Nhóm Chat Bao Lì Xì Chư Thiên

Chương 376: Tìm kiếm, cuối cùng đã gặp Tân Nhân Loại!

Thế giới Doraemon.
Yamada Matsu đã hoàn toàn tin tưởng đám người Diệp Húc không phải Tân Nhân Loại.
Nhưng, hắn vẫn hơi chút nghi ngờ, nói nhỏ với Doraemon: "Vị đại nhân Chúa Cứu Thế kia rất nổi tiếng ở thế giới này à?"
Doraemon lắc đầu, nói: "Không phải, đại nhân Chúa Cứu Thế không phải người thuộc về thế giới này."
"Không thuộc về thế giới này?" Yamada Matsu càng thêm nghi ngờ.
Lúc này, Diệp Húc nhìn xung quanh một vòng rồi lên tiếng: "Tân Nhân Loại đã xuất hiện?"
"Đúng vậy, hắn còn tấn công chúng ta, cho nên chúng ta mới phải dịch chuyển khẩn cấp đến nơi này." Doraemon vội giải thích.
Diệp Húc gật đầu, nói: "Vậy ngươi mang chúng ta đi dạo một chút, thuận tiện tìm kiếm tung tích của bọn họ đi."
"Được." Doraemon nói.
Yamada Matsu nói: "Không gian trong phi thuyền của ta không lớn, e là không thể chở nhiều người như vậy. Hơn nữa hiện tại ta còn không thể thực hiện Bước Nhảy Không Gian…"
Diệp Húc nói: "Ngươi chở nhóm Nobita là được rồi, đừng để ý đến chúng ta."
Dứt lời, Diệp Húc, Nagato và Sasuke từ từ bay lên bầu trời như không có trọng lượng.
Optimus Prime đang ở trạng thái xe tải thì hoá thân thành một người máy khổng lồ, hai chân phun ra hai ngọn lửa màu tím, nháy mắt đã bay thẳng lên trời cao.
"Wow! Người máy, một người máy thật lớn!" Suneo lập tức kêu to.
"Quá ngầu!" Jaian kêu lên.
Shizuka không nói gì, nhưng đôi mắt của nàng lại sáng lấp lánh.
Hiển nhiên, nàng cũng vô mê mẩn.
Lúc trước Nobita đã xem phát sóng trực tiếp về Optimus Prime, cho nên phản ứng bình đạm nhất.
Hắn nói nhỏ: "Shizuka, đó là Optimus Prime, hắn là bạn của ta… Khi nào có dịp thì ta sẽ bảo hắn chơi cùng với ngươi."
"Thật hả?" Shizuka kích động nói.
Nobita nhìn đôi mắt chứa đầy sao trời của Shizuka, cả người đều ngây ngốc.
Một lúc sau hắn mới gật đầu lia lịa, nói: "Đương nhiên là thật rồi."
Mà ánh mắt của Yamada Matsu khi nhìn về phía đám người Diệp Húc đã tràn ngập sự kinh hãi.
Optimus Prime vẫn còn tốt, hắn chỉ là một người máy có hình thể cao lớn mà thôi, trong tương lai cũng có loại người máy như vậy.
Nhưng nguyên lý làm cho đám người Diệp Húc bay lên thì hắn hoàn toàn không nghĩ ra được.
Qua một lúc sau, Yamada Matsu mới hồi phục tinh thần lại, hắn dẫn nhóm Nobita bước lên phi thuyền.
Đoàn người cứ thế mà từ từ tiến về phía trước trên bầu trời xanh thẳm.
Mọi người nhìn những đám mây trắng giống như kẹo bông gòn, những ngọn núi như ngón tay út, những dòng sông uốn lượn quanh co khúc khuỷu, những thửa ruộng vuông vắn…. Trong lòng tràn đầy cảm giác mới lạ và thoải mái.

Lúc này, trong một cống thoát nước tối tăm.
Năm người đàn ông cao lớn đeo kính đen vô cùng tùy ý đứng ở hai bên, thấp giọng thảo luận.
"Tốt, thành công rồi! Chúng ta đã phong tỏa thời không thành công!"
"Hiện tại, ngoại trừ năm người chúng ta ra thì không ai có thể sử dụng Thời Không Chi Lực nữa."
"Từ giờ trở đi, chúng ta chính là Thần Linh của thế giới này!"
"Nhưng mọi người vẫn phải cẩn thận một chút. Ở đây vẫn còn có một tên cảnh sát tương lai và một con Mèo Máy."
"Chỉ là một tên cảnh sát tương lai và một con Mèo Máy mà thôi! Tốt nhất là bọn họ nên cầu nguyện đừng gặp được ta, nếu không thì đó chính là ngày chết của bọn họ!"
"Hả, lực lượng… Lực lượng của ta đột nhiên trở nên mạnh mẽ, mạnh hơn rất nhiều."
"Ta cũng vậy."
"Ta cũng vậy…"
"Ha ha ha! Xem ra trời cao cũng muốn cho chúng ta trở thành thần linh của thế giới này!"
"Đúng vậy!"

Năm người điên cuồng cười to, trên mặt tràn đầy hưng phấn.
Một lúc lâu sau, một người mới lên tiếng: "Việc này không nên chậm trễ, bắt đầu hành động đi!"
"Rõ!" Bốn người còn lại đồng thanh trả lời.
Sau đó, năm người giậm chân, cả người lao ra ngoài như tên lửa, đâm thủng cống thoát nước thành năm cái lỗ lớn hình người.
Trên mặt đất, vài chiếc xe tình cờ chạy ngang qua đột nhiên bị xốc bay lên cao.
Tiếng va đập vang dội khắp bốn phía, ánh lửa bốc lên thu hút sự chú ý của nhiều người qua đường.
Nhưng năm tên Tân Nhân Loại kia không hề quan tâm đến chuyện này, bọn họ đưa mắt nhìn nhau.
Sau đó hóa thành những vệt sáng bay đi các hướng khác nhau.

Không bao lâu, một tên Tân Nhân Loại bay tới một ngọn núi lửa lớn.
Hắn nhìn chằm chằm núi lửa với một đôi mắt sắc bén.
Tức khắc, một lượng lớn dung nham nóng chảy, không ngừng quay cuồng bên trong núi lửa xuất hiện trong tầm nhìn của hắn.
Tân Nhân Loại nhe răng cười nói: "Vậy thì hãy bắt đầu từ đây trước đi."
Dứt lời, nắm tay của hắn lập tức biến thành một cái nòng pháo đen sì, năng lượng liên tục được ngưng tụ và tạo thành một cột laze dày đặc bắn thẳng về phía núi lửa.
"Ầm ầm ầm!"
Ngay lập tức, cả vùng núi rung chuyển dữ dội, mặt đất nhanh chóng nứt vỡ ra vô số cái khe sâu hoắm.
"Xoạt!"
Ngay sau đó, một làn khói đen dày đặc bốc lên, dung nham nóng chảy cuồn cuộn tuôn ra như sóng biển
Từng khối đất đá, tảng lớn cây cối nháy mắt hóa thành tro tàn…
Nhiệt độ tăng lên một cách nhanh chóng.
Thảm họa… buông xuống chỉ trong nháy mắt!
Trên bầu trời phía xa.
Yamada Matsu hoảng sợ la to: "Không tốt rồi, đó chính là Tân Nhân Loại!
Đáng chết, hắn dám làm nổ tung một ngọn núi lửa lớn! "
Tiếp theo, Diệp Húc, Sasuke, Nagato và Optimus Prime cùng bay về phía núi lửa.
Sau khi đến gần, sắc mặt của Yamada Matsu càng thêm khó coi.
Dung nham vẫn liên tục phun trào, khiến cho hiện trường trở thành một bể dung nham cực nóng.
"Nhiều dung nham như vậy… Có một thành phố cách đó không xa… Bây giờ…" Giọng nói của Yamada Matsu đã hơi run rẩy.
"Thật… Thật đáng sợ." Jaian lắp bắp không nói nên lời.
"Quá kinh khủng." Suneo hoảng loạn.
Shizuka thậm chí không dám nhìn ra bên ngoài phi thuyền, cả người run rẩy.
Nagato lãnh đạm liếc nhìn dung nham nóng chảy phía dưới, nói: "Dường như hắn muốn cảm nhận sự thống khổ.
Đại nhân Chúa Cứu Thế, hãy giao tên này cho ta đi."
"Được rồi." Diệp Húc gật đầu đồng ý.
Đúng lúc này, tên Tân Nhân Loại kia đã phát hiện phi thuyền và đám người Diệp Húc, hắn nhếch miệng cười nói: “Ta còn đang suy nghĩ các ngươi sẽ trốn ở nơi nào, không ngờ lại bị ta phát hiện nhanh như vậy. Một khi đã như vậy, hãy để ta tiễn các ngươi đi sớm một chút đi!"
Dứt lời, hắn giơ nắm tay hình nòng pháo lên rồi bắn một cột laser thô to về phía phi thuyền.
Hắn muốn phi thuyền bị nổ tung thành tro bằng một đòn này.
"Không!" Yamada Matsu hoảng sợ la to.
Bởi vì cột laser này, bất kể lực lượng hay tốc độ thì đều vượt xa phạm vi tránh né và chống đỡ của phi thuyền.
Đối với việc này…
Nagato chỉ khẽ quát một tiếng: "Thần La Thiên Chinh!"
"Xoạt!"
Trong phút chốc, laser bay ngược lại đường đi ban đầu, biến cánh tay của Tân Nhân Loại thành tro tàn.
Lúc đầu thì tên Tân Nhân Loại kia gào thét vì đau đớn. Nhưng ngay sau đó, phần cụt tay của hắn lại xuất hiện rất nhiều sợi dây kim loại, nhanh chóng phục hồi cánh tay của hắn như cũ.
Tân Nhân Loại nhìn cánh tay của mình với ánh mắt kinh dị, sau đó hắn cười to một cách điên cuồng:
"Ha ha ha! Ta chính là bất tử bất diệt! Thế giới này nhất định phải quỳ xuống dưới chân của chúng ta!”
Bạn cần đăng nhập để bình luận