nhiên chỉ bước ra một bước, trong phút chốc biến mất.
Ngay sau đó, hắn xuất hiện ở phía sau người mặc áo đen, thời cầm lấy kunai kề trên cổ người áo đen.
“Cái gì?”
Người mặc áo đen hoảng sợ đến tột cùng, vội vung đao ngăn cản.
“Keng!”
Kunai và đao to chạm vào nhau, phát ra một tiếng đánh chói tai, ánh lửa văng khắp nơi.
Lực lượng mạnh mẽ, trực tiếp đem người mặc đồ đen đánh bay ra ngoài.
Người mặc áo đen tốn thật nhiều sức lực mới chậm rãi ổn định được cơ thể.
Nhìn qua chỉ là thằng nhóc 10 tuổi, thế nhưng lại sở hữu loại sức mạnh này.
“Rốt cuộc ngươi đã sử dụng năng lượng Teigu gì?” Người mặc áo đen hỏi.
Sasuke không trả lời, đi ra một bước, lại lần nữa tấn công trực tiếp vào người mặc áo đen.
“Keng!”
Một dòng năng lượng đáng sợ hơn, ầm ầm bùng nổ.
Thanh đao dài của người mặc áo đen lập tức tan nát.
Mà bản thân hắn, lại một lần nữa bay ngược ra ngoài.
“Nhóc con, nếu nhóc không chịu nói, vậy thì không cần phải nói!
Cùng với đồng cỏ này, hóa thành đất khô cằn đi!”
Người mặc áo đen lạnh giọng hét lớn.
Hắn hoàn toàn nổi giận!
Chỉ thấy……
Người mặc áo đen lấy ra từ phía sau một ống kim loại, đột nhiên phun ra. Bắn ra một cột lửa lớn.
Cột lửa không ngừng mở rộng, vặn vẹo, mơ hồ hình thành một con rồng lửa to lớn nhe nanh múa vuốt, uy thế làm cho người ta sợ hãi.
“Gầm!”
Rồng lửa vừa kêu, trời đất rạo rực, trong nháy mắt mấy bụi cỏ bị bốc cháy hừng hực.
Nhiệt độ…. nhanh chóng tăng lên, như muốn đốt mọi thứ thành tro bụi.
Lúc này, sắc mặt của Sasuke không hề hiện ra vẻ sợ hãi, hai tay nhanh chóng kết ấn.
“Hỏa độn, Hỏa Long Thuật!”
Một con rồng lửa mắt vàng uy thế đáng sợ hơn, từ trong miệng Sasuke bay ra, giơ móng vuốt lên.
“Ầm!”
Rồng lửa trên không trung như là bong bóng, nháy mắt vỡ tan, biến thành mưa lửa trên bầu trời.
Sau đó, rồng lửa mắt vàng ngửa mặt lên trời gào thét, uy thế tối cao thổi quét tất cả, dùng tư thế sét đánh, lao nhanh về phía người mặc áo đen.
“Không!”
Điên cuồng gào thét trên không trung, người mặc áo đen ngay lập tức hóa thành tro bụi.

“Ầm!”
“Ầm!”
Trong sơn động đen kịt, không ngừng truyền ra những âm thanh nặng nề.
Mùi máu tươi nồng nặc giống như thủy triều, cuồn cuộn ra, làm người ta cảm thấy buồn nôn.
Một người mặc áo đen giơ cao lưỡi hái, điên cuồn chém lên người nhân loại ở trên mặt đất, mặc cho dòng máu đỏ tươi tùy tiện bắn ra.
Cả người nhìn qua cực kỳ dữ tợn.
“Cộp!”
Lúc này, bên trong sơn động đột nhiên vang lên tiếng bước chân thanh thúy.
“Ong!”
Lông mày Người mặc áo đen nhăn lại, tròng mắt sắc bén như ác ma, tuôn ra tia sáng quái dị.
Trầm giọng nói: “Ai?”
Ngay sau đó, Aizen mang theo con mắt màu đen, vô cùng nho nhã chậm rãi hiện ra.
Aizen dường như không thấy thi thể và máu tươi trên mặt đất, chỉ dùng đôi mắt mơ hồ tỏa ra ánh sáng, hết sức cẩn thận quan sát lưỡi hái trong tay người mặc áo đen.
Thở dài nói: “Thật sắc bén, Teigu này thật là kỳ quái nha?”
“Ngươi là ai?” Người mặc áo đen quát hỏi.
“Cho ta mượn Teigu này nghiên cứu một chút đi.” Aizen mỉm cười nói.
“Nếu ngươi không định nói, vậy đi chết đi.”
Người mặc áo đen không nhiều lời nữa, lưỡi hái trong tay tựa như nhánh cây nhanh chóng dài ra, tách ra vô số lưỡi hái nhỏ, nhanh chóng chém về phía Aizen.
“Ầm!”
“Ầm!”
Aizen như dịch chuyển tức thời, liên tục lắc mình mấy cái, lưu lại mấy cái bóng ở chỗ cũ, cực kỳ dễ dàng né tránh công kích của lưỡi hái.
Ầm ầm không ngừng, bụi đất đầy trời.
Khi thân hình Aizen lần nữa hiện ra, đã xuất hiện ở trước mặt người mặc áo đen.
Bạn cần đăng nhập để bình luận