Nhóm Chat Bao Lì Xì Chư Thiên

Chương 486: Chuẩn Bị, Biến Cố!

Hinata mỉm cười nói: “Ăn từ từ thôi, không cần vội thế.”
Uzumaki Himawari lè đầu lưỡi nhỏ ra, nói: “Là ba gấp.”
Naruto sờ cái ót, lúng túng nói: “Đúng là có chút gấp, bởi vì, mấy ngày này sắp tổ chức cuộc thi Nhẫn Gỉa rồi.
Sau đó, còn phải dự đại hội Kage. Cho nên, gần đây tương đối bận.”
Sau khi Hinata nghe được bốn từ cuộc thi Nhẫn Gỉa này, con ngươi chuyển động một lát, gương mặt xinh đẹp cũng hơi đỏ bừng theo, tựa như đang chìm vào kí ức tốt đẹp nào đó.
Uzumaki Himawari nắm chặt tay nhỏ, nói: “Anh ơi, thi đấu Nhẫn Gỉa phải cố lên nha!”
Naruto kinh ngạc nói: “Boruto, ngươi muốn tham gia cuộc thi Nhẫn Gỉa năm nay sao?”
Mặc dù, Boruto xem qua


Boruto


, cũng biết sau khi Naruto thành Hokage sẽ vô cùng bận rộn.
Nhưng, sau khi nghe được Naruto nói, trong lòng vẫn có chút buồn bực.
Phải biết rằng, cuộc thi Nhẫn Gỉa với hắn mà nói, là chuyện vô cùng quan trọng.
Vì thế, Boruto tùy ý lên tiếng, nói: “Được.”
Naruto lại sờ cái ót, nói: “Thì ra nhanh như vậy sao? Cố lên nhé!”
Dừng một chút, Naruto lại nói: “Ta ăn xong rồi, đi trước đây!”
Dứt lời, Naruto bước nhanh chạy ra phía ngoài.
Hinata vội vàng nói: “Đi đường chú ý an toàn.”
“Được!” Naruto cũng không quay đầu lại, đi thẳng thật xa.
Boruto lẩm bẩm nói: “Lại như vậy.”
Hinata an ủi nói: “Ba của ngươi làm việc tương đối bận rộn, cho nên, thông cảm cho hắn một chút.”
“Ta ăn no rồi.” Boruto ném lại một câu, cũng chậm rãi đi ra phía ngoài.
Mới ra cửa lớn, cũng ngay lúc Mitsuki và Uchiha Sarada đi tới.
Mitsuki mỉm cười nói: “Buổi sáng vui vẻ, Boruto.”
“Buổi sáng vui vẻ.” Boruto cười tươi nói.
Tiếp theo, một hàng ba người, cùng nhau chậm rãi đi về trước dọc theo con đường thẳng tắp.
Uchiha Sarada hỏi: “Boruto, cuộc thi Nhẫn Gỉa ngươi chuẩn bị thế nào rồi?”
“Cuộc thi Nhẫn Gỉa mà thôi, yên tâm đi.” Boruto không thèm để ý nói.
“Ầm!”
Lúc này, từ xa đột nhiên vang lên âm thanh nặng nề, một làn khói đen, từ từ dâng lên.
Ba người liếc mắt nhìn nhau, chạy nhanh về hướng âm thanh truyền đến.
Chỉ thấy...
Một tòa nhà hình tròn cao lớn, như vừa bị đạn pháo tấn công, xuất hiện một lỗ thủng rất lớn.
Toàn bộ hiện trường rất lộn xộn.
Một người đàn ông mang kính gọng đen, kêu khóc nói: “Cửa hàng của ta, nghiên cứu của ta, kết quả của ta!”
Ba người Boruto, Mitsuki và Uchiha Sarada, vội vàng nhìn quanh bốn phía, muốn tìm một ít manh mối.
Nhưng, vốn chẳng có một chút phát hiện nào.
Uchiha Sarada nhíu mày nói: “Gần đây không biết có chuyện gì, rất thường xuyên xảy ra những tình huống như vậy.”
Mitsuki yên lặng đứng ở một bên, không nói gì.
Tròng mắt Boruto hơi hơi đong đưa, tựa như vừa nghĩ tới cái gì.
Há miệng thở dốc, chuẩn bị nói chuyện.
“Rầm!”
Lúc này, hai gã thành viên ANBU xuất hiện ở hiện trường.
Trong đó, một người nói: “Giữ hiện trường hoàn chỉnh, người không liên quan, không cần vây xem.”
Ba người vừa nghe, không thể không rời khỏi hiện trường.
Uchiha Sarada thấp giọng nói: “Không ngờ ANBU cũng tới, xem ra chuyện không đơn giản vậy rồi.”
“Không bình thường.” Mitsuki đi theo nói.
Boruto nói: “Chúng ta cũng không cần lo lắng quá.”
Uchiha Sarada và Mitsuki không khỏi dùng ánh mắt nghi ngờ nhìn qua.
Boruto suy nghĩ, lại nói: “ANBU cũng đã tới, ta tin vấn đề sẽ mau được giải quyết.”
Uchiha Sarada đồng ý gật đầu.
Không bao lâu, ba người nhanh chóng đi tới trường học Nhẫn Gỉa.
Lúc này, cả phòng học toàn tiếng ríu rít, vô cùng náo nhiệt.
Có người bàn về món ngon hôm qua ăn, có người nói về trò chơi nào đó, đương nhiên, tin cuộc thi Nhẫn Gỉa sắp tổ chức, càng có nhiều người thảo luận hơn...
“Nghe nói người quốc gia khác cũng muốn tới thôn chúng ta tham gia cuộc thi Nhẫn Gỉa.”
“Thật vậy chăng? Vậy đến lúc đó, nhất định sẽ rất náo nhiệt.”
“Các ngươi nói... Bọn họ có mang một ít đặc sản quốc gia của mình tới hay không?”
“Ta thấy hẳn sẽ có đó. A a a, chúng ta đang thảo luận cuộc thi Nhẫn Gỉa quan trọng, sao ngươi lại nghĩ tới đồ ăn rồi?”
“Ăn, có thể giúp ngươi phát triển, sức lực mạnh hơn, do đó càng dễ dàng thắng đối thủ hơn!”
“Ngươi... hình như cũng có chút đúng.”
“Đương nhiên!”
...
“Rầm rầm rầm!”
Lúc này, hành lang vang lên một đợt tiếng bước chân trầm thấp.
Aburame Shino đi đến, nói: “Vì để làm chút chuẩn bị cho cuộc thi Nhẫn Gỉa, hôm nay, sẽ học khóa ngoài trời một ngày.”
Tiếp theo, một lớp học sinh, tất cả đều đi ra phía ngoài.
Một lát sau, mọi người mới vào bên trong khu rừng rậm rạp.
Aburame Shino bèn nói: “Cuộc thi Nhẫn Gỉa chủ yếu là chiến đấu cá nhân và đồng đội. Đấu cá nhân, chính là đánh đá với nhau, khá đơn giản. Còn đấu đồng đội, có lẽ cũng chưa ai từng trải qua.
Tiết này, sẽ bắt đầu diễn luyện một chút. Ba người chung một đội, cùng nhau chiến đấu...”
Dưới lời hướng dẫn của Aburame Shino, cả đám thay nhau bắt đầu chiến đấu.
Cũng giống như lời của Aburame Shino, bọn họ chưa từng đấu đồng đội lần nào, vốn chẳng có chút phối hợp, vô cùng hỗn loạn.
Nơi xa Aburame Shino đứng xem, liên tục lắc đầu, thở dài nói: “Xem ra mọi người đã quên sạch sẽ những thứ ta dạy.”
“Rầm!”
Một bóng dáng lạnh lẽo màu đen, đột nhiên bay vào trong cơ thể Aburame Shino.
Lập tức, con ngươi Aburame Shino chậm rãi hiện lên đầy màu đỏ tươi, tia sáng kì dị.
Tiếp theo, hắn vung hai tay lên.
“Soạt soạt!”
Lít nhít, một đám sâu bọ nhiều như biển cả, không ngừng bay thẳng đến chỗ hỗn loạn của đám học sinh.
“A!”
“Sao lại có nhiều sâu như vậy?”
“Ta... Tất cả chakra của ta, đều biến mất hết rồi.”
“Ta không còn tí sức lực.”
Sau khi bọn học sinh chạm vào mấy con sâu đó, lập tức y như bóng cao su bị chọc nổ, liên tiếp ngã xuống mặt đất.
“Đây không phải là sâu bình thường!”
“Đây là sâu của lão sư Aburame Shino.”
“Lão sư muốn tăng thêm độ khó cho chúng ta?”
Một ít người phản ứng kịp thời, vội tránh né đám sâu đang bắn tới.
“Lão sư, ta nhận thua...”
“Không cần bắn thêm sâu tới chỗ bọn ta.”
“Cứu mạng đi!”
Nhưng, Aburame Shino như mắt điếc tai ngơ, phóng ra càng nhiều sâu, như muốn hút tất cả chakra của mọi người, không còn một mảnh.
Shikaku Nara dùng hai con ngươi sắc bén, nhìn quét qua đám sâu rậm rạp kia.
Nghiêm trọng nói: “Hình như có hơi không đúng lắm.”
Yamanaka Inojin nói: “Hiện tại chúng ta nên làm gì bây giờ?”
“Sâu tới, chạy mau!” Shikaku Nara kêu lên.
Tiếp theo, một ít học sinh vội vàng chạy trốn về nơi xa.
Yamanaka Inojin thấy sâu sắp đuổi kịp, vội quơ bút lông trong tay, nhanh chóng vẽ mấy con thú lớn.
Mãnh thú từ nét bút nhảy ra ngoài, ngăn trước mặt đám sâu, điên cuồng gầm rú lên một tiếng, vô cùng oai phong.
Nhưng, số lượng sâu quá nhiều, vô cùng nhẹ nhàng bao quanh người mãnh thú.
“Ầm!”
Chỉ nghe được một tiếng vang nhỏ, mãnh thú đã lập tức bị tan biến thành bọt khí, hóa thành một làn khói đen, biến mất không còn.
“Không hổ là lão sư Aburame Shino, quá mạnh!” Yamanaka Inojin kinh ngạc sợ hãi than một tiếng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận