Nhóm Chat Bao Lì Xì Chư Thiên

Chương 168: Từ Khuyết, chưa chắc!

“Đại học Hoa Thanh Từ Khuyết VS đại học Giang Châu Tống Khải Quân, tiến vào lôi đài số 10.”
Sau khi nghe thấy danh sách trận đấu này, Lý Yến không khỏi kinh ngạc nói: “Từ Khuyết không phải khổ tu sao? Làm sao hắn cũng tới tham gia cuộc tranh tài linh giả trẻ tuổi?”
Kể cả Uông Tư Nhã từ đầu đến cuối vô cùng bình tĩnh, biểu tình cũng hơi hơi ngưng lại.
Hiển nhiên, nàng cũng cực kỳ coi trọng Từ Khuyết.
Diệp Húc thấy vậy, không khỏi nhìn về phía lôi đài số 10.
……
Lôi đài số 10.
Từ Khuyết với một mái tóc dài, trang bị trường kiếm màu bạc ở bên hông, vô cùng phô trương lắc đầu, nói: “Ngươi chính là đối thủ của ta Tống Khải Quân sao?
Quá yếu.
Một chiêu của ta liền có thể đánh bại ngươi.
Quỳ xuống nhận thua, khỏi chịu thống khổ.”
Dứt lời, trong đầu Từ Khuyết vang lên một âm thanh thanh thúy.
“Đinh! Ngươi cưỡng ép trang một cái bức, đạt được 1000 điểm trang bức.”
Từ Khuyết nghe vậy, khóe miệng khẽ nhếch lên.
Mà Tống Khải Quân ở đối diện, gân xanh nổi lên, phẫn nộ quát: “Khinh người quá đáng!”
Trong phút chốc, Tống Khải Quân như mãnh thú, cấp tốc phóng tới Từ Khuyết.
Đối với chuyện này, Từ Khuyết dường như không thấy, từ đầu đến cuối thản nhiên đứng tại chỗ.
Ngay lúc khoảng cách giữa Tống Khải Quân với Từ Khuyết chỉ còn 1 mét.
Từ Khuyết, động.
Hắn bỗng nhiên vung ra một chưởng.
“Phanh!”
Lực lượng kinh khủng, nháy mắt bùng nổ, trực tiếp đánh bay Tống Khải Quân ra ngoài, nặng nề bay ra khỏi lôi đài.
Mọi người trên khán đài thấy vậy, tất cả đều ngây người.
Trong lòng tán thưởng: Quá mạnh.
Tức khắc, trong đầu Từ Khuyết lại vang lên một âm thanh thanh thúy.
“Đinh! Ngươi trang một cái đại bức, đạt được 5000 điểm trang bức.”
“Đinh! Ngươi trang một cái bức làm người ta kinh ngạc cảm thán, đạt được 5000 điểm trang bức.”
“Đinh! Ngươi trang một cái bức vô địch, đạt được 5000 điểm trang bức.”
Trong lòng Từ Khuyết cực kỳ vui, nhưng trên mặt vẫn vô cùng lãnh khốc, khoanh tay mà đứng, nhìn xung quanh một vòng.
Vừa vặn có loại cảm giác vô địch thiên hạ.
“Các ngươi cho rằng lời ta vừa nói chính là Tống Khải Quân yếu thôi sao?
Sai!
Ta nói là những ai tham gia cuộc tranh tài linh giả trẻ tuổi, tất cả đều quá yếu!
Tốt nhất là các ngươi cầu nguyện đừng gặp phải ta.
Nếu không, một chiêu tất bại!”
Lời nói vừa ra, trong đầu Từ Khuyết lại vang lên một âm thanh thanh thúy lần nữa.
“Đinh! Ngươi trang một cái đại bức siêu cấp, đạt được 10000 điểm trang bức.”
“Đinh! Ngươi trang một cái bức làm người ta kinh ngạc cảm thán, đạt được 5000 điểm trang bức.”
Từ Khuyết nghe vậy, trong lòng tán thưởng nói: Ta liền nói, khổ tu sao tốt bằng thi đấu? Nơi này quả thực chính là sân khấu siêu cấp trang bức, lại trang thêm mấy cái, chẳng phải là ta sẽ trực tiếp đột phá sao?
Phòng chờ.
Lý Yến bụm mặt, bất đắc dĩ nói: “Ta liền biết gia hỏa này sẽ như vậy.”
Vương Thi Tuệ ở bên cạnh quái dị nói: “Học sinh này của đại học Hoa Thanh, cũng quá…… gì đi.”
Uông Túc Tinh không nói gì, nhưng, nhìn về phía ánh mắt của Từ Khuyết, lại tràn ngập kích động và kính ý.
Nàng là người trọng sinh, cực kỳ rõ ràng Từ Khuyết trong tương lai sẽ trở nên cường đại cỡ nào.
Thậm chí, có thể xưng là Định Hải Thần Châm của Hoa Hạ!
Một mình Từ Khuyết, đủ để bình định một phương!
Hắn, chính là cường đại như thế!
Lúc này, Từ Khuyết dưới ánh mắt căm thù của mọi người, đi vào phòng chờ.
Mà hắn lại không chút nào để ý, thản nhiên đi tới bên người Uông Tư Nhã, nói: “Tư Nhã sư muội, không nghĩ tới ngươi cũng tới tham gia thi đấu.
Bất quá, lần này có ta, e là ngươi không lấy được hạng nhất.”
Uông Tư Nhã nhàn nhạt nói: “Ta lấy top 3 là được.”
Từ Khuyết gật gật đầu nói: “Lấy top 3 ngược lại là được.”
Diệp Húc lại nói: “Ta tin tưởng lão bà của ta nhất định có thể lấy hạng nhất!”
“Lão bà của ngươi là ai?” Từ Khuyết hỏi.
“Vừa nãy ngươi còn đang nói với nàng là không lấy được hạng nhất a.” Diệp Húc nói.
“Vừa nãy còn đang nói…… Uông Tư Nhã?” Từ Khuyết kinh ngạc nói.
Đồng thời, dùng ánh mắt không thể tưởng tượng, nhìn về phía Uông Tư Nhã.
Chỉ thấy khuôn mặt đẹp của nàng ửng đỏ, lại không có bất kì phản bác gì.
“Không phải chứ? Mỹ nữ hoa khôi siêu cấp thiên tài của đại học Hoa Thanh chúng ta, vậy mà lại là lão bà của ngươi?
Ông trời a!
Đại địa a!
Nói cho ta chuyện này không phải là thật đi!” Từ Khuyết kỳ quái kêu lên.
Ngập ngừng một chút, lại nói: “Đúng rồi, ngươi tên là gì? Là sinh viên lớp mấy, năm mấy của đại học Hoa Thanh chúng ta?”
Diệp Húc duỗi tay nói: “Ta tên là Diệp Húc, học sinh của trường học linh giả Hán thị, vị hôn phu của Tư Nhã.”
“Trường học linh giả Hán thị?” Từ Khuyết rõ ràng lại sửng sốt một chút, nhưng, vẫn là bắt tay với Diệp Húc.
Đồng thời, nhìn Diệp Húc từ trên xuống dưới, nói, “Tiểu tử, ngươi rất giỏi a, vậy mà đoạt đi mỹ nữ hoa khôi siêu cấp thiên tài của đại học Hoa Thanh chúng ta.
Tới, nói nhỏ cho ta, là có cái bí quyết gì sao?”
Diệp Húc cười nói: “Đương nhiên là có bí quyết, chỉ cần lớn lên soái, mỹ nữ tự nhiên tới!”
Khi nói chuyện, một cổ linh khí vô hình, lặng lẽ đi vào trong cơ thể Từ Khuyết.
“Phốc!”
Đám người Lý Yến, Vương Thi Tuệ và Uông Túc Tinh ở bên cạnh, không nhịn được cười lên.
Lúc này, Dư Uyển Dung tung tăng nhảy nhót đến.
Vương Thi Tuệ vội hỏi: “Kết quả thi đấu thế nào?”
Dư Uyển Dung cười hì hì nói: “Thua.”
“……”
Trong truyền hình lại vang lên một âm thanh vang dội.
Thi đấu, vẫn tiếp tục như cũ.
Vương Thi Tuệ và Uông Túc Tinh lần lượt lên lôi đài.
Tuy rằng các nàng có được tư cách dự thi.
Nhưng, cũng chỉ là chật vật lắm mới có được tư cách mà thôi, hai người bọn họ đều rất xui xẻo gặp phải nhất phẩm linh giả.
Kết quả, không cần nói cũng biết,
Hai người bọn họ đều bại.
Diệp Húc nhìn bộ dáng sầu khổ của các nàng, nói: “Yên tâm, ta sẽ thắng vì các ngươi.”
Lúc này, trong truyền hình cũng vang lên một âm thanh vang dội.
“Tiếp theo, cho mời trường học linh giả Hán thị Diệp Húc VS đại học Châu thị Đinh Minh, tiến vào lôi đài số 1.”
“Đại học Phong thị Vương Ba Đào VS đại học Đông thị Tần Hán, tiến vào lôi đài số 2.”
……
“Đại học Hoa Thanh Uông Tư Nhã VS đại học Ma Đô Vương Hiểu Hoa, tiến vào lôi đài số 10.”
Vương Thi Tuệ nói: “Diệp Húc cố lên!”
“Chú ý an toàn.” Uông Tư Nhã nói.
Diệp Húc gật đầu nói: “Được.”
Ở trong tiếng hò hét mọi người, đám người Diệp Húc, Uông Tư Nhã nhao nhao đi lên lôi đài của từng người.
Chỗ khán giả.
Vạn Vân kích động kêu lên: “Ngươi thấy không? Nhi tử của ta, còn có con dâu của ta đều lên sân khấu, tất cả đều lên sân khấu!”
Người xa lạ bất đắc dĩ gật gật đầu, tỏ vẻ đã biết.
“A Húc, cố lên! Tư Nhã, cố lên!” Vạn Vân lớn tiếng kêu lên.
……
Lôi đài số 1.
Đinh Minh cười lạnh nói: “Lúc trước n Tuấn sơ suất thua bởi ngươi, nhưng mà, ta cũng sẽ không sơ suất!”
Diệp Húc nhẹ nhàng nói: “Chuyện này cũng chưa chắc.”
“Hừ!”
Đinh Minh kêu rên một tiếng, nắm chặt song quyền lập tức vung quyền về phía Diệp Húc.
Đối với chuyện này, Diệp Húc đành phải giống như lúc trước, liên tục né tránh, lui về phía sau.
Không được bao lâu, liền đến rìa lôi đài.
“Rơi xuống cho ta!” Đinh Minh lạnh giọng kêu to, cũng ngưng tụ lực lượng, đột nhiên vung quyền.
Nhưng mà, Diệp Húc lại giống như lúc trước, nhảy lên, thành công né tránh công kích của Đinh Minh.
Cùng lúc đó, hai chân của Diệp Húc dùng sức đạp vào lưng Đinh Minh.
“Đông!”
Sau đó, Đinh Minh liền giống hệt như n Tuấn của đại học Châu thị, hung hăng ngã khỏi lôi đài.
Diệp Húc quay đầu lại cười nói: “Ta liền nói chưa chắc mà.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận