Nhóm Chat Bao Lì Xì Chư Thiên

Chương 287: Từ Chức Đi, Khiếp Sợ!

Thế giới All Is Well.
Tô Đại Cường đã sớm đổi tất cả hoàng kim lấy được từ Tần Thủy Hoàng và Hòa Thân thành tiền mặt.
Hiện giờ hắn đã biến thành một đại phú hào có giá trị con người trên trăm triệu.
Lúc đói thì Tô Đại Cường đi ăn đồ ăn ngon ở nhà hàng sang trọng.
Lúc rảnh rỗi thì nằm trên giường, ý thức lặng lẽ tiến vào Nhóm chat Bao lì xì Chư Thiên tâm sự với mọi người, đọc manga anime, phát sóng trực tiếp, vân vân….
Mỗi ngày của hắn thật sự quá thoải mái, vô cùng dễ chịu.
Mà những hành động này của Tô Đại Cường đều bị Tô Minh Thành và Chu Lệ nhìn thấy.
Trong lòng Tô Minh Thành và Chu Lệ tràn ngập nghi ngờ, cả hai gián tiếp dò hỏi năm lần bảy lượt nhưng đều bị Tô Đại Cường trả lời có lệ cho qua chuyện.
Tới hôm nay, Tô Minh Thành không nhịn được nữa, nói:
“Khẳng định là ba có chuyện gì đó lừa chúng ta. Đúng lúc đại ca về nước, ta muốn gọi hắn tới đây rồi cùng nhau hỏi thăm ba xem mọi chuyện rốt cuộc là như thế nào.
Chu Lệ suy nghĩ một chút rồi gật đầu đồng ý.
Hiển nhiên, nàng cũng vô cùng nghi ngờ và lo lắng loại trạng thái này của Tô Đại Cường.
Không bao lâu, Tô Minh Triết với vẻ mặt nôn nóng và Tô Minh Ngọc đầy mặt cau có đi tới.
Tô Minh Triết cuống quýt hỏi:
“Minh Thành, vừa rồi ngươi gọi cho ta nói ba bị làm sao vậy? Bị đau bụng hay là sinh bệnh?”
Tô Minh Ngọc không nói gì, nàng tìm một chỗ ngồi xuống rồi cầm một quyển sách đặt trên bàn trà lên lật xem.
Tô Minh Thành nói:
“Không phải.”
“Cái gì không phải? Ngươi nói nhanh đi, ba bị làm sao vậy?”
Tô Minh Triết không vui nói:
“Minh Thành, không phải ta muốn càm ràm gì nhưng ngươi thật sự làm cho ta quá thất vọng, sức khỏe của ba không được tốt, ngươi phải chăm sóc cẩn thận cho ba chứ?”
Ba, ba!
Tô Minh Thành ngắt lời:
“Đừng kêu nữa, ba ra ngoài ăn cơm rồi.”
“Đi ra ngoài ăn cơm? Sao ngươi có thể để cho ba ăn ở ngoài chứ? Đồ ăn bên ngoài mất vệ sinh, lại không có dinh dưỡng…”
Tô Minh Triết bắt đầu thuyết giáo.
“Không dinh dưỡng? Mất vệ sinh? Anh trai à, ngươi biết ba đi đâu ăn cơm không hả? Là khách sạn năm sao đó! Ba ăn đủ loại sơn hào hải vị! Má ơi, một dĩa rau đã hai trăm, ta và Chu Lệ còn không dám bỏ tiền ăn như vậy đâu.”
“Hả? Ba đi khách sạn năm sao ăn cơm?”
Tô Minh Triết sửng sốt.
Ngay cả Tô Minh Ngọc vẫn luôn yên lặng đọc sách cũng không khỏi lộ ra vẻ mặt khó hiểu.
“Chứ còn gì nữa?”
Tô Minh Thành nói.
“Nhưng mà … Sao ba lại có nhiều tiền như vậy? Chẳng lẽ là ba trúng vé số?”
Tô Minh Triết hỏi.
“Lúc đầu thì ta cũng cho là như vậy, vì thế đi tìm hiểu tin tức những người trúng vé số mấy tháng gần đây, nhưng mà ta phát hiện thành phố này không có ai trúng độc đắc cả.”
Tô Minh Thành nói, hắn dừng một chút rồi tiếp tục:
“Thật ra thì cái này cũng chưa tính gì, chuyện tiếp theo mới đáng kinh ngạc.
Ngươi không tin được đâu, chỉ mới có mấy tháng ngắn ngủi mà tóc của ba còn đen hơn cả ta, cũng dày hơn rất nhiều! Hơn nữa các đốm đồi mồi, nếp nhăn trên mặt đều biến mất sạch sẽ!
Hiện tại ta và ba đi ngoài đường, nói ba là anh trai của ta thì ai cũng tin!”
Tô Minh Triết hơi há miệng, sau đó cười nói:
“Khoa trương tới như vậy à?”
“Đại ca, những lời ta nói đều là sự thật!”
Tô Minh Thành nói.
“Kẽo kẹt!”
Lúc này cửa chính đột nhiên mở ra, Tô Đại Cường chậm rãi bước vào.
“À, mấy đứa tới rồi đấy hả.”
Tô Đại Cường nhẹ nhàng cười nói.
Khi Tô Minh Triết và Tô Minh Ngọc nhìn thấy Tô Đại Cường thì cả hai đều sửng sốt không nói nên lời.
Bởi vì sự biến hóa của Tô Đại Cường thật sự là quá lớn.
Đừng nói Tô Đại Cường và Tô Minh Thành đi ra ngoài bị nhầm thành anh trai, thậm chí bị nhầm thành em trai cũng là chuyện rất có khả năng.
Tô Minh Triết kinh ngạc:
“Ba, ngài…… Ngài là……”
“Các ngươi đừng nói, nghe ta nói trước đã.
Tô Đại Cường ra vẻ lãnh đạo lớn, hắn ngồi trên sô pha, bày ra tư thế thoải mái nhất, sau đó nói:
“Minh Thành, công việc của ngươi thế nào rồi?
“Cũng tạm được, hiện tại tiền lương của ta……”
Nhưng mà không đợi Tô Minh Triết nói xong thì Tô Đại Cường đã ngắt lời:
“Ngươi từ chức đi.”
“Từ…… Từ chức?”
Tô Minh Triết hơi sửng sốt.
“Ba, ngươi đang nói bậy bạ gì vậy? Có rất nhiều người mơ ước công việc của đại ca mà vẫn không được làm đấy!”
Tô Minh Thành kêu lên.
Nhưng Tô Đại Cường lại giống như không nghe thấy, hắn tiếp tục nói:
“Minh Thành, có phải giám đốc của ngươi đang tìm người đầu tư đúng không?”
“Vâng, đúng vậy…… Ba, tại sao ngươi biết chuyện này?”
Tô Minh Thành hỏi.
“Đó là cái hố, ngươi tuyệt đối đừng đầu tư. Công ty đó không có tiền đồ gì, ngươi từ chức đi.”
Tô Đại Cường nói.
“Tại sao ngươi biết đó là cái hố? Hạng mục đps sẽ kiếm được rất nhiều tiền, còn nữa, nếu ta từ chức thì lấy cái gì mà ăn?”
Tô Minh Thành hỏi.
Chu Lệ nhíu mày:
“Minh Thành, ngươi vẫn nghĩ tới việc đầu tư? Không phải ta đã nói là ngươi không thích hợp việc này rồi sao?”
Nàng dừng một chút rồi nói tiếp:
“Nhưng Minh Thành nói cũng đúng ba à, công việc hiện tại của Minh Thành cũng không tệ lắm, hơn nữa lãnh đạo cũng rất coi trọng hắn.”
Tô Đại Cường lại nói:
“Chu Lệ, dạo gần đây ngươi thường tăng ca đúng không?”
“Vâng… Đúng vậy. Nhưng mà ba yên tâm đi, sau này ta sẽ cố gắng trở về sớm hơn.”
Chu Lệ cho rằng mình làm không đúng chỗ nào cho nên vội vàng giải thích.
Tô Đại Cường nói:
“Ngươi cũng từ chức đi.”
“Hả?”
Chu Lệ sửng sốt.
Cuối cùng Tô Đại Cường nhìn về phía Tô Minh Ngọc, nói:
“Minh Ngọc, có phải dạo gần đây công ty của ngươi rất rối loạn? Sếp của ngươi ngã bệnh đúng chứ?”
Tô Minh Ngọc cũng sửng sốt một chút, hỏi:
“Sao ba biết chuyện này?”
“Từ chức đi, công ty đó lục đục với nhau, quá phức tạp, quá mệt mỏi, không thích hợp với ngươi.”
Tô Đại Cường nói.
“Không phải…… Ba à, rốt cuộc thì ba muốn làm gì vậy? Ngươi bảo chúng ta từ chức hết rồi để đói chết cùng nhau à?”
Tô Minh Thành lớn tiếng hỏi.
Lúc này ngay cả người vẫn luôn tôn trọng trưởng bối như Tô Minh Triết cũng không nói gì.
Thật sự là yêu cầu của Tô Đại Cường vô cùng phi lý.
Tô Đại Cường nói:
“Ta chuẩn bị thành lập một công ty, công ty đa quốc gia!”
Tô Minh Thành nói:
“Ba à, ba đừng có làm loạn nữa được không? Cái gì mà công ty đa quốc gia, ngươi còn chưa bao giờ tới thủ đô nữa là.”
Tô Đại Cường không phản bác, hắn chỉ chậm rãi lấy một tấm thẻ màu đen ra rồi nói:
“Ở đây có một trăm triệu, coi như tài chính khởi đầu, nếu như còn không đủ thì ta sẽ thêm vào nữa.”
“Một trăm triệu? Trong thẻ của ta còn có một tỷ đây này.”
Tô Minh Thành vừa nói vừa ném ví tiền lên trên bàn.
“Black card? Tại sao ba lại có loại thẻ này?”
Tô Minh Ngọc kinh ngạc thốt lên, nàng nhìn chằm chằm tấm thẻ đen kia.
“Black card? Thứ này rất đặc biệt sao?”
Tô Minh Thành hỏi.
“Đây là thẻ cao cấp nhất của ngân hàng, chủ tài khoản phải có ít nhất một trăm triệu làm vốn cố định thì mới có được nó, ngay cả ta cũng không có loại thẻ black card này đâu.”
Tô Minh Ngọc nói một cách nghiêm túc.
“Cái gì? Ngươi…… Ngươi không nói giỡn chứ?”
Tô Minh Thành hỏi.
“Ngươi cho rằng ta sẽ nói giỡn? Ba, tại sao ba lại có được tấm thẻ này?”
Tô Minh Ngọc lại hỏi lần nữa.
Tô Đại Cường không nói gì, hắn móc di động ra cho mọi người xem số tiền trong thẻ: 100,000,000.
Mọi người vô cùng khiếp sợ, mắt ai nấy đều trừng to, há hốc miệng, không nói được lời nào.
Bạn cần đăng nhập để bình luận