Nhóm Chat Bao Lì Xì Chư Thiên

Chương 69: Ăn ngon, mỹ vị!

Diệp Húc cùng với đám người băng hải tặc Tóc Đỏ ăn vô cùng vui vẻ.
Tiểu Đương Gia thấy vậy, cũng càng thêm dũng cảm, nhanh chóng nấu nướng ra một đĩa đồ ănmỹ vị tuyệt hảo.
Mùi thịt đậm đặc, không ngừng bay lên, cũng chậm rãi khuếch tán ra bốn phương tám hướng.
...
Trên con tàu Moby Dick.
Lúc một trận gió nhẹ phất qua bên người Râu Trắng, hắn không khỏi dùng sức hít mũi một cái, rù rì nói: "Cái vị gì?"
Theo thời gian trôi qua, mùi thịt càng lúc càng nồng nặc.
Rốt cuộc, không chỉ có Râu Trắng ngửi thấy được, Marco, Saatchi, Blamenco... Cùng với rất nhiều tiểu hải tặc, cũng ngửi thấy được mùi thơm, đều lao nhao nghị luận lên.
"Đây... đến tột cùng là mùi vị gì?"
"Trước kia chẳng bao giờ ngửi thấy qua, cũng quá thơm đi!"
"Đây là mùi thịt sao?"
"Hẳn là không phải, thịt làm sao có thể thơm như vậy."
"Nhưng, sao ta lại có cảm giác muốn chảy nước miếng?"
Mọi người vừa nói, vừa dùng sức hít lỗ mũi.
Rốt cuộc, một tên hải tặc cầm lấy kính viễn vọng kêu lên: "Các ngươi nhìn! Băng hải tặc Tóc Đỏ nấu cơm ở trên bong thuyền!
Hnh như mùi thơm chính là từ nơi này truyền tới."
Các hải tặc hít hà, lao nhao nhìn về phía con tàu Red Force.
"Đúng, mùi thơm chính là từ nơi này bay tới."
"Bọn họ đến tột cùng đang làm cái gì vậy?"
"Ực ực!"
"Ực ực!"
Không ít hải tặc ngửi thấy mùi thịt, đều không kìm nén được phải nuốt nước miếng.
Bọn họ đã hoàn toàn bị kích thích sự thèm ăn.
Lúc này, Râu Trắng ngồi ở phía xa cất cao giọng nói: "Marco, ngươi đi tới chỗ Tóc Đỏ tiểu tử xem một chút đi."
"Vâng, cha!"
Trên thực tế, Marco đã sớm muốn đi xem thử rồi.
Bây giờ, nghe thấy Râu Trắng nói vậy, hắn càng không có chút do dự gì, phía sau lưng nhanh chóng ngưng tụ ra một đôi Thanh Viêm cánh.
Hai cánh nhẹ nhàng mở ra, thoáng cái đã xuất hiện trên bong thuyền Red Force.
Càng tới gần Red Force, mùi thơm lại càng đậm đặc.
Sau khi rơi vào trên bong thuyền, Marco cảm giác mình như chìm trong trong hải dương mùi thịt, loại tư vị này... Cực sung sướng.
Marco dùng sức nuốt nước miếng, nói: "Tóc Đỏ, Yasopp, Lucky Roo... Các ngươi đang ăn cái gì thế?"
Song, mọi đang người ăn vui vẻ, đâu có thời gian để ý tới hắn?
Càng như vậy, nội tâm Marco lại càng là ngứa ngáy.
Hắn lần nữa vung lên hai cánh Thanh Viêm, bay đến phía trên boong tàu.
Từ trên cao đi xuống, mắt nhìn Tiểu Đương Gia đang nấu ăn, cùng với mọi người đang ăn ngon lành.
Lúc thêm một đĩa thức ăn ngon mới vừa được để lên trên bàn, Rockstar tay mắt lanh lẹ, mắt thấy chính mình rốt cuộc sắp cướp đến một phần thức ăn ngon.
Song, Marco trên không trung với tốc độ nhanh hơn, chiếm trước được đĩa thức ăn.
Rockstar thấy vậy, trong lòng tủi thân một trận, rồi lại không thể làm gì.
Dĩ nhiên, Marco là không có thời gian và tâm tư đi để ý tới Rockstar.
Bởi vì, khi hắn cướp được cái đĩa, hắn đã bị thức ăn xa hoa bên trong, và mùi thơm nức mũi hoàn toàn hấp dẫn.
Marco gần như là phản xạ có điều kiện, lấy tay nắm lên một miếng thịt bỏ vào trong miệng.
"Ưm ưm!"
"Ực ực ực ực!"
Ăn ngon!
Ăn quá là ngon!
Lập tức, Marco giống như mấy ngày chưa ăn cơm, ăn tựa như lang như sói, không tới nửa phút, đã ăn sạch cả đĩa.
Thậm chí, còn kìm lòng không đậu dùng đầu lưỡi, liếm sạch cái đĩa, bóng loáng, sáng choang giống như gương.
Ngay sau đó, Marco lần nữa dồn sự chú ý vào cái đĩa được Tiểu Đương Gia chuẩn bị để đựng món ăn.
Mà Rockstar cũng đang nhìn cái đĩa này chằm chằm.
"Đông!"
Lúc Tiểu Đương Gia vừa mới đặt đĩa lên bàn, Marco và Rockstar đồng thời ra tay.
Song, Marco có cánh hiển nhiên là tốc độ nhanh hơn, bản lĩnh càng thêm nhanh nhẹn.
Rockstar lần nữa vồ hụt.
Hắn nhìn thức ăn ngon cách mình càng ngày càng xa, rốt cuộc không thể kìm được mà chảy xuống nước mắt.
Tại sao luôn là tôi?
Marco đã biết thức ăn trong đĩa là mỹ vị. cỡ nào
Theo lý thuyết, hẳn là hắn rất khẩn cấp, tiếp tục ăn như sói đói.
Chẳng qua, Marco lại không có làm như vậy.
Bởi vì, trong lòng hắn vĩnh viễn nhớ tới cha.
Marco bưng cái đĩa, tung người bay ngược về phía con tàu Moby Dick, đi tới bên cạnh Râu Trắng.
"Cha, đây là thức ăn đám Tóc Đỏ bọn họ làm được, ngài mau nếm thử đi, mùi vị vô cùng tuyệt vơid. " Marco đưa ra cái mâm nói.
Râu Trắng nhận lấy cái mâm, cũng chậm rãi mở nắp ra.
"Xoạt!"
Trong phút chốc, trong mâm tràn ra kim mang chói mắt.
Ngay tại lúc đó, mùi thơm nồng nặc giống như thủy triều lan đến.
Dù là Râu Trắng trải qua vô số đại sự, đã ăn không ít thức ăn ngon...
Lúc này, cũng không khỏi lộ ra vẻ kinh dị.
Mà những hải tặc khác, thì đều đồng thời xoay người, dùng ánh mắt thẳng ngoắc ngoắc, chăm chú nhìn cái đĩa trong tay Râu Trắng, không nhin được mà nuốt nước miếng.
Hồi lâu, Râu Trắng đổ hết thức ăn vào miệng. Bởi đối với hắn ta, đây là một đĩa thức ăn rất nhỏ.
"Ưm ưm!"
Lập tức, cả chiếc tàu Moby Dick đều là âm thanh Râu Trắng nhấm nháp.
"Ừng ực!"
Ngay sau đó, Râu Trắng đứng bật dậy, hưng phấn kêu to: "Ăn ngon!"
Cất cao giọng nói: "Namur, lái thuyền về phía Tóc Đỏ tiểu tử kia đi!"
"Vâng thưa cha! " Sư đoàn trưởng số 8 Namur nói.
Không đầy một lát, hình ảnh đám người Shanks đứng ở trên bong thuyền Red Force điên cuồng ăn uống xuất hiện trong tầm mắt băng hải tặc Râu Trắng.
Một chút tiểu hải tặc không khỏi thấp giọng nghị luận.
"Càng ngày càng thơm."
"Bọn họ đến tột cùng là đang làm cái thức ăn gì?"
"Có lẽ, là thịt rồng trong truyền thuyết."
"Ừng ực!"
"Ừng ực!"
Từng đợt âm thanh nuốt nước miếng, liên tiếp vang lên trên tàu Moby Dick,.
Râu Trắng giật xuống ống tiêm trên người, thân thể khổng lồ nhảy vọt, trực tiếp nhảy lên con tàu Red Force.
Lập tức, cả chiếc thuyền lớn chợt trầm xuống tới mấy chục centimét, cũng kịch liệt lay động lên, như có thể bị lật bất cứ khi nào.
Đồ làm bếp, cái bàn, cái đĩa, cũng theo đó bắt đầu chuyển động lắc lư, phát ra một trận âm thanh binh binh boong boong.
Shanks có phần trách cứ: "Ngươi thật là, không thể nhẹ nhàng một chút sao?"
Râu Trắng cũng lơ đễnh, ngửa mặt lên trời cười nói: "A ha ha ha ha! Thật là quá thơm rồi! Tóc Đỏ tiểu tử, sao không sớm lấy ra loại thức ăn ngon này một chút hả."
Dứt lời, Râu Trắng vươn ra bàn tay to cầm hết mấy cái đĩa trên bàn, đổ hết tất cả vào miệng miệng.
"Ưm ưm!"
"Ực ực!"
"A ha ha ha ha! Ăn ngon! " Râu Trắng lần nữa ngửa mặt lên trời cười to, "Nhưng mà quá ít chút."
Khi đang nói chuyện, Râu Trắng vừa nhìn về phía cái nồi sắt lớn đang đặt trên nồi lửa.
Tiện đà, nắm lên nồi sắt lớn, liền chuẩn bị đổ hết vào trong miệng.
Tiểu Đương Gia vội nói: "Cái này còn chưa nấu xong."
Râu Trắng sang sảng nói: "A ha ha ha! Thế này là rất thơm rồi!"
Dứt lời, trực tiếp đổ cả cái nồi vào trong miệng.
"Ưm ưm!"
"Ực ực ực ực!"
Bạn cần đăng nhập để bình luận