Nhóm Chat Bao Lì Xì Chư Thiên

Chương 265: Địch Xuất Hiện, Mau Ra Tay!

Gió thổi ào ào, tro bụi, lá cây bay tứ tung.
Ngay sau đó, một bức tường năng lượng màu tím đột nhiên xuất hiện ở phía đông.
Trước khi mọi người kịp phản ứng, những bức tường năng lượng màu tím giống nhau đã xuất hiện ở ba phía tây, nam, và bắc.
Những bức tường năng lượng màu tím được kết nối với nhau từ đầu tới cuối, mờ ảo tạo thành một hình hộp màu tím lớn, bao phủ toàn bộ núi Long Hổ.
Một luồng khí lạnh không ngừng tràn lên núi Long Hổ.
Trong lòng mọi người không khỏi kinh ngạc, những tiếng xì xào bàn tán vang lên không ngớt.
“Xảy ra chuyện gì vậy?”
“Rốt cuộc chuyện là sao thế này?”
“Ta có cảm giác lạnh lẽo quá.”
“Không…. Không biết.”
“Lão thiên sư, xin hỏi đây là chương trình đặc biệt gì sao?”
......
Thập lão và những người khác đứng đó, mặt hơi nhăn lại, trên mặt lộ ra vẻ nghi hoặc và sửng sốt.
Bởi vì những thứ trước mặt căn bản không phải do bọn họ chuẩn bị.
Tấm chắn năng lượng màu tím hình vuông đó giống như một cái lồng giam lớn, nhốt tất cả mọi người vào bên trong.
Đặc biệt là luồng khí nhàn nhạt đó tràn ra lại làm cho người ta có cảm giác tim đập mạnh, vô cùng đáng sợ.
Bọn họ lo lắng xuất hiện rủi ro nào đó mà họ không biết.
......
Trên thực tế, không chỉ có thập lão và những người tham gia La Thiên Đại Tiếu mới cảm thấy hoảng sợ, mà toàn bộ đại quân vừa đi lên núi Long Hổ cũng vậy.
Hòa thượng đầu trọc Cao Trữ híp mắt một cái, trông như một pho tượng phật Di Lặc, lên tiếng nói: “Chúng ta vừa tiến vào núi Long Hổ đã xuất hiện pháp thuật, kế hoạch của chúng ta xem như bị bại lộ rồi.”
Lữ Lương trầm ngâm nói: “Hơn nữa pháp thuật này không hề đơn giản, chúng ta phải làm gì bây giờ? Chẳng lẽ cứ như vậy mà rút lui ra ngoài sao?”
“Rút lui ra ngoài cái gì chứ? Bọn họ bao vây chúng ta, đồng thời…. Cũng bao vây chính mình.
Pháp thuật này, ngược lại càng thuận tiện cho chúng ta hành động.” Uyển Đào nhếch miệng cười nói.
“Đúng vậy.” Hạ Liễu Thanh cười nói.
“Soạt soạt!”
Đúng lúc này, bức tường năng lượng màu tím phun ra từng tia khí đen.
Bất cứ người nào hít phải khí đen đó thì hai mắt đều nhuộm một màu đỏ như máu, giống như một con dã thú cắn xé những người xung quanh.
"Cái gì?”
“Không tốt, khí đen này có độc!”
“Tất cả mọi người lui về phía sau!”
Hạ Liễu Thanh, Uyển Đào và những người khác kinh hãi hét lên.
Thế nhưng, bọn họ đang bị nhốt trong chiếc lồng năng lượng màu tím này, cho dù có rút lui đến đâu thì cũng không thể thoát khỏi sự xâm nhập của khí độc.
Tận mắt thấy càng ngày càng nhiều đệ tử đang nổi điên, Lữ Lương trầm giọng nói: “Cái lồng năng lượng này thật sự là do núi Long Hổ sắp đặt sao?”
Hạ Liễu Thanh nhíu mày nói: “Chắc là không phải, núi Long Hổ là danh môn tự nhận là ngay thẳng, bọn họ sẽ không dùng thủ đoạn này đâu.”
“Không sai, thực sự của tà ma này rất mạnh, đến cả ta cũng cảm thấy một chút kinh sợ.
Chẳng lẽ, thế giới này còn tồn tại một loại thế lực đáng sợ mà chúng ta không biết? Bọn họ rốt cuộc muốn là gì?” Cao Ninh nói nhỏ.
“Ngươi muốn làm gì? Nếu khí độc này tràn xuống, cả ngọn núi Long Hổ này không chừng sẽ biến thành một bãi tha ma.” Hạ Hòa cười khanh khách nói.
“Tiêu diệt hết tất cả dị nhân?” Đồng tử Hạ Liễu Thanh co rút, hắn nhìn thấy càng ngày càng nhiều yêu nhân nổi điên gầm thét điên cuồng, trên trán toát ra vài giọt mồ hôi.
“Mau phá bức tường năng lượng màu tím kia đi, rút lui.”
Một đoàn người sử dụng lượng sức mạnh lớn nhất tấn công vào bức tường năng lượng phía bắc.
“Đùng!”
Thế nhưng, đòn tấn công vào năng lượng trên bức tường không khác gì đánh vào bông, không hề có chút rung chuyển nào.
Ngay sau đó, tất cả đòn tấn công lại từ bức tường năng lượng bật lại trở về gấp bội.
“Đùng!”
“Đùng!”
Một đám dị nhân bị lượng sức tấn công vừa rồi trực tiếp đánh văng ra sau, trong miệng điên cuồng nôn ra một ngụm máu tươi.
Đồng thời, hai tròng mắt bọn chúng nhuốm màu đỏ như máu. Bọn chúng nhanh chóng đứng dậy, há miệng ra, hung hăng nhắm vào một bên cổ của những người khác mà cắn.
Một biển máu tươi, thật kinh khủng!
“Tóm lại rốt cuộc đây là pháp thuật gì?” Cao Ninh hoảng sợ nói.
......
Ở một trận địa khác, những làn sương mù đen kịt cũng chầm chậm lan đến trận đấu, những người đứng xem thần trí lần lượt trở nên mơ hồ. Đồng tử lan ra những tia màu đỏ quỷ dị và phát ra một tiếng gầm rú trầm thấp.
Cuối cùng, giống như toàn bộ những yêu quái khác, nhắm thẳng tới tấn công những người khác.
Tình thế hỗn loạn bày ra trước mắt.
Lão thiên sư cứng đờ người, nói: “Khí lạ kia có độc, làm cho mọi người mất trí, mọi người hãy mau chạy đi.”
Dứt lời, lão thiên sư giương bàn tay to lên, tạo ra một trận cuồng phong mạnh mẽ, thổi tan đi khí độc đang lan tràn.
Sau đó, thân hình hắn như ảo ảnh, thoắt ẩn thoắt hiện liên tục trên bục đấu, lần lượt hút vào từng ngụm khí độc, toàn bộ người đứng xem có hai tròng mắt đỏ tươi đều ngã thẳng xuống mặt đất.
Lúc này, một giọng nói lạnh lùng vang lên trong bóng tối xa xa.
“Ha ha, lão thiên sư, ta khuyên ngươi đừng tiêu tốn thể lực nữa. Hãy ngoan ngoãn ngồi dưới đất, có thể sẽ sống lâu hơn được một chút đấy.”
“Ở đâu!”
Lão thiên sư đánh mạnh một quyền về phía đông.
Quyền phong lẫm liệt, hung hăng đập vào bức tường năng lượng màu tím.
Nhưng cũng không có chút hiệu quả nào.
“Đùng đùng!”
Khoảnh khắc tiếp theo, một cú đấm hung hăng và nguy hiểm hơn, giống như một quả đạn đại bác, thẳng từ bức tường năng lượng màu tím bắn ra.
Mục tiêu…. Nhắm thẳng vào lão thiên sư.
Đồng tử của lão thiên sư co rụt lại, nhanh chóng né tránh.
Một cái hố thật lớn xuất hiện ngay dưới chân của lão thiên sư.
Đá bay tứ tung, tràn ngập bụi mù.
“Đây là…. Sức mạnh của ta? Bị bắn ngược trở lại…. Không, bị bắn ngược trở lại gấp đôi!” Lão sư giọng cứng đờ.
“Ha ha, lão thiên sư, ngươi đừng có tấn công lung tung, cẩn thận kẻo tự làm chính mình bị thương.” Giọng nói lạnh lùng lại vang lên.
Ngồi ở trên khán đài, Diệp Húc liếc mắt nhìn lên trời cao, bất đắc dĩ nói: “Ta vốn dĩ chỉ muốn chơi một chút mà thôi, mà không ngờ mục tiêu nhiệm vụ lại xuất hiện sớm như thế.
Một khi đã như vậy, thì nên làm nhiệm vụ trước nhỉ.”
Trong khi Diệp Húc đang nói chuyện, hắn chậm rãi hướng ngón tay lên không trung, phun ra một lượng khí mãnh liệt.
“Bùm!”
Lành lạnh, quỷ dị, giống như một bức mành hấp thu và bắn ngược lại toàn bộ năng lượng màu tím. Trong phút chốc lại giống như một tấm thủy tinh bị đè nén nghiêm trọng, không ngừng nứt vỡ.
Cuối cùng, nứt vỡ hoàn toàn.
Cùng lúc đó, trong hư không vang lên tiếng kêu gào thảm thiết.
Hoa tuyết nở rộ!
Một màn đen xuất hiện, giống như một trái cây chín, từ trên cao rơi thẳng xuống dưới.
Phải biết rằng, lúc trước có rất nhiều cao thủ, cùng với lão thiên sư nhưng cũng không thể phá hủy được bức tường năng lượng màu tím này.
Hiện giờ, Diệp Húc tùy ý giơ một ngón tay, trong nháy mắt nghiền nát toàn bộ. Thậm chí nghiền chết người đang ẩn trốn trong hư không.
Tên Diệp Húc này, rốt cuộc là ai chứ?
Hắn ta có thể có được sức mạnh ngang tàng đến như thế!
Mọi người…. Bao gồm cả Gia Cát Thanh, Vương Cũng và mười trưởng lão…. Tất cả đều nhìn Diệp Húc với ánh mắt sững sờ.
Mà Diệp Húc lại giống như chỉ làm một điều tầm thường không đáng kể đến.
Một đôi mắt mờ mờ ảo ảo liếc qua bốn phương đông, nam, tây, bắc.
Thong thả nói: “Còn bốn người nữa, Đồ Sơn Nhã Nhã, Hisoka, Vô Tâm, Bảo Nhi, các ngươi hãy tự chọn một người đi.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận