Nhóm Chat Bao Lì Xì Chư Thiên

Chương 520: Tiêu Diệt Đạo Thụ, Chư Hoàng Hạ Xuống!

Với người bình thường thì hình chiếu của Chủng Tử và trở thành cường giả chí tôn đều quan trọng hơn so với bất cứ cái gì.
Nhưng với Diệp Húc thì những cái này vốn không thể bằng một phần mười ngàn Uông Tư Nhã.
Uông Tư Nhã nhìn con ngươi tràn đầy vẻ quan tâm của Diệp Húc, mặt đẹp hơi đỏ lên.
Nhẹ giọng nói: “Ta không sao.”
Diệp Húc gật đầu, chậm rãi vuốt ve mái tóc Uông Tư Nhã một chút.
Lập tức, cả người Uông Tư Nhã như được ngâm trong suối nước nóng, cực kỳ thoải mái.
Lúc trước, tốn nhiều sức lực vượt qua cửa ải, giờ lại giống như sóng biển, nhanh chóng dâng lên, ngày càng nhiều.
Có điều, với chuyện này, Uông Tư Nhã cũng không có thời gian lĩnh hội.
Nàng chỉ đỏ bừng cả mặt, cúi thấp đầu, như là con mèo con dịu ngoan, dựa trong lòng ngực Diệp Húc.
Vào một phút này, Uông Tư Nhã đã quên mất chỗ mình đang ở là Thiên Phần, cũng quên mất xung quanh có rất nhiều cường giả.
Trong lòng nàng chỉ còn Diệp Húc, chỉ còn hạnh phúc, ngọt ngào.
Lúc này, Đạo Thụ lại tiếp tục mở miệng nói: “Các ngươi còn đợi cái gì thế?
Muốn hình chiếu Chủng Tử thì nhanh tiến vào cửa ải cuối cùng đi!”
Sóng âm như sóng, đập vào tai mọi người, cũng để Uông Tư Nhã rời khỏi lòng ngực Diệp Húc.
Diệp Húc thấy vậy, nhăn mày lại.
Cái tên Đạo Thụ này, lại dám quấy rầy Uông Tư Nhã, quấy rầy chính mình!
Diệp Húc giận dữ, đất trời đổi màu!
Trên trời cao, đột nhiên xuất hiện ngàn tia sáng màu vàng.
Những tia sáng đó nhanh chóng tụ lại, thành một bàn tay màu vàng thật lớn, bao lại xung quanh Đạo Thụ.
Tiếp theo, bóp chặt mạnh hắn lại.
“Ca ca ca!”
Lập tức, Đạo Thụ trở nên trong suốt thủy tinh, giống như ngọc bảo hiện ra vết nứt nhè nhẹ.
Cuối cùng, một tiếng nổ lớn vang lên.
Cành đầy trời, chất lỏng giống như mưa đá, mưa to, ào ào rơi xuống.
Chuyện quá bất ngờ, làm mọi người ai nấy đều sợ ngây người.
Đương nhiên, không bao gồm Thương Miêu và Nhị Miêu.
Chỉ thấy…
Hai con mèo lấy hai cái túi thật lớn ra, nhanh chóng lấp lóe trên quảng trường, thời gian mấy hơi thở, đã thu lại tất cả cành vây và chất lỏng.
Tiếp theo, hai con mèo một con uống một hớp chất lỏng lớn, làm cho cả người càng lớn hơn vài lần.
Nhanh chóng, hai chú mèo lớn cười to một trận.
Mãi đến lúc này, những người khác mới hồi phục tinh thần lại.
Mọi người đầu tiên là hối hận, động tác của mình sao lại chậm như vậy?
Phải biết rằng… hơi thở lúc trước Đạo Thụ bày ra, đã tiếp cận chí tôn.
Những cành cây này nhất định có thể dùng tạo ra thần binh hàng đầu, sức mạnh càng cực kì đáng sợ.
Chất lỏng này, càng là dược quý đỉnh cao nhất, mỗi một giọt đều vô cùng có ích.
Nhưng ngay sau đó, trong lòng mọi người lại là một trận hoảng loạn và kinh sợ.
Nguyên nhân, chính là vì tu vi của Đạo Thụ đã tiếp cận chí tôn.
Đạo Thụ mạnh như thế, đột nhiên nát ra, rồi tử vong.
Thậm chí, cả âm thanh phản kháng kêu to cũng chưa kịp kêu lên.
Như vậy, đến tột cùng là người nào ra tay vậy?
Hắn đã mạnh tới mức độ nào rồi?
Có thể nháy mắt chém giết người như Đạo Thụ, tất nhiên cũng có thể nháy mắt giết chết mình!
Mỗi người lập tức vô cùng lo lắng, hoảng sợ!
Trong lòng mọi người xuất hiện một ý nghĩ: Chí tôn đã tới.
Chỉ Chí Tôn mới có thủ đoạn thế này. Bọn họ nhìn khắp nơi xung quanh, muốn tìm kiếm dấu vết của chí tôn.
Đương nhiên, trừ một người ra… Chiến Thiên Đế.
Sau khi bản thân Chiến Thiên Đế đi vào quảng trường, hắn vẫn luôn yên lặng chú ý Diệp Húc.
Bởi vì với hắn, Diệp Húc mang ơn tái tạo.
Cũng nhờ vào sự chú ý này, mới làm cho hắn thấy được sức mạnh của thần tỏa ra từ Diệp Húc.
Chỉ một suy nghĩ đã giết chết Đạo Thụ.
Phải biết rằng… Đạo Thụ kia đang sắp tấn chức Hoàng Cấp đó!
Lập tức, vị trí của Diệp Húc trong lòng Chiến Thiên Đế cũng ngày càng cao lớn, đồ sộ hơn.

Bên ngoài Cửu Trọng Thiên.
Ban đầu, Thần Hoàng còn đang bình tĩnh chú ý hoàn cảnh trong Thiên Phần, vẻ mặt lúc này nhanh chóng trầm xuống, quát: “Ai? Đến tột cùng là ai giết Đạo Thụ!”
Bởi vì…
Đạo Thụ là do hắn chuẩn bị mấy vạn năm.
Hiện giờ, thật vất vả sắp thành công, kết quả đột nhiên lại chết!
Làm sao không tức giận cho được?
Hai con ngươi lạnh lẽo của Thần Hoàng chậm rãi đảo qua một người cao lớn, tràn ngập ánh sáng thiêng liêng chói mắt.
Hắn vô cùng rõ ràng thực lực của Đạo Thụ, muốn giết chết hắn trong nháy mắt, ít nhất phải là Chí Tôn Hoàng Giả ra tay.
Hơn nữa, còn cần phải là cường giả Chí Tôn Hoàng Giả cấp trung đỉnh.
Nhân Hoàng?
Đông Hoàng?
Địa Hoàng?
Nhân Hoàng nói: “Địa Hoàng đã chết 8000 năm trước rồi.
Như vậy, thế giới này chỉ còn Đông Hoàng, Thần Hoàng, Dương, và Chủng Tử chủng tử trong truyền thuyết có sức mạnh cỡ này.
Đông Hoàng và Thần Hoàng đều đang ở đây.
Hơn nữa, Đạo Thụ còn là người do Thần Hoàng bồi dưỡng ra.
Bọn họ sẽ không ra tay.
Chủng Tử cũng không có lý do ra tay.
Như vậy, cũng chỉ còn lại Dương!
Chẳng lẽ Dương đang ở trong Thiên Phần?
Đến cùng hắn đang muốn làm gì?”
Nhắc tới Dương, chúng Hoàng Giả… Thậm chí, gồm cả Thần Hoàng trong đó, vẻ mặt tất cả đều trở nên vô cùng nghiêm trọng.
Bởi vì, Dương là cường giả cổ xưa nhất, thực lực cũng càng sâu không lường được.
Thần Hoàng hừ nhẹ một tiếng, nói: “Dương? Nếu thật là hắn, vậy hắn nên làm tốt trách nhiệm của mình đi.”
Mấy Hoàng Giả vừa nghe đến đó, con ngươi hơi sáng ngời.
Thần Hoàng nói: “Chân thân của chúng ta phải tọa trấn ở Cửu Trọng Thiên.
Các vị, để phân thân mạnh nhất của mỗi người, tới Thiên Phần một chuyến đi.”
Tây Hoàng nói: “Năm đó ta bị mất vũ khí, còn bị thương nặng, vẫn chưa khôi phục hoàn toàn, thực lực phân thân còn quá yếu, không thể phân thân đi được.”
Nam Hoàng nói: “Vết thương của ta cũng chưa có lành.”
Thần Hoàng nói nhỏ: “Các vị, chúng ta hiện tại là một chỉnh thể.
Có vinh cùng vinh, có nhục cùng nhục!
Nếu Dương đi vào Cửu Trọng Thiên, tất cả chúng ta đều sẽ nhẹ nhàng hơn không ít.
Lần này phân thân đi Thiên Phần trước, tất cả đều cần ra lực!
Nếu không, đừng trách ta đem chi trấn áp đương trường!”
Một hơi thở khủng bố cuồn cuộn không giới hạn, giống như sóng thần, trào dâng mà ra.
Đám Hoàng Giả chỉ thấy trên vai như vác một dãy núi cao đồ sộ, khiến vẻ mặt tất cả bọn họ đều cực kỳ nghiệm trọng.
Sau nửa ngày, đám Hoàng Giả mới cùng tụ ra một cái phân thân.
Thấy vậy…
Thần Hoàng giơ tay ra đấm một cái.
“Đông!”
Một âm thanh nặng nề vang vọng toàn bộ Cửu Trọng Thiên.
Tiếp theo, trước mặt xuất hiện một đường hầm không gian thật lớn.
Phân thân của các hoàng giả cùng bước vào.
Nháy mắt tiếp theo, trên quảng trường trống trải ở Thiên Phần xuất hiện 8 bóng người cao lớn, lóa mắt, giống như 8 vầng mặt trời chói chang, lóe ra tia sáng vô cùng chói mắt.
Tất cả mọi người trên quảng trường Thiên Phần đều là cường giả mạnh nhất các thế giới.
Nhưng, sau khi bọn họ nhìn thấy 8 bóng người này thì trái tim vẫn không khỏi run rẩy.
Chí Tôn Hoàng Giả, những người này đều là Chí Tôn Hoàng Giả hết!
Từ hơi thở trên người bọn họ tỏa ra thì không phải hình chiếu, ít nhất là phân thân.
Hơn nữa, là phân thân cực kỳ mạnh.
Phân thân của tất cả 8 vị Hoàng Giả, cùng nhau xuất hiện!
Đây nhất định là chuyện trước đến nay chưa từng có.
Bọn họ hiểu, đã có chuyện lớn rồi.
Thần Hoàng dùng hai con ngươi lạnh như bang tuyết, đảo một vòng mọi người trên quảng trường.
Lạnh giọng quát: “Dương huynh, nếu đã tới thì cùng họp mặt với đám bạn già này đi.”
m thanh như vọng vào chuông lớn, rung động đất trời.
Hiện trường một mảnh yên tĩnh, không có ai đáp lại.
Con ngươi Thần Hoàng hơi nheo lại, âm trầm nói: “Như thế nào… Dương huynh muốn ta ra tay, mới chịu đi ra hả?”
Bạn cần đăng nhập để bình luận